THU HOÀNG HÔN
Hoàng hôn xuống, ráng hồng sao vội tắt?
Để màng đen phủ kín cả không gian
Khói lam chiều lơ lững phủ mái tranh
Đêm dần đến thật nhẹ nhàng êm ả.
Thôi.! Nhắm mắt để đêm dài trôi nhẹ
Ngủ thật say cho đêm lẹ trôi qua
Cùng giấc mơ không mộng mị theo ta
Buông tay nhẹ đón nắng vàng ban sớm
Sống chầm chậm,lắng nghe và cảm nhận
Sáng bình minh chiều lại đón hoàng hôn
Thời gian qua bao ký ức trào dâng
Vui buồn ấy, thoáng nhanh rồi lại mất.
DÁNG XƯA
Những ngày trời nắng ráo
Khi nghe tiếng còi tàu
Nhớ thương về xóm đạo
Giáo đường tháp chuông cao
Những chiều giăng ráng đỏ
Mây buồn trôi dật dờ
Thương về khung trời nhỏ
Quê hương của ngây thơ
Cứ mỗi khi nắng tàn
Chuông nhà thờ reo vang
Con tàu rời ga vắng
Tiếng còi buồn miên man.!
Những ngày đi rước lễ
Nối gót trên đường quê
Em cúi đầu e lệ
Lần chuổi suốt lối về
Bao năm chinh chiến dài
Quân ngũ phận làm trai
Kẻ đi người ở lại
Tình trở thành một mai
Ngày tuổi nặng đôi vai
Về thăm lại chốn nầy
Lòng nghe buồn tê tái
Trước cảnh đời đổi thay
Thu đem chiều nắng ráo
Ga vắng tiếng còi tàu
Mây sầu giăng xóm đạo
Tháp chuông phủ rêu màu
Chiều hấp hối võ vàng
Tiếng cồng vọng thôn trang
Tiếng chày vang thôn bản
Người nũng nịu ngày tàn
Em qua thời bé bỏng
Biết kính Chúa, yêu chồng
Thôi ôm sầu ủ mộng
Lo con bế con bồng.
LỐI NHỎ RÊU PHONG
Nắng chiều lũ lượt đến
Màu ráng hoàng hôn buồn
Quay về nơi chốn ấy
Ngày xưa vết dấu chân…
Cùng trở về lối cũ
Rêu màu phong phủ đầy
Ánh trăng cùng chung bước,
In bóng phía chân trời
Lặng thầm đếm lá rơi
Những ngày tàn nghiêng ngả
Dẫm đạp lá vàng khô
Tiếng dòn kêu rào rạo
Nhớ bước chân ngày cũ
Quán vắng đợi người xưa
Cơn mưa cuối buồn tẻ
Còn vài hạt lưa thưa
Năm ấy gió thu về
Nắng hồng cuộn lá theo
Bầu trời cao rộng mở
Ôm cả xóm tranh nghèo
Nay người trở về đây.
Khi lá đổi thay màu
Tâm tình tròn, cuốn gọn,
Vừa dành đủ cho nhau.
Năm nào trong ký ức
Kỷ niệm buổi giao mùa…
Giữa dòng đời tất bật…
Duyên nợ vội vút qua…
Ẩn khuất chốn gian trần…
Bước chân còn dở dang
nửa đời chưa bước trọn
trên lối mòn lang thang…
Bỏ lại sau lưng,
những chạnh lòng gió thoảng
Của một thời…
thương lối nhỏ phủ rêu phong …
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét