EM CHỪ VẪN RỨA
Em cũng rứa, như hồi còn đi học
Bao nhiêu thầy dòm ngó liếc nhìn sang
Em bẽn lẽn, nép mình, ngang lối chắng
Em luôn mãi, dịu dàng như lúc nớ
Vẫn đến trường, học lớp, có nam sinh
Vẫn nghiêm trang, vóc dáng thật là xinh
Trong đôi mắt rạng ngời tin tưởng đó
Em vẫn thế, như câu hò khoan nhặt
Dòng Hương giang, thôn Vỹ Dạ, quanh đây
Anh lắng nghe từng khúc hát đọng đầy
Âm hưởng Huế muôn đời gây quyến rũ
"NHÀ TÔI"
Mong ước bên nhau đến cuối đời,
Nghĩa tình lưu luyến mãi không vơi.
Dẫu mòn lở núi biển khô cạn,
Lòng vẫn sắt son chẳng đổi dời
Nói vẫn yêu nhau mãi đậm đà,
Dù rằng năm tháng có trôi qua.
Nụ cười môi nở mãi không héo,
Đẹp mãi ân tình "Nhà của Ta".
Ước trọn một đời luôn có nhau,
Yêu thương luôn giữ chẳng phai màu.
Đôi tay nắm chặt về ga cuối,
Đằm thắm tuổi già mãi thấm sâu.
Đấy nhé ! hai ta mãi có đôi,
Dù cho tóc bạc với da mồi.
Tình già thắm thiết luôn trao gởi,
Kỷ niệm có nhau thật tuyệt vời.
CHÚC BẠN
Bao vất vả, mọi ngày khép lại
Hưởng niềm vui, từ mái gia đình
Ngắm xem hoa nở đẹp xinh
Lòng nghe rộn rã đậm tình quê hương
Gởi lời chúc yêu thương đến bạn
Năm tháng dài lai láng tình thân
Gia đình sum họp mọi lần
Nụ cười tiếng hát rộn ràng niềm vui
KIẾP NGƯỜI
Thân thể tuổi già, đã đến lúc
Dáng hình xiêu vẹo mãi lo ra
Chân càng khập khiễng bước đi khó
Không vững, "ba chân" giúp tuổi già
Một tiếng thở dài, hẫng hụt hơi
Vợ chồng tựa mãi nhịp cho đời
Lao chao chiếc lá rơi về cội
Chắc thu ngoài ấy, đến nơi rồi.!
Huỳnh Nương
...Duyên may gặp gỡ người trong mộng
Sạch sẽ tâm tư hết rối bời
Tự tại ung dung trong cuộc sống
Đời thường hờ hững mãi vui chơi ..!?
CẢM TÁC
Người trong mộng, gặp gỡ nhau duyên phận
Sạch tâm tư không vướng bận rối bời
Mãi ung dung trong cuộc sống trọn đời
Của một thuở mãi vui chơi hờ hững
HẠNH PHÚC VIÊN MÃN
Đẹp đôi thế, tình già hương vị lắm
Sống bên nhau hạnh phúc thắm mãi thôi
Với tuổi già, tri kỷ sống mãn đời
Vẫn quấn quýt, tim nồng thời son trẻ
TÌNH - NGHĨA
TRẺ
Tình yêu trẻ, đong đầy, cheo leo lắm
Cây yêu thương vương mầm bám thật sâu
Giọt thời gian trổ lá mãi sống lâu
Ngọt bùi đắng, một thoáng, rầu vạn cổ
GIÀ
Khi mái tóc, hai đầu, vừa chớm bạc
Đuôi mắt dài rạn nét các chân chim
Vẫn thản nhiên, vì hiểu, nhịp con tim
Tình nghĩa ấy, vợ chồng, tin là thế.
NIỀM VUI, HẠNH PHÚC, VIÊN MÃN
Sống lạc quan, cho đời trẻ mãi
Xả buông rồi, chuyển hóa niềm vui
Thời gian trôi, tuổi đời chồng chất
Nhớ bạn già còn kẻ tới lui
Thời gian lặng lẽ, cứ trôi qua
Bận bịu lu bu chẳng thấy già
Bắt chước ai đây đòi chữ nghĩa
Thiên đàng địa ngục, vẫn còn xa!
Tuổi già nhẫm tính, đã bao nhiêu?
Gió khẻ đong đưa tuổi xế chiều
Nửa chén cơm non cho mỗi bữa
Giữa đêm thức giấc vẫn thường xuyên
Cả đời, sương gió bạc màu
Đôi tay thấm mệt dãi dầu nguồn cơn
Đã qua những lúc giận hờn
Bình an VIÊN MÃN đâu còn sân si.
Nhẹ nhàng vui bước ra đi
Cho lòng thư thái ngại chi số trời
Sớm chiều tự tại người ơi.!
NIỀM VUI, con cái, tạm thời yên thân
Nhà cao yến tiệc bằng thừa
Nếu tâm bất ổn gió mưa bụi trần
Hãy buông bỏ bớt phân vân
Để tìm HẠNH PHÚC duyên phần thảnh thơi
TUỔI GIÀ DẤU YÊU
Lạc ơi.! cụ thấy tớ gân
Tớ cùng với vợ đêm thâu chuyện trò
Cùng nhau chăm sóc ốm đau
Thuở thời cơ cực có nhau đến giờ
Thời gian thấm thoát qua cầu
Vượt qua thất thập mái đầu điểm sương
Tình yêu không có tuổi già
Bên nhau mai mãi vẫn là tuổi xuân
Tình yêu không nói trẻ già
Trẻ "yêu" già "nghĩa" vẫn là tuổi xuân
CẢM ƠN NỤ HỒNG
Đất ấm lại, sau mùa giá buốt
Muối sương tan, nhú nụ còn tơ
Cánh hồng mở, nhớ công vun bón
Hương gợi hồn, thơ thới nhã thơ
GỬI ÔNG BẠN GIÀ MĂNG ĐEN.
Tớ nay cũng đã về già!
Lưng còng gối mỏi, làn da đồi mồi
Khó khăn lúc đứng khi ngồi
Mắt mờ, tai điếc, răng rời bỏ nhau.
Cho nên chỉ dám cười chơi!
Chỉ cười chúm chím cho đời thêm vui
Bạn già thông cảm cho tui
Răng ăn không có lấy đâu răng cười.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét