Thứ Hai, 20 tháng 12, 2021

MẢNH ĐỜI BẤT HẠNH KẺ Ở NGƯỜI ĐI.!


Em ngồi đó cúi đầu không nhìn biển

Mặt trầm tư mắt chợt biến sắc buồn

Rồi bỗng nhiên nức nở lệ trào tuôn

Còn chi nữa tựa đâu nguồn thân ái...


Khi ta gặp em luôn ngồi đó mãi

Một chỗ thôi ngày tiếp lại tháng qua

Vẻ u buồn thống khổ việc xẩy ra

Nỗi sợ hãi nên xót xa mãi miế́t...


Bọn hải tặc, dã man tàn nhẫn giết...

Bố Mẹ xong...Hiếp em kiệt tàn hơi...

Rồi nghẹn ngào em nói chẳng nên lời

Nước mắt chảy lại tuôn rơi từng giọt...


May mắn lắm giờ em còn sống sót

Biết về đâu thấy đau xót phận mình

Bố Mẹ ơi ! Người thác có hiển linh

Chỉ đường nhé thân côi tình cốt nhục


Nghe em kể, từ khi và mỗi lúc...

Ta đau lòng tưởng địa ngục trần gian

An ủi gì bao thống khổ vô vàn

Lệ em chảy làm ruột gan tan nát


Rồi em bỗng, nghe đâu đây, tiếng nhạc

Mắt ngây buồn nhìn ngơ ngác trời cao

Thấy gì em sâu thẳm cả biển sâu

Nay nhớ lại thành đôi lời ta viết...


Em bé hỡi ! Cùng bao nhiêu người Việt

Nhớ gì không lòng da diết khóc than

Kể nhau nghe nổi buồn thấu tâm can

Cảnh vượt thoát quá gian nan nghiệt ngã.


Cộng sản chiếm, miền Nam dân khốn đốn

Bắt mọi người đẩy vào chốn tù đày

Nợ chiến tranh phải trả lại tiếp vay

Vô sản hóa toàn dân gây túng quẫn


Lệ thuộc quá Nga Tàu phe Cộng sản

Lại huyênh hoang trí tuệ vẫn đỉnh cao

Đều nằm trong sức ép chẳng dám gào

Dân nghẹt thở phải xé rào vượt biển


Kẻ đường bộ người vượt biên đường biển

Trúng bom mìn, bị cướp biển, nát thây

Gặp được tàu, nếu cứu vớt thật may

Cho tị nạn để đổi thay cuộc sống


Người ở lại đã mất đi lẽ sống

Niềm an vui của nếp sống bình an

Xây trại tù cần lao động khổ sai

Kinh tế mới Đảng đày dân lên núi


Sống nghèo đói, phải vô rừng đốn củi

Kiệt sức rồi thân xác rũ thành tro

Đảng thu gom đem tài sản vô kho

Đốt hết sách Đảng muốn dân cùng dốt


Đổi tiền mới, làm người dân hoảng hốt

Kiểm kê hàng để thu hốt của dân

Họp ngày đêm xúi đấu tố lẫn nhau

Làm tập thể nên nhân dân đói khổ


Đảng giải phóng làm mọi người cùng khổ

Hết theo Nga rồi đến chỗ bợ Tàu

Phải vâng lời làm mọi chuyện trước sau

Bán đất tổ dâng cho Tàu biển đảo


Luôn tuân phục theo những lời dạy bảo

Mãi tôn thờ chủ tịch Mao Trạch Đông?

Họp Thành đô chuyện bán Nước thành công

Làm Thái thú đó là công của Đảng


Đường cứu quốc xem ra đừng chán nản

Cần nghĩ suy độc lập vẫn tự hào

Phải thoát Trung vất bỏ chủ nghĩa Mao

Luôn tin tưởng dựa sức vào, "DÂN TỘC"...


Sắp bước sang tuổi mới, cái gì cũng mới...Duy chỉ có đất nước vẫn cũ kỹ, điêu tàn và lạc hậu về mọi mặt, nên thấy lòng như se thắt lại, tâm hồn trở nên trống trải, đoạn trường. Nhìn thấy kẻ bành trướng xâm lược Tàu Cộng ngày đêm tính mưu bày kế để chiếm dần đất đai, lãnh thổ, vùng biển, đảo của quê cha đất tổ mà thấy đau lòng, nhìn thấy dân ta ngày đêm phải rên siết trước những bất công, tham nhũng, độc tài, tàn ác của bọn cầm quyền mà thấy chạnh lòng thương dân mình và căm phẫn bọn Thái Thú quan quyền.
Hởi các bạn, con dân Việt.! Hãy thay đổi nhận thức và mạnh dạng bước chân xuống đường chống lại bọn giặc Tàu Khựa và những quan tham bán Nước, dành lại những gì đã mất, đồng thời tranh đấu chống áp bức để đem lại công ích, bình đẳng, tự do, nhân quyền cho con người Việt Nam.
Thế hệ U 80 của chúng tôi đã và sẽ ra đi...Vận Mệnh Đất Nước Việt Nam đều tùy thuộc vào sự Suy Nghĩ của Giới Trẻ. - VÔ CẢM ĐỂ CHẤP NHẬN NÔ LỆ, - hay CÙNG MỘT LÒNG NẮM CHẶT TAY NHAU XUỐNG ĐƯỜNG TRANH ĐẤU SỐNG CÒN VỚI BẠO QUYỀN, DÀNH LẠI CHỦ QUYỀN CHO NGƯỜI DÂN, ĐANG Ở TRONG TAY CỦA ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM.
Đêm về khuya, tuổi già chúng tôi khó ngủ, không gian tĩnh lặng, ngả lưng xuống giường lại trăn trở với hiện tình đất nước và tự đặt ra vô số câu hỏi tại sao đất nước ta lại ngả nghiêng, điêu tàn, tụt hậu đến vậy, tại ai, do ai mà nên nông nỗi này.!
Chắc chắn, người dân Việt Nam, trong đó có các bạn đã biế rõ là ai rồi, vậy con dân chúng ta phải cần làm nhiều hơn nữa để cống hiến cho đất nước một cách tốt hơn, sao mình không vận dụng lòng yêu nước của tiền nhân, để tiếp nối giương cao tay, "QUYẾT CHIẾN" dấn bước nhiều hơn nữa góp phần đề đổi thay và dựng xây lại một đất nước DÂN TỘC ĐỘC LẬP, DÂN QUYỀN TỰ DO và DÂN SINH HẠNH PHÚC.
Đất nước mình ngộ quá phải không.! hỡi những người đàn ông, đàn bà, nam thanh nữ tú, nhất là các vị lãnh đạo tinh thần, giới trí thức, khoa bảng sao lại tĩnh lặng đến thế trước những nguy biến. "QUỐC GIA HƯNG VONG, THẤT PHU HỮU TRÁCH". Đừng vô cảm trước nỗi đau của đồng loại, thờ ơ trước vận mệnh của đất nước, kẻ làm quan thì tham tàn vô độ, bán chức mua quyền, dẫm đạp lên luân lý công ích xã hội và tình thương con người. Lòng dân phẩn nộ, lên tiếng thì khóa mồm, xuống đường thì bị đàn áp, tù đày.
Chúng tôi thấy hàng ngày tiếng khóc ai oán của dân lành vang lên khắp bờ cõi nước Nam, họ mất đất trắng nhà. Biên thùy hải đảo đất nước rơi dần vào tay ngoại bang Tàu Cộng trước thái độ nhu nhược sợ hãi của kẻ cầm quyền. Hàng ngàn người dân vô tội bị đày đọa bởi những chính sách bất công, phi nhân tính. Hàng trăm người bị cầm tù bởi tình yêu nước.
Có lẽ. với đa số người Việt nói chung cho rằng, nghĩ rằng chuyện đất nước thì quá to lớn đối với mỗi chúng ta, và cảm nhận là chẳng cần quan tâm gì đến hiện tình đất nước làm gì, vì mọi sự đã có “đảng và nhà nước lo”, còn mình chỉ nên lo lắng, yên ổn cho gia đình, vợ con mà thôi.
Nhưng riêng chúng tôi thì nghĩ khác, quốc gia có hưng thịnh thì gia đình mới bình an. Tiếng Việt còn, thì dân tộc còn, dân tộc còn, thì đất nước VIỆT NAM còn. Vậy sao mình lại không có trách nhiệm với dân tộc, đất nước mình.
Hãy cùng xắn tay góp phần sức lực nhỏ bé của mình để gây dựng nền móng đất nước, để đổi thay những cũ kỹ lạc hậu bằng sự mới mẻ thịnh vượng. Hãy quên đi những ru ngủ cuộc đời mà chúng ta bị nhồi nhét, nhưng hãy tỉnh thức để sẵn sàng cho vận mệnh dân tộc. Hãy tự khắc trong tâm của mỗi người, những suy nghĩ mới, một thái độ sống tích cực hơn trong mọi trường hợp, để nhận ra đâu là chân lý, sự thật và đường đi của mình.
Nổi trôi theo vận nước.

Thứ Hai, 6 tháng 12, 2021

BẠN TA

AI VỀ NÓI VỚI BẠN TA.! CHỜ KHI ĐIÊN HẾT LÀ TA LÌA ĐỜI Biết nói làm sao, với bạn TA Vì đời muôn triệu cảnh bê THA Làm thơ chém gió cho đời bớt Những kẻ Hán gian làm hại NHÀ Học cách, gieo vần, thơ bảy chữ Từ trong cảm xúc tuôn trào RA Nhiều đường chữ nghĩa năm bảy ngã Trung thực một đường tâm của TA Bạn ta những kẻ, sót còn lại.! Mần những dòng thơ nhại mất RỒI Điểm tựa sống còn không vững chắc Cao nguyên, duyên hải, chỉ buôn TRÔI Vẩ̃n đang lẩn quẩn cùng cơm áo? Tha thiết gỉ đâu thơ với VĂN Trào phúng của thơ là bới móc Từng ngăn tim óc với băn KHOĂN Nỗi buồn khốn khổ ngày XƯA Nỗi vui sung sướng móc MƯA bất NGỜ Đầu đời đưa đến đù ĐỜ Đời đem đất đá đều ĐỜ đẫn điên Đời này đất đá khô CẰN Làm sao đục đẽo thơ VĂN cho ĐỜI Điên đầu đánh đập đã ĐỜI Đồ điên đi đứng đụng ĐÂU đau đầu Mong rằng chóng thoát cơn ĐAU Để ta tỉnh táo nhìn NHAU kiếp NẦY Ở đâu, kẻ dốt lên THẦY.? Người khôn lại xuống làm BẦY ruồi bu.! Thu úa biến thành, những lá KHÔ. Tìm vì sao lạ rụng trên HỒ, Nàng thơ chằng thấy ra đời nhỉ? Trinh bạch ai chôn tận đáy Mồ? Còn ta thơ góp in thành tập Để góp cho đời một chút NGÔNG Ai nghĩ đầu ta như sỏi đá Thơ mà đục đẽo khéo hao CÔNG Nhưng nếu, ta không, được viết lách Điên nầy ai trải chốn ta BÀ Kể từ cái buổi sống cùng Vẹm Chẳng lẻ cam đành giống Cộng MA - Tyler, vùng cao núi phủ sương mù

Thứ Bảy, 27 tháng 11, 2021

TIỄN BIỆT ANH


MỘT CỎI ĐI VỀ...
Thời gian trôi qua, mọi thứ dường như đang xảy ra cùng một lúc hoặc thời gian đã dừng lại vĩnh viễn hay mất hết ý nghĩa. Nơi đó rất mờ ảo, kỳ lạ, và dường như không chào đón người đến. Đó là một khu vực bí ẩn nhưng vẫn rõ ràng, nơi chuyên thu thập những trải nghiệm cận tử. Thế rồi.! “Đột nhiên tôi rùng mình, khi thấy mình ở một nơi kỳ bí, xa lạ. Trước mặt tôi, chỉ thấy một sự vĩnh cửu của cõi hư vô”...
Như thế trả xong kiếp nợ đời.!
Với ba tấc đất phủ Anh thôi.
Cỏ xanh mai mốt che đầy kín
Nỗi nhớ rồi đây hẵn sẽ phôi
Bởi sống dương trần là tạm gởi
Còn về cực lạc mới tinh khôi
Anh nay được Tổ ban phần thưởng
Lên cỏi, em dâng vái lạy thôi !
Cầu mong Anh được sớm siêu thăng
Để hưởng an vui chốn suối vàng
Tán tụng muôn đời dày đức độ
Ngợi khen sống trọn với tài năng
Đã đưa Anh khỏi nơi cay đắng
Sưởi ấm đời Anh hết giá băng
Choáng ngợp thiên thu vùng ánh sáng
Hào quang chiếu tỏa thật vinh quang…
..."Trần gian là cỏi vô thường.
Đời là cỏi tạm tiếc thương phũ phàng
Buồn vui trả lại trần gian,
Mi buồn khép lại, áo quan đưa về"...
- Nhớ lại những năm về KT thăm Mệ Nội các cháu, Anh em mình đã từng hàn huyên tâm sự...Câu nói sau cùng kèm theo tiếng thở dài của cả hai: khi Mẹ em mất năm 2012, "Ba O đi rồi, sẽ đến lượt tụi mình Hiền à.!". Sáu năm sau... bây chừ, Anh đã rũ sạch bụi trần. Tiễn Anh đi về...vĩnh biệt Anh.

Gia đình Kính Loan. 

Thứ Sáu, 19 tháng 11, 2021

BIẾT HÓI AI.?

 

Ta hỏi lòng ta biết hỏi ai.!

Hỏi trăng, trăng lặng, vẻ u hoài.

Hỏi hoa, hoa ngại lòng con gái,

Hỏi gió, gió cười ngại chí trai.

Hỏi bướm, bướm còn đang lơi lã.

Hỏi ong, ong đã, ngất ngây say.

Hỏi trời mây nước rừng sông biển…

Tiếng vọng bên sông mấy dặm dài…


Một đống nghĩ suy một khối tình

Gian manh chính trị khởi đao binh

Thời trai chan chứa dòng hào khí

Gian khổ nước nhà cảnh chiến chinh

Lòng nặng, trĩu mang tình đất nước

Ngàn năm nô lệ vẫn trung trinh

Bách niên đô hộ luôn bền chí

Giữ mãi sắt son với chính mình


Tiếng súng vang rền ba thập niên

Binh quân hùng khí nổ vang rền

Tuổi xuân nam nữ nợ đèn sách

Đất nước ban hành lệnh động viên

Xếp lại sách đèn vào quân ngũ

Ngăn làn sóng đỏ nhuộm ba miền

Thế rồi vận nước bị cường quốc

Áp đặt thế cờ quyền lợi riêng


Nước mất nhà tan lòng oán hận

Lệ tràn khóe mắt quá đau Thương

Nỗi nhục hờn căm kẻ bán nước

Người dân phải chọn kiếp tha Phương


Chí trai quyết giữ lòng trung dũng

Không thẹn với lòng vẫn sắt Son

Biển rộng sông dài con cháu giữ

Rạng danh dân Việt chí không Sờn


Tuổi-tác nay đã gần tám mươi

Đời ta luôn phải, khóc hơn cườì

Ngẫm qua bốn bận (1) binh đao thảm

Điểm lại nhiều phen hậu vận tươi

Bọt nước hư danh lòng chẳng bợn

Vốn nhà cố giữ chí không ngơi

Tri âm chẳng lọ so già trẻ

Dàn trải lòng ra với mọi Người


(1) Tàu, Pháp, Nhật, Việt Cộng.

Thứ Hai, 15 tháng 11, 2021

NGÀY BỎ LẠI QUÊ HƯƠNG! (15-11-1987)

 BÃI HỒNG NGỰ DẦN VỀ ĐÊM



QUÊ HƯƠNG! BỎ LẠI


Tiếng "Quốc Quốc", trong lồng, Sầu ủ RŨ

Mười hai Năm (1), dòng lệ, CỨ trào TUÔN

Sống lao Tù, "lớn nhỏ" (2), Vẫn kêu THAN

Kiếp đày Đọa, đắm chìm, DĂNG bóng Tối


Nổi lo Sợ đêm trường Ngồi thao THỨC

Phải ra Đi, quyết chí, DỨT lìa NGAY

Quê hương mình đói rách kiếp lầm THAN

Bị khủng Bố Mõi mòn THÂN rỉ Sét


Tháng một Một, mười lăm, Năm tám BẢY

Thuyền ra Sông vượt biển, THẤY đêm ĐEN

Lạy trời Cho, Hồng Ngự, Bãi lặng YÊN

Bầu trời Tối, thương cho, ĐÊM vượt Biển


Nước non Việt, thân trai Xin tạ TỘI

Cha Mẹ Ơi.! hiếu đạo, LỖI phận CON

Mong vợ Hiền, bền chặt Giữ sắt SON

Để tâm Lặng, giữa ngay, CƠN giông Bảo


Mái tóc Bạc cuối đời Thân trôi DẠT

Bán cầu Xa, khuất nẻo NÁT tâm CAN

Cả quê Hương, nhuộm đỏ Kẻ bạo TÀN

Lòng đau Xót nước mắt CÀNG tuông Chảy


Khi chớp Bể mưa nguồn Gieo tan TÓC

Mây Bắc Phương bao phủ GÓC trời NAM

Ngày ba Mươi tháng tư Ấy bảy LĂM

Người Nam Việt trở thành DÂN vong Quốc


Ngày từ Giả cuộc đời Nơi xứ LẠ

Chẳng bao Giờ nhìn thấy LẠI quê HƯƠNG

Được sinh Ra, quê Mẹ, Chết tứ PHƯƠNG

Nổi đau Xót ngập tràn THƯƠNG dân Việt


- (1) 12 năm (1975 - 1987)

- (2) Trại tù khổ sai nhỏ. Trại tù lao động lớn

Sau khi ra trại tù, vượt biên, đến các trại tỵ nạn Longgiai, Phanat Nikhom Thái Lan, Bataan Phi Luật Tân (21-11-1987 đến 9-2-1989)


CHỜ MỘT NGÀY MỚI


Bốn mươi sáu, năm trời ta trông Ngóng

Chờ một ngày "cõi vể" Chốn quê Hương

TỰ DO ư? .....Thời gian quá thê Lương

VIỆT NAM đó.! Vẫn nhớ Thương miên viễn


Đất nước ấy, trải qua ngàn dâu Bể

Máu anh hùng thắm đẫm Để TỰ DO

Linh hồn thiên sông núi cứu dân Cho

Chúng rước giặc về xới Đào mả tổ.


Nhưng lớp trẻ co mình trong đêm Tối

Bao khổ đau chồng chất Chốn dân Oan

Uất nghẹn đầy trong khoé mắt trào Dâng

Chúng cướp đất, suốt đời Dân sinh sống


Thời Năm Bốn, dân Bắc Buồn bỏ Xứ

Đến Bảy Lăm nam bắc Rũ vượt Biên

Vì quê hương bị phủ một màu Đen

Vấy toàn máu, đỏ đen Trên đất Việt


Chim mất tổ hoảng kinh bay tứ Tán

Ngóng ngày về chốn cũ Tận trời Đông

Trong tự do, dân chủ của ước Mong

Ôi.! Hạnh phúc... ngày về Trong đổi mới...


15112021

Thứ Sáu, 29 tháng 10, 2021

TÂM TÌNH CON TRAI

 

Từ khi có bé, cảm xúc của con trai chúng tôi đã thay đổi rất nhiều. Đầu tiên là cảm giác hạnh phúc khi vợ thông báo về chiếc que hai vạch. Lúc ấy vui lắm và gọi báo tin vui cho ba mẹ. Trong đầu đã nghĩ ra bao thứ về con: Consẽ giống ai? Con sẽ như thế nào? Sẽ làm những gì cho con! Trong suốt hành trình 9 tháng thai kỳ của vợ, xen lẫn những niềm vui là sự lo lắng: Con chào đời có khỏe mạnh?

Rồi từ khi bé xuất hiện trong cuộc sống, ít nhiều mọi thứ trong con trai có thay đổi. Tình cảm yêu thương dành cho vợ một phần và giờ cho con cũng một phần tương ứng. Ngoài thời gian làm việc, về đến nhà lại chăm con, chơi với con. Niềm vui thấy bé thay đổi theo ngày tháng. Khi có con, thói quen chi tiêu cuộc sống trước đây cũng thay đổi. Tất cả muốn dành trọn mua sắm đồ thật đẹp cho con. Có bé, đã rèn luyện cho con trai tính kiên nhẫn. Đó là những lúc chăm con, từ bú mớm, thay tả, giấc ngủ. Trẻ nhỏ có sinh hoạt khác người lớn. Nếu không kiên nhẫn và thay đổi sẽ rất dễ nóng tính và cáu gắt. Bé xuất hiện làm tăng hương vị cho cuộc sống và giúp vợ chồng sống có trách nhiệm hơn.
Lúc sinh bé chưa được một tuần, thực sự là con trai đã thức trắng ba ngày. Công việc hằng đêm chăm bé mỗi lần bú sữa mẹ, đỡ vợ ngồi và nằm thật chậm, những ngày đầu xáo trộn nên mẹ bé ít sữa, phải pha thêm sữa bột cho cháu bú dặm. Khi làm sạch sẽ, thay tả cho bé nhiều lần nên con trai tôi có nhiều kinh nghiệm hơn; Không hiểu sao, lúc đó chẳng thấy bẩn gì cả mà chỉ thấy thật hạnh phúc và cảm thấy rất hài lòng với sự hợp tác của bé. Muốn tự mình chăm sóc vợ con trong thời gian còn đang nghỉ phép, sau này đi làm trở lại thì sẽ nhờ đến bà nội và bà ngoại.
Khi đã lên chức cha, và cuộc sống đang quay như vụ xung quanh cục cưng của mình. có bé rồi mới hiểu. Nhiều lúc tần ngần đứng bên chiếc nôi, ngắm nhìn sinh linh nhỏ bé ấy và tự hỏi chẳng biết bao giờ mới lớn? Đến lúc nào mới có thể ngổi, lật bò trườn, chập chững từng bước? Bây giờ chỉ ở thể nâng niu đặt bé nằm và nằm mà thôi… dù bé có hư chướng đến cỡ nào cũng phải dỗ dành kiên nhẫn vậy thôi.
Dù mệt nhọc, nhưng khi ở bên thiên thần nhỏ ấy, đôi mắt trong suốt và đôi môi chúm chím ấy, tự dưng mình trở nên an nhiên tự tại hẳn ra, không chỉ sẵn sàng làm đủ trò để khiến bé nhoẻn cười mà còn sẵn sàng hiến dâng mọi thứ của cải trên thế gian này để mua được nụ cười của bé.
Bởi vì con tôi đã được làm cha.!
BÂY GIỜ
Ba ơi, con muốn nói:
Cảm ơn, vì đã bảo vệ con.
Cảm ơn, vì đã thương yêu con.
Cảm ơn, vì đã nuôi nấng con.
Cảm ơn, vì đã lắng nghe con.
Cảm ơn, vì đã tin tưởng con.
Cảm ơn, vì đã ủng hộ con.
Và cuối cùng,
Cảm ơn, vì đã là Ba của con.
NIỀM HẠNH PHÚC CỦA ÔNG BÀ
Vợ chồng con trai chúng tôi đã có một bé gái 8 tháng tuổi vừa chập chững được ba bước, cháu thật dễ thương. Cả nhà cùng hòa chung niềm hạnh phúc… vui vẻ cùng nhau với thành viên mới.!
Vợ chồng tôi sống ở Haltom City còn gia đình con trai ở Watauga city gần Bệnh viện nơi làm việc, gia đình con gái thuộc Fort Worth City gần phòng mạch nơi khám bệnh: Ba thành phố giáp ranh nhau, sống cách khoảng 15 phút lái xe. Cả gia đình của chúng tôi rất giống nhau, sống gắn bó qua tình yêu thương gia đình và luôn chia xẻ với nhau bằng tình huyết thống.
Từ ngày đầu vợ mang thai, con trai quyết định để vợ ở nhà, thời gian trong ngày lo việc nhà và nghỉ ngơi cũng như mua sắm chuẩn bị cho em bé...Thế là tính đến "ngày của cha" bé được tám tháng chín ngày tuổi, được sự chăm sóc của dâu con nên bé đã vững chân bước tới và tiếng bập bẹ đầu đời "cha cha".
Thời gian buổi sáng của nhà tôi là nấu ăn, tôi chỉ giúp việc lặt vặt, buổi chiểu con dâu đưa cháu về nội, tối bới đồ ăn cho ngày hôm sau, bên con gái chưa có em bé nên it́ bận rộn, chỉ khi nào thèm thức ăn Việt mới gọi xin Mẹ; Vì vậy, nên cả hai chúng tôi rất vui khi còn giúp được gì đó cho các con, nhà tôi luôn chăm chút, gói trọn tình cảm trong mỗi thức ăn cho chồng con.
Ông bà nội tỷ mỷ cho từng món ăn hằng ngày để có sửa tốt cho bé, đồng thời giúp con trai yên tâm làm việc.
NHỚ LẠI NGÀY ĐẦU TÔI LÀM CHA.
Khi con lớn, rồi sau này cha kể
Ngày chào đời một sáng chuyển sang thu
Mây trên đầu gió nhẹ thổi vi vu
Nắng vàng tỏa vương mình ru giấc ngũ
Lòng lo lắng miệng vẫn cười thích thú
Suốt đêm dài cha trọn thức bên con
Mẹ mệt nhoài đau đớn chẳng còn hơi
Dẫu vẫn biết sức người sinh có hạn
Cha chờ đợi... Mẹ phút giây chuyển dạ
Tiếng khóc đầu là cha đã có bên
Bồng con thơ mà thấy mắt cay cay
Khi con bú dòng sữa đầu còn ấm
Tay ôm bé mẹ nâng niu nhìn ngắm
Nhìn con thơ ngày ấy bảo giống cha
Nhoẻn miệng cười mẹ hạnh phúc dâng cao
Con đã đến đem ngọt ngào trái chín.

BÌNH LUẬN
Julianna Phượng Em trai tướng như Sếp vậy. Đông Lợi Long Em trai là sếp của baby 8 tháng 9 ngày tuổi đấy Phượng Phạm Hồng Thát Bài viết hay những suy nghĩ tâm tư khi vợ có thai và đẻ con chào đời Đông Lợi Long Rất vui qua sự nhận xét của Phạm Hồng Thát LÒNG BIẾT ƠN Sinh ra ai cũng một lần thôi Huyết thống từ cha quả thật rồi "Nhau" mẹ một thời nuôi dưỡng lớn Khắc ghi dấu ấn suốt đời con. Nơi người ta sinh ra là “Sinh quán”, còn gọi là nơi “chôn nhau cắt rốn”. Cái nhau nối từ nguuời mẹ qua bào thai, để người mẹ nuôi bào thai trước khi em bé sinh ra. Khi sinh ra rồi, người ta phải cắt nhau cho em bé. Sau 5 ngày, cái nhau rụng đi, thường gọi là rụng rốn, trên mình em bé còn lại cái lỗ rốn. Phải 18 hay 21 năm sau, đứa bé mới được coi là người lớn. Nơi ta sinh đó, thường là quê mẹ. Có khi người ta cũng coi nơi chôn nhau cắt rốn là quê mẹ, mặc dù có khi chưa hẳn chúng ta sinh ra ở ngay quê của mẹ mình. Không chỉ ở loài vật, như heo ngựa, chó mèo… mới có cái rốn. Thực vật cũng có cái rốn. Cái hoa sau khi đậu trái, hoa teo lại thành cái rốn. Khi trái lớn dần, hoa rụng đi, cũng gọi là rụng rốn. Trong bài “Bạn đến chơi nhà” của Nguyễn Khuyến có câu: "Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa". Có thể là hình ảnh về trẻ em Tố Nữ Người cha rất trách nhiệm và thật chu đáo! Ngưỡng mộ anh quá! Đông Lợi Long Gởi đến Tố Nữ lời cảm ơn...Mong gia đình được bình an trong đại dịch COVID-19. Tình yêu của cha mẹ dành cho con cái là tình yêu thiêng liêng và cao quý nhất. Các bậc cha mẹ thường đặt mối quan hệ của mình lên hàng đầu để tập trung vào con cái.Theo chúng tôi cuộc sống "tình cảm" vợ chồng giữ một vai trò mấu chốt trong nếp sống của con cái; sự thành công hay thất bại của gia đình, vợ chồng, con cái đều tùy thuộc quan hệ tình cảm lẫn nhau. Mỗi thành viên trong gia đình luôn làm đúng vai trò và thật chu đáo trong trách nhiệm, thành quả sẽ tốt đẹp, vợ chồng, cha mẹ con cái sẽ yêu thương nhau nhiều hơn, yêu thích sống bên nhau lâu hơn và kết hôn muộn hơn khi trưởng thành. Chúng ta thường thấy mối liên hệ tình cảm của cha mẹ với nhau ảnh hưởng đến việc nuôi dạy con cái đến mức nó định hình tương lai của con cái họ. Theo kinh nghiệm sống của bản thân từ gia đình, học đường đến xã hội, nhìn lại nếp sống các gia đình bạn bè, đông nghiệp và những người chung quanh, con cái của những bậc cha mẹ này suốt mấy mươi năm trong quá trình giáo dục và cuộc sống hôn nhân của họ. Chúng tôi nhận thấy số đông thành công, đều từ con cái của các bậc cha mẹ biết yêu thương gắn bó nhau nhiều hơn. "Điều đó chứng minh và cung cấp bằng chứng rằng tình yêu, thành phần tình cảm của gia đình, cũng có tác động lâu dài đến cuộc sống của trẻ em, thực sự quan trọng để hiểu được chiều sâu của ảnh hưởng từ tình cảm gia đình đối với các em". Có những thắc mắc muốn xác định, tại sao tình yêu của cha mẹ lại tác động đến con cái theo cách này.? Điều chúng ta có thể suy đoán rằng khi cha mẹ yêu nhau, họ có xu hướng đầu tư nhiều hơn cho con cái, dẫn đến việc trẻ em muốn học cao hơn. Môi trường gia đình của trẻ em cũng có thể hạnh phúc hơn khi cha mẹ cho thấy họ thực lòng yêu thương nhau... Vì vậy trẻ em không muốn rời gia đình, hoặc trốn thoát bằng hôn nhân của chính mình. Con cái cũng có thể coi cha mẹ là hình mẫu và mất nhiều thời gian hơn để tìm kiếm những cuộc hôn nhân tương tự.

BỎ LẠI ĐẰNG SAU NHỮNG TỦI HỜN, ĐỂ DỨT KHOÁT RA ĐI:

 


Mặc dù thời gian trôi qua đã lâu, nhưng nhiều hình ảnh ra đi vượt biên vẫn còn đọng lại, in sâu trong ký ức. Làm sao tôi quên được những sự ra đi quá hải hùng của những đứa con của Mẹ Việt Nam, những đứa con bất hạnh, những người đi tìm tự do, tìm cái sống trong cái chết của mình, mà thế giới gọi là thuyền nhân "Boat People", tôi cũng là người trong cuộc.
"...Đêm nay đêm tối trời, tôi bỏ quê hương
Ra đi trên chiếc thuyền hy vọng vượt trùng dương
Em đâu đâu có ngờ đêm buồn
Bỏ lại em cay đắng thật thương
Hò ơi, hò ơi, tạm biệt nước non …"
"Đêm Chôn Dầu Vượt Biển"

TỐI 15-11-1987 RA ĐI TỪ BẢI SÌNH HỒNG NGỰ
Trong lúc chiếc ghe nhỏ luồn lách qua những con lạch , băng qua những khóm dừa nước, lao nhao đôi chú ếch nhái, ểnh ương đang đi tìm mồi và đùa giởn réo gọi nhau bỗng dưng yên lặng, trả lại cho màn đêm tịch mịch. Nhưng rồi, xa xa vọng lại những tiếng rên rĩ của côn trùng, tiếng kêu của những lũ ếch nhái khác hoà với làn gió nhè nhẹ thoảng vào đêm tối đen của mùa thu gây nên những tiếng xào xạc của các cành lá mơn trớn, va chạm xào xạc ở hai bên bờ rạch, lúc ẩn lúc hiện bởi những vệt sáng nhá nhem tạo nên một âm thanh ghê rợn, một ánh sáng ma quái, bao trùm cả một không gian nhỏ hẹp mà tử thần luôn rình rập; bất chợt tôi rùng mình vì một luồn khí lạnh chạy khắp châu thân khi lội nước bùn để đẩy cho ghe di chuyển nhanh và luồng lách, tránh các chốt canh của công an biên phòng. Loài côn trùng, động vật có thấu hiểu chuyện gì đang xảy ra bên cuộc sống thanh bình của chúng? Chúng tôi không phải là kẻ săn bắt chúng hay phá rầy sự sống yên ổn của chúng . "Chúng tôi là những kẻ khốn nạn nhất, đang lẫn trốn tìm đường vượt biên với tâm trạng lo buồn lẫn sợ hải" . Đôi khi tôi nghĩ ngợi, mình cũng thầm cảm ơn những chú ếch nhái và côn trùng, cây, gió. Nhờ có chúng, mà làm át đi tiếng động do chúng tôi có thể gây ra trong lúc di chuyển.
Qua thời gian lặng lẽ âm thầm ra đi trong đêm tối ngột ngạt đầy căng thẳng, chúng tôi cũng vượt ra khỏi rạch nhỏ sình lầy ở Hồng Ngự vào sông lớn, rồi đến Kế Sách vào khoảng 1 giờ sáng. Những ngày hôm sau đến Hố Lương, Konponsom, Phnôm Pênh (Nam Vang thủ đô Campuchia), Konsosad, Kô Kông và cuối cùng, ngày 21-11-1987 khoảng chừng 20 giờ đến được đất Thái bằng thuyền máy cao tốc, thả chỗ nước cạn cách bờ chừng 100 mét...Thế rồi, khởi đầu một cuộc sống tị nạn từ đó...!
HỒNG NGỰ.!
Vùng Đồng Tháp, hương sen tỏa NGÁT
Đất Cửu Long, đẹp NHẤT đầm SEN
Tình người mến đất thương EM
Lai Vung duyên dáng thân QUEN nụ cười
Ghé Đồng Tháp, ăn nem nhắp RƯỢU
Rồi xuống thăm, Hồng NGỰ sông TIỀN
Tam Nông hạc trắng cảnh TIÊN
Cao Lãnh Sa Đéc hữu DUYÊN hữu tình
Từ cung nữ, bỏ dinh về MIỆT
Gái Nha Mân, thứ THIỆT cung ĐÌNH
Điền viên Cao Lãnh gà XINH
Rạng danh gà bảnh đượm TÌNH Nha Mân
Tuy xa Đồng Tháp mà GẦN
Chính gà Cao Lãnh Nha MÂN gái hiền.
HỒNG NGỰ ĐỒNG THÁP QUÊ EM
Quê Đồng Tháp, nơi em sinh TRƯỞNG
Thật mênh mông, đồng RUỘNG lúa VÀNG
Ngắm cô thôn nữ dịu DÀNG
Bên bờ lúa chín rộn RÀNG niềm vui
Ngày qua tháng, tới lui thăm VIẾNG
Ruộng quê em, là MIẾNG đất NẦY
Lúa thơm ươm nụ trỉu ĐẦY
Hẹn mùa lúa chín cho NGÀY ấm no
Gái đồng ruộng chỉ lo cày CẤY
Việc đồng quê với MẤY luống RAU
Chưa nơi đính ước trầu CAU
Đẹp người đẹp nết em NÀO kém ai
Duyên đưa đẩy, một ngày sẽ ĐẾN
Với gái quê hứa HẸN chân TÌNH
Cuộc đời ắt sẽ đẹp XINH
Bên đồng lúa chín thắm TÌNH quê hương.
Về Đồng Tháp gặp em vì NHỚ
Cảnh đổi thay, thật KHÓ kiếm TÌM
Tình em in đậm vào TIM
Nên anh quyết định lặng IM trở về
Đến Tân Hữu ngã ba rẻ NHÁNH
Đồng Tháp Mười, thật CẢNH quê EM
Anh đi thấm mệt nhìn XEM
Thắm vàng xoài cát nên THÈM muốn ăn
Tân Hồng đó, cho anh hình ẢNH
Ấy Trường Xuân, Cao LÃNH tuyệt VỜI
Tháp Mười sen đẹp đón MỜI
Kiêu sa Hồng Ngự, rạng NGỜI Nha Mân
Tràm chim đến, mọi người đông QUÁ
Hoa đúng tô, đẹp CẢ sắc HƯƠNG
Thấy phà Vàm Cóng thân THƯƠNG
Lai Vung nem lá nhiều LUÔN đây nè
Món cá lóc, người ta hấp MẬN
Khi nghe qua, mới THẬT lần ĐẦU
Gặp em anh phải tìm LÂU
Mong sao sớm gặp qua CẦU vội đi
Châu Thành có, nhãn nì đặc SẢN
Xuống Gáo Dòng, chờ SẴN chèo GHE
Tam Nông anh bước lên XE
Chạy về Sađéc ai DÈ gặp em
Những mệt mỏi, bao nhiêu tan BIẾN
Cùng với em, đi ĐẾN ngút MGÀN
Đôi ta hạnh phúc ngập TRÀN
Chuyến về ý nghĩa gặp NÀNG chiều nay
HỒNG NGỰ ĐÊM VƯỢT BIỄN.
15111987 - 15112017

Chủ Nhật, 24 tháng 10, 2021

VUI MỪNG KHI CÓ THÀNH VIÊN MỚI.

 

Hầu hết các bậc cha mẹ đều háo hức cho sự ra đời của con mình.
Ông bà cũng háo hức, có lẽ còn hơn cả bố mẹ!
Điều này đặc biệt đúng khi sẽ có sự xuất hiện của đứa cháu đầu tiên của chúng ta.
Một đứa trẻ chào đời có thể là một thời gian rất xúc động đối với một người làm mẹ lần đầu. Mang con trong bụng 9 tháng trước khi trải qua những thăng trầm của quá trình chuyển dạ có thể đau và rất mệt mỏi.
Như bất kỳ ông bà nào cũng đều nhận thức được, khi một đứa trẻ được sinh ra, đứa trẻ cần được chăm sóc và quan tâm thường xuyên, suốt ngày đêm. Công bằng mà nói, tất cả các bà mẹ mới sinh (và nhiều ông bố nữa) đều sẽ bị thiếu ngủ vì em bé cần được cho bú suốt đêm.
THIÊN THẦN NHỎ
Cuộc sống mới, một bé nhỏ, là ngôi sao sáng,
Địa cầu đang chờ cháu khắp gần xa
Với sự hướng dẫn và chăm sóc yêu thương
Điều đó sẽ giúp cháu an toàn và hạnh phúc từ đây.
Có nhiều người trong gia đình mong chờ cháu đến,
Cảnh vật và mọi người hớn hở đón mừng.
Cháu sẽ chia xẻ một chặng đường dài với tất cả,
Chờ đợi vui mừng khi được nhìn cháu ngày hôm nay.
Cuộc sống hoàn toàn mới được mở ra,
Những câu chuyện bắt đầu đang chờ được kể.
Cuộc thăm dò, khám phá, trở ngại và ước mơ
Tất cả cùng tham gia để hpàn thành cho con trẻ.
Về bản thân Madi, đừng bao giờ sợ hãi.
Hãy tận hưởng mỗi ngày trong những tháng năm.
Hãy tự hào là báu vật của ông bà, nghe cháu.!
Một thành viên bé nhỏ độc đáo được cả nhà mến yêu.
Suốt thời gian dài háo hức, mong chờ sự ra đời của đứa cháu đầu tiên khiến những cặp vợ chồng già vui vẻ, yêu đời như ngày nào đã đón nhận đứa con đầu đời.
Giờ nầy đây, sự xuất hiện của em bé mang lại niềm vui khôn tả cho một gia đình. Một em bé sẽ luôn thu hút sự chú ý và sẽ được mọi người rất yêu quý. Chỉ nhìn một đứa trẻ sơ sinh thôi cũng có thể làm mềm trái tim gần như khô cằn bới năm tháng.
Cha mẹ đứa bé, lập tức biết ngay rằng cuộc sống cả hai sẽ không còn như trước nữa và từ giờ phút nầy họ sẽ làm mọi thứ để bảo vệ sức khỏe của con mình.
Ông bà của bé cũng nhận thấy đã có thêm một thành viên mới và sẽ tự hào khi cảm nhận rằng một phần máu mủ của họ đã được truyển lại cho đời sau.
Có con và cháu, với cả hai đều đem lại sự mãn nguyện cho người cao niên. Sự ra đời của cháu khiến mọi người trong gia đình cảm thấy vui mừng, vì biết rằng thành viên mới nầy sẽ đem lại không khí vui nhộn mới lạ cho cuộc sống của họ và con cái của họ.
CHÀO MỪNG BÉ ĐÃ ĐẾN.
Chào mừng thiên thần nhỏ đến với thế giới này
Ở đây với chúng tôi, bé có nghĩa là:
Một món quà quý giá mà chúng ta được trao bằng tình yêu
Với tất cả các ngày, tháng, năm vĩnh cửu của gia đình.
Bé là thiên thần nhỏ rất đặc biệt
Không có ai khác, chính xác là thiên thần
Ai lấp đầy những ngày của chúng ta bằng niềm vui và ý nghĩa
Với tất cả những gì bé đang có, hôm nay và ngày mai
Mọi người yêu thiên thần nhỏ với tất cả trái tim,
Bé là một phần của chúng tôi bây giờ và mãi mãi
Trọn đời này chúng tôi sẽ chia xẻ và mến trao
Khi chúng ta yêu thương và cùng nhau trao đổi
Ôi thiên thần nhỏ! Bé đã làm cho cuộc sống trở nên tươi đẹp,
Mặt trời chưa bao giờ tỏa sáng như vậy
Bầu trời chưa bao giờ trong xanh như vậy
Cho đến khi bé bước vào cuộc sống của chúng tôi.
NÓI VỚI CON.
Cảm ơn hai con với món quà vô giá
Mà các con đã dành tặng cho ba mẹ lúc cuối đời
Ông Bà thật hạnh phúc hơn bao giờ hết
Qua Facetime thấy cháu tròn giấc ngủ thần tiên
Cháu gái nhỏ tròn xinh, thương nhiều "quá dễ ghét"
Mang niềm vui cho cuộc sống tuổi xế chiều,
Đem tiếng cười đến tất cả chúng ta.
Tạo không khí chan hoà và ấm áp
Thấy các con trong nét thiên thần của bé
Qua đôi mắt ngơ ngác của cháu gái nhìn đời
Bé gái nhỏ là bổn sao nguyên vẹn.
Của cả hai cùng gộp lại mà nên
Và cũng như con, cháu sẽ lớn thật nhanh
Khoảnh khắc đó sẽ không còn dài nhiều lắm.
Trân trọng từng giây, từng phút, từng ngày
Sẽ ngạc nhiên vì thời gian qua thật nhanh từ đó.
MẸ CHA
Cha mẹ mừng con đến với đời
Tròn xoe đôi mắt của con thơ
Má hồng mũm mĩm môi xinh xắn
Dáng vẻ con yêu, thật tuyệt vời
Con hãy ăn ngoan cho chóng lớn
Mẹ ru con ngủ tiếng à ơi...
Nhìn con, cha mẹ yêu thương quá
Hy vọng, niềm tin được nhận lời...
BÀ CHÁU
Thương quá đi thôi, cháu của Bà!
Mắt nai ngơ ngác, nhìn vu vơ
Má hồng mũm mĩm, trông xinh quá
Âu yếm bà hôn cháu ngọc ngà.
Tròn giấc thiên thần, ru cháu ngủ...
Thân hình bé bỏng, chẳng rời xa
Ăn nhiều ngủ đủ cho mau lớn
Thay đổi theo ngày cháu của ta.
ÔNG CHÁU.
Cháu nội chào đời, thoả ước mong
Từ đây có cháu để ông bồng
Thiên thần bé bỏng, thơ ngây quá!
Với cả tình thương tỏa ánh hồng.
Luôn có mẹ cha bên cạnh bé
Ông bà thăm cháu cách vài hôm
Ngắm nhìn thay đổi trên khuôn mặt
Tấm tắt khen thầm bé giống Ông.
11-10-2020