NGÀY 31-01-2022 LÀ NGÀY CUỐI NĂM 29 THÁNG CHẠP
Vậy là, tờ lịch cuối cùng của năm Tân Sửu cũng tới lượt ra đi. Ngày cuối cùng của năm cũ, ngày mà thời gian chẳng chờ đợi ai cả, nhưng mỗi phút qua đi, mỗi khoảnh khắc cảm xúc: yêu – thương – giận – hờn, những âu lo muộn phiền cho cuộc sống, trong công việc, cả nước mắt và nụ cười đã diễn ra như một cuốn phim với đủ đầy màu sắc của cuộc đời.
TỜ LỊCH CUỐI CÙNG CỦA NĂM ÂM LỊCH
Thầm lặng chơ vơ, tờ lịch cuối
Trên từng chữ số màu trắng mượt
Ghi lại tháng năm, lặng lẽ trôi
Níu kéo thời gian, xin chậm lại
Cho đời vui sống được dài hơn
Thêm tình yêu mến, ngày mong nhớ
Giảm bớt trong tâm nổi giận hờn
Lớp trước chẳng còn, chờ sống mãi
Cháu con hải ngoại khó chờ mong.!
Mai nầy biết có, còn ai nhớ.?
Xuân đến Tết về , hay nữa không.?
Thao thức âm thầm, chờ đợi trông
Ngọt ngào ngày tháng vẫn yên lòng
Gọi tên con cháu thêm vui sống
Làm bạn cùng nhau thỏa ước mong.
ĐÊM BA MƯƠI
Đêm nay nữa, ta ôm từng kỷ niệm
Gom không gian, xóa sạch hết muộn phiền
Để một lần được tìm lại chính tôi
Gọi xuân đến giữa tim côi nóng hổi
Đâm chồ̀i non, tách nụ̣ lúc về đêm
Mai trước ngõ, cánh vàng thêm rực rỡ
Nhiều loại Cúc, hoa Hồng, Lan tím đỏ
Tạo sắc màu lại nhắc nhớ khó quên
TIẾT XUÂN NHỚ
Mỗi độ̣ Xuân về, cây tách vỏ
Mai vàng vỡ nụ tối ba mươi
Sớm mai đầu ngõ hương ngào ngạt
Một bóng ta về, nắng vắt vai
Chợt thấy minh như, còn trẻ thơ
Bồi hồi muốn khóc buổi mong chờ
Bâng khuâng nhớ đến, ngày Xuân trước
Bẻn lẻn bên thềm đợi mẹ cha.
Bây chừ đã khuất, còn đâu thấy
Hương khói nhan đèn, phụ mẫ̃u thân
Đêm tối giao thừa con vái lạy
Cầu siêu chứng độ cho song thân
ĐÊM TRỪ ṬICH
Đêm trừ tịch, còn được gọi là đêm ba mươi, khoảng thời gian từ 11 giờ tối đến 1 giờ sáng, thời khắc giao thừa giữa năm mới và năm cũ.
Đêm trừ tịch là khoảng thời gian thiêng liêng nhất của năm khi các gia đình sum họp, chuẩn bị đón năm mới với những điều tốt lành sẽ đến và tiễn trừ năm cũ.
Từ biệt xứ, ta trở về ngơ ngác
Thềm rêu buồn quạnh vắng bước chân ai
Lòng ta như con nước chảy làm hai
Những dòng xoáy cuộn sóng đời hiu hắt
Chiều ba mươi, lặng ngắt buổi xế tà
Nhìn quanh quẩn thật xót xa đơn chiếc
Nỗi trăn trở người viễn phương cách biệt
Gió chiều tàn còn chỉ biết nhớ thương.
Đêm trừ tịch, thắp cho mình ngọn nến
Chén rượu đầy, nghiêng hắt xuống cội hoa
Giao thừa lúc, giọt lệ rời khoé mắt
Nhớ quên gì rồi cũng sẽ phôi pha.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét