Thứ Ba, 21 tháng 3, 2023

THƯƠNG MẸ KÍNH CHA

 


THƯƠNG MẸ KÍNH CHA


Khi nói về mẹ chúng tôi, với hình ảnh người phụ nữ tảo tần, xuôi ngược bán buôn, lòng đầy yêu thương, tính dịu dàng; Bên cạnh đó hình ảnh người cha trong tâm trí các con lại thường cứng rắn mạnh mẽ vì trách nhiệm là trụ cột gia đình. Dù kỷ niệm về mẹ vẫn nhiều và ngọt ngào hơn bên cha, nhưng chúng con vẫn thương cha nhiều như thương mẹ.

Ba mất, đêm khuya Mạ thường ngồi trầm tư một mình bên bàn thờ, nhớ về người chồng đã 60 năm gắn bó, lặng lẽ, âm thầm trong căn nhà, giờ trở nên quạnh quẽ hơn; 18 năm sau Mạ theo Ba về với Tổ Tiên.

GIẤC MỘNG

Gối mộng canh thâu, sầu đẫm lệ
Chập chờn ẩn hiện thấy Cha về
Đèn trăng héo hắt len song vắng
Soi chốn ngày xưa giấc tỉnh, mê

Cha hỡi ngàn thu cách biệt rồi
Từ nay con biết gặp Cha đâu?
Hoàng hôn buông phủ sầu riêng lẻ
Thương nhớ tìm trong ngấn lệ sầu

Thương Cha tình khắc thâm sâu
Biết tìm đâu gặp….bạc đầu Cha ơi.!

Bên ngoài trời âm u, gió thổi mạnh làm tôi nhớ lại một ngày của 8 năm về trước (1987-1994) kể từ ngày bỏ lại quê hương, ra đi không một lời tạ từ.

Ba tôi mất, đó là ngày đau buồn nhất trong cuộc đời.! Ngày mất đi người cha kính yêu mà không được thấy mặt lần cuối (vì có tên trong danh sách của sở ngoại vụ, nên không cấp visa về nước năm 1994). Ngày mà trong mỗi chúng ta không ai mong đợi.!

Tuy tình cảm của mỗi người dành cho ông bà cha mẹ anh chị em sẽ khác nhau...Riêng tôi, hình ảnh người cha hiền lành, mộc mạc mãi là hấp lực trong đời sống của tôi, nó luôn sưởi ấm tâm hồn tôi mãi tận về sau nầy.

TƯỞNG NHỚ

Nén nhang nầy con dâng gởi Mẹ Cha
Công dưỡng dục thật đậm đà to lớn
Nhớ Cha Mẹ lòng từng cơn sóng gợn
Nước mắt buồn theo đau đớn trào tuôn…
Thiếu Mẹ Cha đêm xuống dạ bồn chồn
Sương thấm lạnh vào tâm hồn choáng mất
Bước xiêu vẹo…giữa dòng đời muôn mặt
Lòng xót xa…làm quặn thắt từng cơn.

Vì cuộc sống, thân con đành trôi nổi
Dãi nắng mưa…nên bước mỏi chân chồn
Rời quê hương, con trôi dạt, quê người
Dân tị nạn, sống cuộc đời gian khổ
Trông ngóng Mẹ, nhớ Thương Cha, trăn trở
"Hiếu" vẹn toàn dù cản trở cách ngăn
Mong trần gian! sóng gió được bằng an
Đừng cay đắng làm bản thân thêm khổ.!

NHỚ NHỮNG NGÀY THÁNG CŨ

Thôn xóm thanh bình rộn tiếng ca
Vui xuân an lạc khắp từng nhà
Bốn lăm, thế chiến, gây tang tóc
Cha gánh gồng con, Me vịn Cha

Bỏ xứ rời quê, từ dạo ấy
Đầm đìa không ngớt, lệ chia xa
Mùa đông, đói lạnh, không đủ sức
Con trẻ, ra đi Cha khóc òa

"Sáu tám" Mậu Thân lại ập đến
Nhà tan của mất trắng đôi tay
Giết dân đào hố chôn hàng vạn
Nổi khổ tương tàn giết lẫn nhau

Qua đến "bảy hai", Hè đỏ lửa
Mẹ Cha con cháu dắt tay nhau
Của nhà bỏ lại mong tìm thoát
Lại trắng thêm lần, nổi khổ đau

Tai họa "bảy lăm" là chấm hết.!
Chẳng còn chi nữa núi cùng sông
Tập trung cải tạo thành phần "ngụy"
Dân bị lùa lên tận núi non

Cha Mẹ mõi mòn, chờ với đợi
Mong tin sống chết ở nơi đâu?
Khóc con trong giấc tiếng vang vọng
Giấc ngũ không tròn, tình xót đau


Dương Ánh Ngẫm thơ thương nhớ mẹ cha nhiều Lệ tràn ướt gối nhưng canh thâu Viển phương thương nhớ về đất mẹ Trong cuộc trường chinh lắm bể dâu Đông Lợi Long Ngâm thơ Dương Ánh đã thầm khóc Ướt gối lệ tràn nhớ mẹ cha Viễn xứ nhớ thương về đất mẹ… "Trường chinh vạn dặm" nhớ quê nhà...
Ghép chữ thành thơ gởi mẹ cha Buồn vui ký ức chốn quê nhà Nhớ thương đất Tổ bao hờn tủi Viễn xứ trầm tư nỗi cách xa Phạm Hồng Thát Hồng Thát và 16 người khác đã bầy tỏ cảm xúc về một bài viết của bạn : Thương Mẹ - Kính Cha Đông Lợi Long Gia đình là nơi chúng ta được sinh ra và lớn lên. Trong mái ấm gia đình, mỗi người được hưởng tình thương vô bờ bến của mẹ, và sự dạy dỗ vừa nghiêm khắc vừa dịu dàng của cha. Người cha thân yêu, chính là người đã đem lại cho các con biết bao điều tốt đẹp... Vậy chúng ta phải luôn kính yêu và biết ơn Người.
"Đôi dòng con viết gởi về Cha Cảm xúc trào dâng chực vỡ òa Vẫn mãi Người luôn là bóng cả Che đàn con nhỏ trước phong ba". Phạm Hồng Thát Công Cha như núi thái sơn Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra Chúc mừng bạn với bài thơ hay

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét