VỢ CHỒNG
Mày râu được gọi, cánh đàn ông
Thêm chữ "chờ - ông - huyền" gọi chồng
Biết tự bao giờ đằng ấy có
Vợ Chồng hai tiếng gọi thân thương.
Em người thục nữ dang tay vớ
Anh gã mày râu thân xác Chồng
Cam phận thân em làm vợ đó
Từ nay thân gái chẳng còn không.!
Em nhớ thương ai, bên ấy nhiều
Bên ni em đợi, biết bao nhiêu
Mong chờ ai đó cùng em đến
Duyên vợ Tình chồng… mãi nhớ yêu
Gió mang hơi ấm vòng tay trọn
Mây chở sầu thương dấu vết mòn
Dù thế không ngừng cơn gió thổi
Ngọn lửa tình yêu… Vợ với Chồng.!
Người xưa thường hay dạy, "Tào khang chi thê bất khả hạ đàng". Ngày xưa vợ chồng nghèo ăn ở với nhau, sau này làm ăn khấm khá, mà vợ chồng vẫn yêu thương hết mực là biết nghĩa tào khang. 'Tào khang chi thê' ám chỉ người vợ về nhà chồng trong lúc còn khó khăn. 'Bất khả hạ đàng' là không đem vợ xuống nhà dưới hay không hắt hủi vợ. Nghèo nàn mà vợ chồng ăn ở với nhau đầm ấm, giàu sang cũng không thay lòng đổi dạ, một lòng chung thủy, một dạ sắc son. Gặp được người quyết định ăn đời ở kiếp thì phải biết nhân duyên đã được hun đúc từ nhiều kiếp.
NGHĨA TÀO KHANG
Vợ có biết, tôi thương mình nhiều lắm
Kể từ ngày mới lạ lẫm làm dâu
Vợ chồng ta đã hứa đến bạc đầu
Tình với nghĩa sống mãi câu toàn vẹn
Trăm năm ấy, đôi mình chung sống
Nghĩa tràn đầy đất rộng trời cao
Khó khăn bao bận đói nghèo
Tào khang biết nghĩa trời cao chứng lòng
Chắc mình nhớ thuở trông luyến ái
Vì tình yêu chẳng ngại xa xôi
Khi mà chung lối nhau rồi
Thật tình vui sướng bồi hồi canh thâu
Yêu lắm đấy, đừng cho vuột mất
Hứa yêu đời gắng chặt keo sơn
Vì đôi lúc, có khi hờn dỗi
Biết giữ lòng, cho lắng dịu hơn
Nay nhắc lại tình ta thuở ấy
Lòng thiết tha trổi dậy sóng tình
Vui lên đi nhé hởi mình.!
Ngàn năm yêu mãi nghĩa tình đôi ta.
Cuộc sống vợ chồng bất quá chỉ trăm năm, nhưng nghĩa nặng tình thâm, ân trọng như núi, nghĩa sâu như biển…
Cổ ngữ có câu:
“Nhất nhật phu thê nhất nhật ân
Bách nhật phu thê tự hải thâm”
Tạm dịch:
Một ngày chồng vợ nên ân
Trăm ngày nghĩa nặng như ngàn biển sâu.
Giữa vợ chồng không chỉ có tình cảm mà quan trọng hơn là còn có một chữ “ân” nữa, hay: "Phu thê ân ái"; "Tình nghĩa vợ chồng"... giữa vợ và chồng là có ân và có nghĩa. Vậy nên mới nói hai con người xa lạ có thể nên duyên vợ chồng chính là do duyên nợ mà thành. Cũng bởi vì cái “ân” ấy mà hai con tim cần phải nâng đỡ lẫn nhau, không xa rời, không bỏ quên nhau, giúp đỡ nhau lúc hoạn nạn, không vì ngoại cảnh mà đổi thay hay bội bạc.
Tình yêu gắn bó đòi hỏi một giao ước không thể thay đổi, phải thể hiện bằng quyết định của cuộc đời thông qua một điểm chung là hôn nhân. Tình yêu gắn bó, bởi vì nó liên quan đến việc cùng nhau xây dựng một cuộc sống chung. Nếu hai bên không chia xẻ giá trị và tầm nhìn, họ không thể có chung một hướng nhìn. Nếu một bên có một tầm nhìn riêng biệt hoặc không cởi mở và thành thật trong tình yêu với người kia để hướng tới mục tiêu chung của họ, thì tình yêu vợ chồng có thể không tồn tại.
Tuy nhiên, trên khía cạnh của ân tình, yêu thương để tiến đến hôn nhân vợ chồng. Tình yêu gắn bó đòi hỏi một hứa hẹn không thể thay đổi.
Có thể xuất hiện mâu thuẫn trong ý tưởng rằng tình yêu vợ chồng đòi hỏi sự cam kết trọn đời, nhưng đồng thời lại có điều kiện theo cách mà vợ chồng do cha mẹ gã bán, sắp đặt, hay môn đăng hộ đối... Nếu có thể đưa ra những lời hứa và cam kết suốt đời, bởi vì người ta tin rằng điều gì đó, sẽ không bao giờ xảy ra khi đã cử hành nghi lễ kết hôn: Điều đó chỉ có trong xã hội phong kiến, tiêu biểu qua tác phẩm Đoạn Tuyệt của Nhất Linh, trong nhóm Tự lực văn đoàn
Vì vậy, chữ tín là sự tin cậy lẫn nhau trong ân tình và đạo nghĩa, phải là nền tảng cho tình yêu vợ chồng đích thực. Tin tưởng qua thành thật, tương kính với tình yêu, đó là điều thiêng liêng và bất khả phân trong một cuộc hôn nhân đích thực, bởi vì đó là nền tảng khả năng của nó. Sự lừa dối và sự thiếu chung thủy cũng phá hủy tình yêu vợ chồng, chúng phá hoại sự yên bình, sự tin tưởng đó. Vì lý do tương tự, sự trao đổi trung thực và cởi mở về các mục tiêu và thái độ lâu dài là trọng tâm của hôn nhân.
Hai người nên duyên vợ chồng, ở thời điểm đó chính xác là những gì ta cần: Tình yêu, sự thấu hiểu và bao dung, cũng là người mà ta biết sẽ cùng mình sát cánh cho những chặng đường sau này. Chúng ta cũng đã từng rất hạnh phúc bên người bạn đời của mình cơ mà?
Hôn nhân thật sự không phải là nấm mồ giết chết tình yêu. Mà đúng hơn, cả vợ và chồng trong một cuộc hôn nhân bất hạnh chưa thật sự thấu hiểu và thông cảm cho nhau. Nên nhớ rằng, ngoài sự phản bội thì mọi thứ đều có cách giải quyết nếu cả hai thật sự mong muốn và đồng lòng.
Hôn nhân không giống tình yêu. Nó đòi hỏi trách nhiệm, bổn phận, kinh tế và rất nhiều gánh nặng khác. Đôi khi chúng ta chỉ nhìn thấy hòn đá đè nặng trên vai mình mà không hề biết người bạn đời của mình cũng áp lực như thế. Lẽ ra, chính chúng ta phải giúp nhau làm nhẹ gánh, để cuộc sống trở nên đơn giản hơn nhưng khổ thay, mình lại làm điều ngược lại. Bao chỉ trích, than vãn, nhiếc móc… đã khiến gánh nặng nhân lên nhiều lần và người bạn đời cảm thấy ngày càng ngột ngạt, bế tắc trong căn nhà – nơi lẽ ra bình yên và ấm áp nhất. Cuộc sống sẽ nhẹ nhàng vô cùng nếu chúng ta biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác.
Vợ chồng không đơn giản chỉ là sống cùng nhau dưới một căn nhà, ăn cùng mâm, ngủ cùng giường mà thật sự ý nghĩa hơn thế. Những giây phút hoạn nạn, khốn cùng, khổ đau nhất trong cuộc đời vẫn nắm chặt tay nhau không buông. Những lúc mâu thuẫn lên tột đỉnh, cãi vã to tiếng cũng đừng vội nghĩ đến chuyện ly hôn. Vợ chồng là cùng nhau đi hết những ngày cuối, cùng tháng năm đi trọn cuộc đời.!
Được gặp gỡ, kết hôn với nhau đã là cái duyên kỳ lạ trong đời. Nhưng muốn giữ được điều đó, muốn bên nhau trọn đời chẳng phải là điều dễ dàng. Hôn nhân đòi hỏi chúng ta phải nỗ lực, cố gắng và bao dung rất nhiều. Cái nắm tay tuổi già chính là bao nhiêu giông bão đã trải qua thời trẻ. Không có cuộc hôn nhân nào chỉ cần yêu nhau là cưới về sẽ hạnh phúc.!
Trong cuộc sống hôn nhân, ngoài tình yêu thương, cái nghĩa chính là chất keo gắn kết vợ chồng lâu dài với nhau. Nghĩa thường đi liền với trách nhiệm, bổn phận, nên theo thời gian, nghĩa càng sâu, tình càng nặng. Vì điều này mà nhiều cặp vợ chồng chấp nhận hy sinh cái tôi của mỗi người, biết nhún nhường, lắng nghe, thấu hiểu để cùng bạn đời vượt qua sóng gió, vun đắp hạnh phúc.
Theo nhận định của nhiều vợ chồng chung sống lâu năm, hôn nhân không hoàn toàn chỉ là tình yêu đơn thuần, mà còn đòi hỏi trách nhiệm, bổn phận chăm sóc nhau, kinh tế và những lo toan khác. Nếu không gắn bó nghĩa tình sâu nặng thì khó có thể để đảm đương vẹn toàn. Để có gia đình hạnh phúc, điều bỏ ra để đầu tư không phải là tiền bạc mà là sự quan tâm, yêu thương, chia xẻ. Vì vậy, hãy cố gắng thấu hiểu, trân trọng, dành cho nhau những điều tốt đẹp để đến khi tuổi già bóng xế, nhìn lại chặng đường đã qua mà có thể cầm tay nhau mỉm cười mãn nguyện.
ĐẠO VỢ CHỒNG
Duyên phận vợ chồng mãi đậm sâu
Trăm năm ân nghĩa mối duyên đầu
Vợ chồng tình nghĩa phải nên nhớ
Sướng khổ, vui buồn nhớ tựa nhau
Khỏe mạnh, thảnh thơi luôn hạnh phúc
Nguy nan hoạn nạn, phải chu toàn
Cả hai tiếp nối cùng vun bón
Ai biết... Ai cần… chớ trách than
Thời xưa, vợ chồng trong lúc giao tiếp với nhau chính là ‘tương kính như tân’, ái ân, son sắc, chăm sóc lẫn nhau không nề hà. Cái gọi là ‘ân ái’ vợ chồng chính là vừa kính trọng, vừa yêu thương, tôn trọng nhau như ngày đầu mới gặp. Người xưa ai ai cũng đều biết, duyên vợ chồng là thiên mệnh không thể làm trái. Hai người có thể trở thành vợ chồng ấy là duyên phận, là ân huệ Trời ban. Nếu không có Nguyệt lão se duyên, thì kiếp này chẳng thể thành đôi được.
Duyên vợ chồng ngoài ‘Ân’ còn có ‘Nghĩa’. Người xưa thường nói: “Một ngày chồng vợ, nghĩa cả trăm năm”. Xét về một phương diện nào đó, thì nghĩa ấy chính là thể hiện trách nhiệm giữa vợ chồng với nhau, mãi mãi không xa rời, bách niên giai lão. Đó là văn hoá truyền thống cổ xưa, mà các bậc tiền bối muốn đề cập đến. Đó cũng chính là nội dung hàm ý chân chính của câu nói ‘vợ’, ‘chồng’.
Vợ chồng
như đũa có đôi
Đời còn một chiếc
lẻ đôi thêm buồn
Vợ chồng
có lúc dỗi hờn
Bỏ cơm tìm phở
thỏa cơn thèm thuồng
Vợ chồng
như cặp đũa suông
Nhớ tình chồng vợ
thôi cơn dỗi hờn
Vợ chồng
ôm ấp vui buồn
Cùng no cùng đói
vẫn luôn song hành
Vợ chồng
chia bát cơm canh
Nhờ đôi đũa thẳng
ngay lành khó khăn
Vợ chồng
đừng nghĩ lang bang
Làm cho đũa lệch
khó ăn cơm nhà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét