Thứ Ba, 2 tháng 8, 2022

RU ĐỜI ĐÁNH MẤT


Nhìn lại về cố hương
người dân gào thét khóc
Trào nước mắt đau thương
Cảnh điêu linh đất tổ
Bao quanh từng ngọn nến
lịm tắt tiếng rên la
gọi Việt Nam quê Mẹ
Vào khoảng trống bao la
Rồi một ngày không xa
trùng khơi chẳng thấy bến
quê mẹ mãi cùng ta
đêm đêm chờ tiếng hát
Ta ru vào giấc mộng
đánh mất thuở vào đời
Nghe tiếng kinh cầu nguyện
theo từng ngọn gió rơi.
Trời đã chuyển sang mùa.
Tăm tư người thầm lặng
Theo thời tiết giao hoà
Ru đời ta đánh mất,
"Vào Vòng Xoáy Cuộc Đời"...
TRÚC MAI
Thu về.!
để gió heo may
Lá vàng tơi tả
héo gầy Trúc Mai
Bao lần.?
lá rụng vàng rơi
Cành khô lay lắt
giữa trời xác xơ
Nào khi.?
Sớm nắng chiều mưa
Nào khi bão tố
Gió lùa ngả nghiêng
Buồn thay!
Trăng xế bên thềm
Trăng thu đã vỡ
Màn đêm lạnh lùng
Rồi đây.?
Trong gió chiều đông
Trúc Mai lẻ bóng
Hương nồng nhạt phai.
MÙA NHỚ
Ta về qua ngõ vắng
Nghe gió mùa xốn xang
Hoàng Anh nở rực vàng
Chiều vương vương nỗi nhớ
Mây bồi hồi nhịp thở
Chở cánh cò sang ngang
Chiếc lá về ngày cũ
Con đường vắng thênh thang
Ta đợi ai thuở trước?
Mà nhung nhớ bao lần
Nắng vàng nhuộm trước sân
Ngọn cỏ buồn ngơ ngẩn
Dẫu biết rằng xa mãi
Kỷ niệm còn lẻ loi
Ta nằm nghe trăng thở
Buồn tim tím câu thơ
Bên hiên vắng mong tin
Thương nhớ về ngày cũ
Bên trời còn vần vũ
Biêng biếc lối về tim…!

TÌNH NGHĨA PHU THÊ

 

VỢ CHỒNG
Mày râu được gọi, cánh đàn ông
Thêm chữ "chờ - ông - huyền" gọi chồng
Biết tự bao giờ đằng ấy có
Vợ Chồng hai tiếng gọi thân thương.
Em người thục nữ dang tay vớ
Anh gã mày râu thân xác Chồng
Cam phận thân em làm vợ đó
Từ nay thân gái chẳng còn không.!
Em nhớ thương ai, bên ấy nhiều
Bên ni em đợi, biết bao nhiêu
Mong chờ ai đó cùng em đến
Duyên vợ Tình chồng… mãi nhớ yêu
Gió mang hơi ấm vòng tay trọn
Mây chở sầu thương dấu vết mòn
Dù thế không ngừng cơn gió thổi
Ngọn lửa tình yêu… Vợ với Chồng.!
Người xưa thường hay dạy, "Tào khang chi thê bất khả hạ đàng". Ngày xưa vợ chồng nghèo ăn ở với nhau, sau này làm ăn khấm khá, mà vợ chồng vẫn yêu thương hết mực là biết nghĩa tào khang. 'Tào khang chi thê' ám chỉ người vợ về nhà chồng trong lúc còn khó khăn. 'Bất khả hạ đàng' là không đem vợ xuống nhà dưới hay không hắt hủi vợ. Nghèo nàn mà vợ chồng ăn ở với nhau đầm ấm, giàu sang cũng không thay lòng đổi dạ, một lòng chung thủy, một dạ sắc son. Gặp được người quyết định ăn đời ở kiếp thì phải biết nhân duyên đã được hun đúc từ nhiều kiếp.
NGHĨA TÀO KHANG
Vợ có biết, tôi thương mình nhiều lắm
Kể từ ngày mới lạ lẫm làm dâu
Vợ chồng ta đã hứa đến bạc đầu
Tình với nghĩa sống mãi câu toàn vẹn
Trăm năm ấy, đôi mình chung sống
Nghĩa tràn đầy đất rộng trời cao
Khó khăn bao bận đói nghèo
Tào khang biết nghĩa trời cao chứng lòng
Chắc mình nhớ thuở trông luyến ái
Vì tình yêu chẳng ngại xa xôi
Khi mà chung lối nhau rồi
Thật tình vui sướng bồi hồi canh thâu
Yêu lắm đấy, đừng cho vuột mất
Hứa yêu đời gắng chặt keo sơn
Vì đôi lúc, có khi hờn dỗi
Biết giữ lòng, cho lắng dịu hơn
Nay nhắc lại tình ta thuở ấy
Lòng thiết tha trổi dậy sóng tình
Vui lên đi nhé hởi mình.!
Ngàn năm yêu mãi nghĩa tình đôi ta.
Cuộc sống vợ chồng bất quá chỉ trăm năm, nhưng nghĩa nặng tình thâm, ân trọng như núi, nghĩa sâu như biển…
Cổ ngữ có câu:
“Nhất nhật phu thê nhất nhật ân
Bách nhật phu thê tự hải thâm”
Tạm dịch:
Một ngày chồng vợ nên ân
Trăm ngày nghĩa nặng như ngàn biển sâu.
Giữa vợ chồng không chỉ có tình cảm mà quan trọng hơn là còn có một chữ “ân” nữa, hay: "Phu thê ân ái"; "Tình nghĩa vợ chồng"... giữa vợ và chồng là có ân và có nghĩa. Vậy nên mới nói hai con người xa lạ có thể nên duyên vợ chồng chính là do duyên nợ mà thành. Cũng bởi vì cái “ân” ấy mà hai con tim cần phải nâng đỡ lẫn nhau, không xa rời, không bỏ quên nhau, giúp đỡ nhau lúc hoạn nạn, không vì ngoại cảnh mà đổi thay hay bội bạc.
Tình yêu gắn bó đòi hỏi một giao ước không thể thay đổi, phải thể hiện bằng quyết định của cuộc đời thông qua một điểm chung là hôn nhân. Tình yêu gắn bó, bởi vì nó liên quan đến việc cùng nhau xây dựng một cuộc sống chung. Nếu hai bên không chia xẻ giá trị và tầm nhìn, họ không thể có chung một hướng nhìn. Nếu một bên có một tầm nhìn riêng biệt hoặc không cởi mở và thành thật trong tình yêu với người kia để hướng tới mục tiêu chung của họ, thì tình yêu vợ chồng có thể không tồn tại.
Tuy nhiên, trên khía cạnh của ân tình, yêu thương để tiến đến hôn nhân vợ chồng. Tình yêu gắn bó đòi hỏi một hứa hẹn không thể thay đổi.
Có thể xuất hiện mâu thuẫn trong ý tưởng rằng tình yêu vợ chồng đòi hỏi sự cam kết trọn đời, nhưng đồng thời lại có điều kiện theo cách mà vợ chồng do cha mẹ gã bán, sắp đặt, hay môn đăng hộ đối... Nếu có thể đưa ra những lời hứa và cam kết suốt đời, bởi vì người ta tin rằng điều gì đó, sẽ không bao giờ xảy ra khi đã cử hành nghi lễ kết hôn: Điều đó chỉ có trong xã hội phong kiến, tiêu biểu qua tác phẩm Đoạn Tuyệt của Nhất Linh, trong nhóm Tự lực văn đoàn
Vì vậy, chữ tín là sự tin cậy lẫn nhau trong ân tình và đạo nghĩa, phải là nền tảng cho tình yêu vợ chồng đích thực. Tin tưởng qua thành thật, tương kính với tình yêu, đó là điều thiêng liêng và bất khả phân trong một cuộc hôn nhân đích thực, bởi vì đó là nền tảng khả năng của nó. Sự lừa dối và sự thiếu chung thủy cũng phá hủy tình yêu vợ chồng, chúng phá hoại sự yên bình, sự tin tưởng đó. Vì lý do tương tự, sự trao đổi trung thực và cởi mở về các mục tiêu và thái độ lâu dài là trọng tâm của hôn nhân.
Hai người nên duyên vợ chồng, ở thời điểm đó chính xác là những gì ta cần: Tình yêu, sự thấu hiểu và bao dung, cũng là người mà ta biết sẽ cùng mình sát cánh cho những chặng đường sau này. Chúng ta cũng đã từng rất hạnh phúc bên người bạn đời của mình cơ mà?
Hôn nhân thật sự không phải là nấm mồ giết chết tình yêu. Mà đúng hơn, cả vợ và chồng trong một cuộc hôn nhân bất hạnh chưa thật sự thấu hiểu và thông cảm cho nhau. Nên nhớ rằng, ngoài sự phản bội thì mọi thứ đều có cách giải quyết nếu cả hai thật sự mong muốn và đồng lòng.
Hôn nhân không giống tình yêu. Nó đòi hỏi trách nhiệm, bổn phận, kinh tế và rất nhiều gánh nặng khác. Đôi khi chúng ta chỉ nhìn thấy hòn đá đè nặng trên vai mình mà không hề biết người bạn đời của mình cũng áp lực như thế. Lẽ ra, chính chúng ta phải giúp nhau làm nhẹ gánh, để cuộc sống trở nên đơn giản hơn nhưng khổ thay, mình lại làm điều ngược lại. Bao chỉ trích, than vãn, nhiếc móc… đã khiến gánh nặng nhân lên nhiều lần và người bạn đời cảm thấy ngày càng ngột ngạt, bế tắc trong căn nhà – nơi lẽ ra bình yên và ấm áp nhất. Cuộc sống sẽ nhẹ nhàng vô cùng nếu chúng ta biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác.
Vợ chồng không đơn giản chỉ là sống cùng nhau dưới một căn nhà, ăn cùng mâm, ngủ cùng giường mà thật sự ý nghĩa hơn thế. Những giây phút hoạn nạn, khốn cùng, khổ đau nhất trong cuộc đời vẫn nắm chặt tay nhau không buông. Những lúc mâu thuẫn lên tột đỉnh, cãi vã to tiếng cũng đừng vội nghĩ đến chuyện ly hôn. Vợ chồng là cùng nhau đi hết những ngày cuối, cùng tháng năm đi trọn cuộc đời.!
Được gặp gỡ, kết hôn với nhau đã là cái duyên kỳ lạ trong đời. Nhưng muốn giữ được điều đó, muốn bên nhau trọn đời chẳng phải là điều dễ dàng. Hôn nhân đòi hỏi chúng ta phải nỗ lực, cố gắng và bao dung rất nhiều. Cái nắm tay tuổi già chính là bao nhiêu giông bão đã trải qua thời trẻ. Không có cuộc hôn nhân nào chỉ cần yêu nhau là cưới về sẽ hạnh phúc.!
Trong cuộc sống hôn nhân, ngoài tình yêu thương, cái nghĩa chính là chất keo gắn kết vợ chồng lâu dài với nhau. Nghĩa thường đi liền với trách nhiệm, bổn phận, nên theo thời gian, nghĩa càng sâu, tình càng nặng. Vì điều này mà nhiều cặp vợ chồng chấp nhận hy sinh cái tôi của mỗi người, biết nhún nhường, lắng nghe, thấu hiểu để cùng bạn đời vượt qua sóng gió, vun đắp hạnh phúc.
Theo nhận định của nhiều vợ chồng chung sống lâu năm, hôn nhân không hoàn toàn chỉ là tình yêu đơn thuần, mà còn đòi hỏi trách nhiệm, bổn phận chăm sóc nhau, kinh tế và những lo toan khác. Nếu không gắn bó nghĩa tình sâu nặng thì khó có thể để đảm đương vẹn toàn. Để có gia đình hạnh phúc, điều bỏ ra để đầu tư không phải là tiền bạc mà là sự quan tâm, yêu thương, chia xẻ. Vì vậy, hãy cố gắng thấu hiểu, trân trọng, dành cho nhau những điều tốt đẹp để đến khi tuổi già bóng xế, nhìn lại chặng đường đã qua mà có thể cầm tay nhau mỉm cười mãn nguyện.
ĐẠO VỢ CHỒNG
Duyên phận vợ chồng mãi đậm sâu
Trăm năm ân nghĩa mối duyên đầu
Vợ chồng tình nghĩa phải nên nhớ
Sướng khổ, vui buồn nhớ tựa nhau
Khỏe mạnh, thảnh thơi luôn hạnh phúc
Nguy nan hoạn nạn, phải chu toàn
Cả hai tiếp nối cùng vun bón
Ai biết... Ai cần… chớ trách than
Thời xưa, vợ chồng trong lúc giao tiếp với nhau chính là ‘tương kính như tân’, ái ân, son sắc, chăm sóc lẫn nhau không nề hà. Cái gọi là ‘ân ái’ vợ chồng chính là vừa kính trọng, vừa yêu thương, tôn trọng nhau như ngày đầu mới gặp. Người xưa ai ai cũng đều biết, duyên vợ chồng là thiên mệnh không thể làm trái. Hai người có thể trở thành vợ chồng ấy là duyên phận, là ân huệ Trời ban. Nếu không có Nguyệt lão se duyên, thì kiếp này chẳng thể thành đôi được.
Duyên vợ chồng ngoài ‘Ân’ còn có ‘Nghĩa’. Người xưa thường nói: “Một ngày chồng vợ, nghĩa cả trăm năm”. Xét về một phương diện nào đó, thì nghĩa ấy chính là thể hiện trách nhiệm giữa vợ chồng với nhau, mãi mãi không xa rời, bách niên giai lão. Đó là văn hoá truyền thống cổ xưa, mà các bậc tiền bối muốn đề cập đến. Đó cũng chính là nội dung hàm ý chân chính của câu nói ‘vợ’, ‘chồng’.
Vợ chồng
như đũa có đôi
Đời còn một chiếc
lẻ đôi thêm buồn
Vợ chồng
có lúc dỗi hờn
Bỏ cơm tìm phở
thỏa cơn thèm thuồng
Vợ chồng
như cặp đũa suông
Nhớ tình chồng vợ
thôi cơn dỗi hờn
Vợ chồng
ôm ấp vui buồn
Cùng no cùng đói
vẫn luôn song hành
Vợ chồng
chia bát cơm canh
Nhờ đôi đũa thẳng
ngay lành khó khăn
Vợ chồng
đừng nghĩ lang bang
Làm cho đũa lệch
khó ăn cơm nhà

THẾ SỰ.


Chuyện đời lên xuống xin đừng hỏi
Ghe vắng lao chao cá cắn câu
Thế tục ngày xưa còn chỗ lánh
Ngày nay loạn cảnh trốn nơi đâu.!
Thị phi phải quấy nghe buồn quá,
Đen trắng đục trong nghĩ lại rầu.
Vẫn biết, buông thôi, là được chứ,
Nhưng sao lòng vẫn nặng lo âu.
Tri âm tri kỷ ai đâu nhỉ.?
Năm tháng qua nhanh đã bạc đầu.
Thế sự thăng trầm đời lắm cảnh
Thói đời đen bạc đắm chìm sâu...
'Cảnh giới' là sự thể hiện đối với “hỉ nộ ai lạc ái ố dục”, là cảm ngộ đối với thế sự nhân tình. Một người có khí chất, có đam mê, có niềm hứng thú, cũng không thể nào bằng được một cao nhân có cảnh giới.
Tha thứ chính là một loại cảnh giới thăng hoa về nội tâm. Sự tha thứ cho phép quá khứ trôi qua, dù không có nghĩa là xóa hết những gì đã xảy ra, nhưng nó giúp chúng ta giảm bớt và thậm chí loại bỏ quá khứ khổ đau để những bất hạnh trong quá khứ không còn ảnh hưởng đến cuộc sống trong hiện tại tương lai của chúng ta.
Cảnh giới đam mê đạo với đời
Phù du thế sự thăng trầm vơi
Gió vẫn thổi… Hoàng hôn đang buông phủ trên khắp núi đồi… Tôi đang tiếc thương cho một kiếp người… Phú quý ư? Vinh hoa ư? Sắc tài danh lợi cũng chỉ là phù du. Tôi đã đến với cuộc đời này bằng hai bàn tay trắng, ra đi cũng chỉ là kẻ trắng hai bàn tay. Thế mới biết “Ta nay ở trọ trần gian. Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời”.
Cuộc sống hư vô, nhân sinh ảo mộng, kiếp người thực sự có nghĩa chi mô.!
Góc độ nhìn qua lăng kính, cuộc sống là hư vô, mỗi người đều đang đi theo an bài của vận mệnh mà không thể đổi thay điều gì. Vì vậy, chúng ta cần phải sống sao cho trọn vẹn khoảnh khắc hiện tại. Đời người là do vô số thời khắc hiện tại tổng hợp thành, con người trong sinh mệnh ngắn ngủi nên tìm được vị trí phù hợp nhất cho mình. "Nhân sinh cõi mộng mờ hư ảo...Một kiếp trầm luân vướng bụi trần".
Nẻo thanh trần thế mộng hư ảo
Tĩnh lặng chân tu duyên khởi trời
Dù nghèo khổ hay giàu sang, chỉ khi đến giờ phút cuối cùng ta mới chợt nhận ra cuộc đời mình đã bị chi phối quá nhiều bởi ngoại cảnh, trong khi điều thật sự khiến ta mãn nguyện lại là một lần được sống vì bản thân mình. Chúng ta thậm chí không biết được ngày mai và cái chết, thứ nào sẽ đến trước. Vậy nên hãy tận hưởng giây phút hiện tại, sống sao cho vui vẻ và ý nghĩa, làm những điều mình yêu thích, trải nghiệm tình yêu, tình cảm gia đình thân thương, tình người cùng bạn ta, trong khoảnh khắc vô giá của cuộc đời.
Thảm cảnh sân si lòng cố chấp
Nương hoài sắc dục chẳng buông lơi
Bởi vì, trong đời nầy nghiệp chướng quá sâu dày, ít khi thấy lẽ phải. Họ chỉ sống theo bản ngã và sống vì dục vọng của mình nên khó ai làm cho họ hài lòng. Cũng có người sẵn sàng giúp họ khi khốn đốn nhưng chẳng bao giờ họ biết ơn, mang ơn, nhớ ơn và trả ơn.
Mong nước cam lồ tưới mát trong lúc tâm trí được khai mở và lòng chứa chan đức tính từ bi.
Nhưng lòng từ bi, nếu thiếu đức tánh nhẫn nhục thì việc làm khó được viên mãn.
Cận kề cảnh giới mở tâm trí.!
Tưới nước 'cam lồ' dạ thảnh thơi.

Thứ Hai, 1 tháng 8, 2022

BIỂN SÓNG VỖ BỜ EM

 SÓNG VỖ BỜ

Đêm dần xuống khi trăng lên sáng tỏ
Sóng triều dâng ào ạt vỗ bờ em
Cuộc tình mình say đắm suốt thâu đêm
Tiếng em thở nghẹn ngào kèm tiếng gió.
Xa nhau rồi em còn nhớ hay không?
Anh luôn đợi phút giây mong gặp lại
Để sánh bước bên nhau cùng chung lối
Kề cận bên hạnh phúc với biển đêm.
Ghen với biển nợ tình em còn đó.!
Sóng dâng trào đùa với gió vô tâm
Tóc tỏa hương làm anh mãi ngất ngây
Anh tự hứa trọn đời nầy mãi nhớ
Phút bình yên đón gió thoảng mát lành
Nghe sóng vỗ rì rào thành điệp khúc
Lòng nao nức với trái tim thôi thúc
Ôm trọn em nỗi rạo rực khát khao.
Em đâu biết tình anh như sóng vỗ.
Hôn mãi bờ sóng cuộn khổ thân thôi
Vì em là, bờ cát trắng tinh khôi
Nên anh mãi vỗ bờ vơi nỗi nhớ.
Cùng với biển không ngại gì mưa nắng
Suốt ngàn đời yêu cát trắng bờ em
Em có nghe lời biển hát từng đêm.?
Là anh đó riêng nỗi niềm say đắm.!
Hai chúng ta chung bước một con đường
Tim hòa nhịp..trao tình thương trọn vẹn
Hoàng hôn xuống... đôi mình chờ điểm hẹn
Hòa nhịp tim...cùng hẹn đến bên nhau...
Sóng của biển vỗ bờ trao bọt nước
Bờ nép mình ngọn sóng ngước nhìn em.
Tim chúng ta rạo rực suốt cả đêm
Nên loạn nhịp sóng vồ lên cao ngất.
Những nỗi nhớ, sóng vỗ bờ miên viễn
Cùng bên nhau đùa giỡn biển mênh mông
Sóng vô tình rẽ nước cuốn theo luôn
Anh nuối tiếc còn nụ hôn dang dở.
Em ước nguyện anh đưa về với biển
Như ngày nào còn dấu hiện bước chân
Sóng xôn xao ôm bờ cát...lại gần
Nghe biển hát suốt đời mang thương nhớ.
Tình yêu đầu như con sóng đắm say
Ta mê mẫn tình ngất ngây đắm đuối
Tưởng như đã không có chi tiếc nuối
Mối tình câm mặn như muối biển xanh.
Buối hoàng hôn trông biển đẹp hẳn lên
Nhịp chân bước cùng nhau trên bãi biển.
Duyên trời định...để lòng ai thầm mến,
Người phương xa...quyến luyến đã từ lâu.
Anh cứ hỏi sao biển xanh mặn thế
Em trả lời biển chứa lệ tình yêu
Không bỏ em trống vắng bởi cô liêu
Vì em khóc nên biển nhiều mặn chát.
Biển có khi ...chuyển động, sóng dâng cao
Ngập triền cát ... dịu êm ... đầu sóng bạc
Bờ phủ sóng, biển nén lòng nổi giận
Sóng ôm Bờ, ngơ ngác ...biển hồi sinh.!
Đẹp lắm biển.! Hoàng hôn... nghiêng mình ngắm.
Anh cùng em bước mộng...Nắm tay cầm
Nghe biển lòng từng đợt lỗi thanh âm.
Mà giấu hết ...nỗi lặng thầm muốn nói....
SÓNG BIỂN NHA TRANG NGÀY THÁNG CŨ
Khi nói đến "miền thùy dương cát trắng" người ta nghĩ ngay đến Nha Trang, là Thành Phố Biển nghỉ mát lý tưởng với Biển Xanh Cát Trắng ...
Những bài hát viết về Nha Trang là những tình cảm đẹp mà những tâm hồn nghệ sĩ đã dành cho vùng đất này. Nha Trang - dịu dàng ngay từ tên gọi. Những người đã sống hay chỉ là từng đặt chân đến Nha Trang đều cảm nhận được sự yên bình của thành phố biển xinh đẹp thuộc vùng duyên hải miền Trung Việt Nam.
Một trong những bãi biển đẹp với thành phố êm ả; Nha Trang là trung tâm của đất Khánh Hòa - miền đất được mệnh danh là “xứ trầm, biển yến”.
Nha Trang từ ánh bình minh trên biển của buổi sớm mai. Chỉ cần dậy sớm ra biển là có được cái cảm giác cùng cả thành phố đón chào ngày mới.
Bãi biển có thể là nơi hẹn hò của nam thanh nữ tú, cũng là nơi gặp gỡ của bạn bè, gia đình, người thân quen. Người ta xuống tắm biển, hóng gió biển nhưng với thiên nhiên biển cả bao la rộng lớn, làm con người trở nên nhỏ bé gần gũi, thân mật hơn. Thành phố Nha Trang không lớn lắm nên gặp ai cũng có cảm giác như vừa lạ lại vừa quen.
Biển Nha Trang xanh và đẹp, nước biển cũng thẳm xanh theo từng thời khắc trong ngày. Mùa mưa Nha Trang rất ngắn, nhưng mỗi lần ngắm mưa trên biển cũng mang đến cảm giác lạ len lỏi vào tâm hồn. Giọt mưa trên biển như đang xẻ chia 'ngọt mặn' cùng những tâm sự 'đắng cay' của con người. Đứng trước biển, người ta có cảm giác đang trải lòng với biển cả mênh mông và tìm lại sự sống thật với chính mình hơn.
Mỗi chúng ta ai mà chẳng có một quê hương, bên cạ̣nh đó cũng có những nơi đã đi qua, từng sống và làm việc... Khi bỏ nước ra đi, chúng ta mang theo trong lòng một (hay nhiều) khuôn mặt, giọng nói, màu áo, cùng với những hình ảnh trong cuộc sống vui buồn đã trải qua… mà chúng ta không hề ngờ tới. Chỉ khi nào trái tim ta đau buốt vì thương cảm, hoặc nổ tung ra vì hạnh phúc ta mới chợt nhớ ra quê hương đang ở trong lòng ta. Cũng có khi quê hương hoặc nơi chốn... Sống dậy vì một chút nắng, hay một giọt mưa, một bãi cát (vàng, trắng) hay một con sóng biển, một màu trời hay một tiếng nói mang âm hưởng của vùng quê ta, lúc đó ta biết rằng không có chi ngăn nổi trí nhớ rạo rực của ta làm hiện ra những hình ảnh cũ của những tháng ngày xa xưa. Bởi vì thật bất ngờ, đôi khi chỉ thoảng một “mùi hương” một làn gió heo may, cũng đủ khơi dậy trong ta biết bao kỷ niệm quê nhà.
Đối với tôi, thời tiết se lạnh của những ngày cuối Đông đầu Xuân ở xứ người, luôn gợi lại trong tôi biết bao điều về thành phố thân thương, đất nước nơi đã nhìn tôi lớn lên, đã thêu dệt trong tôi biết bao mộng ước, cũng chính là nơi đã khủng bố, đày đọa tôi từ tinh thần đến thể xác xuống tận cùng bằng số.
Nhatrang, đó là một thành phố của tình yêu và chia biệt, thành phố của những mối tình mùa hè, của những con sóng biển vô tình, những con dã tràng trên cát, những dấu chân bị nước cuốn đi không để lại một vết tích nào như thể trước đó nó không hề tồn tại …
Bãi biển Nha Trang mở ra một khung cảnh thiên nhiên rộng lớn bát ngát. Mọi người có thể đắm mình trong làn nước xanh mát, trãi người trên bãi cát trắng mịn, đi dạo dọc bờ biển, lúc mệt nằm sải dài trên cát nghe tiếng sóng vỗ bờ hay có những giây phút nhìn ngắm cảnh bình minh, mặt trời to tròn ửng đỏ như từ dưới mặt biển trồi lên, hoặc buổi chiều hoàng hôn nắng vàng le lói cuối chân trời làm người chứng kiến phải ngỡ ngàng trước cảnh đẹp của đất trời.
Một tình cảm vô cùng thân thương "gợi nhớ", qua hình ảnh, bức tranh, lời văn câu thơ nói lên hay nhắc đến nơi chốn của quê hương, đất nước, mình sinh ra và lớn lên nhưng bây giờ đã cách xa. Có lẽ khi ta xa cách với những ký ức đẹp của một thời còn thương để nhớ đó, thường cảm thấy thèm muốn được trở về, được nhìn tận mắt, sờ tận tay nó, đó là thứ tình cảm cao quý, đẹp đẻ vô cùng, nó giúp ta cảm thấy yêu mình, yêu đời hơn…
Xa rồi vẫn nhớ....
Biển ngàn đời sóng vỗ rì rào hát bài hát tình ca bất diệt, tình người, tình bạn bè, tình yêu đôi lứa, tình yêu nơi chốn có ngói đỏ rêu phong, với hình bóng của những người quý mến thân thương...
Những kỷ niệm trên quê hương sẽ hằn ghi mãi mãi trong suốt cuộc đời của chính tôi về những ký ức mến yêu từ thuở ấu thơ đến lúc trưởng thành - cùng với các thành phố của dải đất tổ quốc mến yêu... Trong đó "miền quê hương cát trắng" qua bài hát “Nha Trang” của nhạc sĩ Minh Kỳ: Hình ảnh nơi ghi đậm nét qua cuộc sống đầy "thăng trầm" nhất đời tôi.
"Nha Trang là miền quê hương cát trắng
Có những đêm nghe vọng lại
Ầm ầm tiếng sóng xa đưa...
….Nha Trang quê hương dịu hiền
Ngàn đời lòng tôi mến yêu...
Còn đâu những chiều vui xưa
Còn đâu Tháp Bà êm mơ
Còn đâu đá Chồng bơ vơ
Còn đâu bến Cầu Đá nên thơ"……
Nha Trang đó sống mãi trong lòng và đã ăn sâu trong tiềm thức của chúng tôi.
Cái tình cảm ấy, ước muốn trở về tìm lại nơi chốn ấy làm cho lòng tôi như rộn lên bao nỗi niềm, buồn vui lẫn lộn.
Ta tìm về chốn cũ
Con đường ngập lá vàng
Phượng trơ cành , liễu rũ
Thiên thu và dịu dàng
Cảnh cũ.! Giờ nơi đâu.?
Thùy dương còn nghiêng bóng
Che từng vết dấu chân
Gợi tìm và nỗi nhớ.
Ta tìm lại kỷ niêm
Gió lao xao gợi sầu
Những tháng ngày đã mất
Sóng vỗ bờ biển xưa.!

NGÀY ĐẦU ĐỜI CON ĐI HỌC,


Trong hiện tại Ba chỉ là tay trắng

Sau những tháng năm, tù tội lắm oan khiên

Chẳng có gì ngoài tình thương con trẻ

Dành trọn vẹn cho hai con nhỏ của Ba.

Sáu năm rồi,

mới viết được bài thơ

Tặng con trai đầu lòng yêu dấu

Buổi đầu đời,

Mẹ đưa con đến lớp,

Không có Ba,

đón đưa con đi học mỗi ngày...


Vì tương lai con trẻ,

Ba đành nhắm mắt vượt thoát ra đi

Con ở lại tuổi lên ba, Mẹ vừa sinh em gái,

Đúng một tháng, sau ngày

Ba rời khỏi quê hương...

Mà sao Ba luôn nhớ

Từng ánh mắt, nụ cười của con thơ

Con sinh ra vào tiết đổi giao mùa

Trời chuyển lạnh, con lần lữa chui ra từ nơi ấm.!

Khi lọt lòng con mở mắt

Trong vòng tay của Nội

Và phút giây Mẹ sung sướng làm sao.


Ba nén lặng, qua chuổi dài mong đợi

Có tin nhà, con trẻ được tròn vuông

Đôi mắt nhìn khi ba tháng ngóng trông

Niềm hạnh phúc Ba ước mong tuyệt diệu.


Nơi xứ lạ hằng đêm Ba cầu nguyện.

Xin bình yên cho trọn vẹn người thân

Đời vẫn xoay thì Ba phải đổi thay

Vì con trẻ Ba cần thay hơn nữa.


Và bỏ đi ước muốn của riêng mình

Cố tạo dựng cho con hình ảnh mới.

Ba không muốn những lo toan chi phối

Chạm vào nơi, từng sợi tóc tuổi thơ


Ba muốn thay con "hứng nhận" tất cả

Những ưu phiền, đau đớn, nghĩ suy...

Ba không ngại giữ lại những nỗi đau

Những thất bại của công danh từ cuộc sống

Ba không sợ những lo toan điều trống rỗng

Nhưng sợ nhất, nếu thiếu nụ cười, các con.

Ba thay đổi rất nhiều vì con đó

Không bon chen ham muốn những nấc thang

Vòng lợi danh nó luôn luôn cám dỗ .

Nhưng Ba nguyền yên phận, với hai chữ bình an.

Khi con khóc làm lòng Ba chùng xuống

Lo lắng nhiều mỗi lần con đau ốm,

Nhưng vui mừng khi con khoe điểm "A plus"

Và chìa tay chờ nhận thưởng năm đô.


Và cuộc sống...

Ngày càng không như mơ ước

Nhiều khó khăn.!

Muôn điều không biết trước...

Nhưng Ba chẳng sợ những điều như vậy

Bởi phía trước là con cái của Ba...

Con biết không, đường đời dài vạn nẽo

Chuyện buồn vui sẽ đến rồi lại đi ...

Có những điều không thể nào san sẻ

Nhưng cạnh Ba luôn có các con yêu .!

Con biết không, đôi lần Ba thất bại

Tưởng nỗi đau xuyên suốt thấu trong tim

Nhưng nhìn con và nghe lời con nói

Thất bại kia bỗng chốc được ủi an .

Ba chẳng màng vinh hoa và phú quí

Trong cuộc sống không bình thường, không yên ả

Vì lẽ đó mà Ba luôn nhỏ bé

Trước cuộc đời tham vọng, lắm mưu mô.

Trong hiện tại Ba chỉ là tay trắng

Sau những tháng năm tù tội oan khiên

Chẳng có gì ngoài tình thương con trẻ

Dành trọn vẹn cho Quang, Ngọc của Ba.

Có những lúc Ba thấy mình "hụt hẫng"

Trước lọc lừa của xã hội ngày nay

Trong những lúc chua cay Ba nhận thấy.!

Trước tình Người thay đổi và đổi thay.!

Nhưng phía trước Ba vẫn còn con trẻ

Với nụ cười rạng rỡ đầy ước mơ

Ánh mắt con là muôn vàn sức mạnh

Đưa Ba đi trọn hết con đường này.

Ba biết mình chẳng phải là gì cả ,

Nên không làm được những việc lớn lao

Nhưng vì con Ba sẵn sàng thay đổi ...

Và vì con Ba sẽ cố gắng nhiều hơn.

Ba muốn dành cho con cuộc sống yên bình

Không lo lắng, không buồn phiền, không toan tính...

Ba muốn con giữ những nụ cười, ánh mắt

Đã cho Ba sức mạnh và niềm tin.

Mãi sau này Ba vẫn chỉ là Ba

Là một người bình thường trong cuộc sống

Không quyền lực, không tiền tài, không danh vọng

Nhưng tất cả những gì ba sẵn có...

là tình thương là mọi thứ cho con.

Hãy giữ mãi nụ cười các con nhé.!

Bởi đó là cuộc sống của đời Ba

Ba thay đổi, cam chịu, sự buồn tủi...

Chỉ mong rằng nhìn thấy nụ cười tươi.

Rồi sau này hai con sẽ khôn lớn

Sẽ yêu thương con cái của các con

Và có điều không bao giờ thay đổi

Ba sẽ làm tất cả...cũng vì các con ./.


01082019

- Ngày đầu con trai đi học ở VN

- Sinh Nhật con trai một tuổi

- Sinh nhật con gái một tuổi ở VN

- Mẹ và Cô Giáo lớp một

- Con trai lớp hai, con gái mẫu giáo ở Mỹ