Thứ Bảy, 23 tháng 9, 2023

ÔNG BÀ CHĂM QUẬT, CHÁU CHĂM HOA.

 


ÔNG BÀ CHĂM QUẬT
CHÁU CHĂM HOA.

Quất miền Bắc
Quật miền Trung
Tắc miền Nam
Hạnh miền Tây

Cây Quật Tết, xanh vàng lắm trái
Như đèn chùm lủng lẳng phòng tranh
Chín vàng uơm, với đầy hoa trắng
Lòng rộn ràng cảnh sắc ngày xuân.


Là hoa hay là quả
Là cành hay là cây
Chẳng đánh nào ai đâu
Mà sao tên là Quất.!

Cũng không làm Quật ngã
Đến Tắt thở một ai
Cớ sao gọi là Tắc
Đau lòng Hạnh miền Tây.!


Cây Quất nhà tôi, quả trĩu cành
Sum suê lá mướt đậm mầu xanh
Hai ta ngồi ngắm từng hoa Quật
Thấy ấm trong lòng nên nhớ xuân.

Tết qua cành "Tắc", vẫn xanh rì,
Vợ bảo rằng mình chớ bỏ đi.
Mấy giống cây nầy nên giữ lại,
Nên luôn chăm bón giữ niềm vui

Chồng nghe thuận ý nên chăm sóc,
"Hạnh Tắc" hiểu lòng chủ khắc ghi
Một sáng nắng hồng hoa "Quất" nở,
Ngửi hương hoa "Quật" chạm hàng mi.

Từng chùm trái mọng vàng ươm
Chín thơm đã hẹn ngày vui tụ về
Áp mình bên lá tôi nghe
Tiếng như lộc đến gần kề mùa sau.

Thú vui chăm bón lòng thanh thản Tay tỉa miệng cười bên chậu hoa Được Bác hôm nay thăm tệ xá Mừng vui.! Chúc Bác vạn niềm an Thích hoa thích cảnh thích thơ văn Mộc mạc văn thơ chất chứa đầy Thôn nữ miền Tây thời buổi ấy.! Vẫn còn sống mãi với thời gian...



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét