KHẮC SÂU CÔNG ƠN CHA MẸ
NGÀY GIỖ MẠ.
Mười một năm qua, ngày giỗ Mạ
Lòng nghe âm ỉ ngấm ngầm đau
Nhìn làn hương tỏa mờ di ảnh
Giọt lệ cay nồng hoen mắt sâu
Hơn bốn ngàn đêm, tính nhẩm hoài
Đêm ngày dài ngắn ngỡ hôm qua
Tang lòng vẫn mãi còn chưa cũ
Đáy mắt chưa khô, lệ đã nhòa
Nẻo ấy Mạ về, phẳng lặng không?
Chiều nay sực nhớ cuốn theo dòng
Bao nhiêu ký ức như dồn nén
Quay quắt trong con những nhớ mong
NHỮNG NĂM THÁNG CUỐI.
Đến hẹn.! Mỗi năm.! Mạ khóc thầm
Đợi chờ con út trở về thăm
Niềm vui mãn nguyện lòng sung sướng
Cười nở môi khô bớt héo hon
Tóc Mạ lưa thưa vài sợi trắng
Mắt nhìn mở lớn lệ khô cằn
Răng còn thưa thớt đôi ba chiếc
Mạ nhắc chuyện xưa vẫn rạch ròi.
Tôi trân quý và vui sướng qua những ngày tháng còn được gặp mạ, gần mạ, được chăm sóc mạ, trò chuyện với mạ...ôn lại, nhắc nhớ những chuyện xưa tích cũ.
Nhưng rồi, tôi buồn tủi, thương xót ngày mất đi người mạ yêu quý của mười một năm về trước, nên phải sống nhiều năm tháng thiếu tình thương của mạ, tình thương của mạ bao giờ cũng sâu đậm, ngọt ngào, không điều gì có thể thay thế được. Thiếu tình thương của mạ đời sống chúng tôi thiếu vắng đi rất nhiều.
Ánh mắt Mạ sáng lên khi nhìn thấy tôi, là niềm vui ngập tràn hạnh phúc mỗi lần về thăm, hơi ấm trong vòng tay mẹ lan tỏa khắp phòng. Cùng cả nỗi buồn trong mắt Mạ nhìn tôi trước khi trút hơi thở cuối cùng...
Có lẽ, trên đời này, sẽ không có một tình yêu nào lớn lao như tình yêu mạ. Mạ là chỗ dựa, là bình yên, là yêu thương vô điều kiện, là vỗ về ủi an. Dù có lớn thế nào đi nữa, trong lòng mạ, các con vẫn mãi là đứa con trai út Hiền và con gái tên Lan, cần được mạ yêu thương, chăm sóc lúc gặp khó khăn, tâm sự chuyện trò, an ủi, khuyên lơn lúc có chuyện lo buồn.
Chẳng có nỗi đau nào có thể so sánh được nỗi đau mất mạ. Đó là nỗi đau khi nhận ra rằng mình đã vĩnh viễn mất đi người sẽ yêu thương chúng ta đến hết cả cuộc đời, người luôn ở đằng sau sẵn sàng dang tay ôm con vào lòng sau những sóng gió cuộc đời, người sẽ luôn bao dung cho mọi sai lầm, và dành cả trái tim để quan tâm tới con mỗi ngày. Một nỗi đau của sự mất mát, sự cô đơn và bơ vơ đến tận cùng.
THĂM MỘ PHẦN
Ngày tháng sang xuân vẫn nhớ hoài
Nhang trầm theo gió tỏa hương bay
Mâm cơm ngày giỗ lòng thương nhớ
Bên Mẹ vây quanh ánh mắt đầy
Vài nhánh hoa tươi trước mộ phần
Mờ trong di ảnh lệ trào dâng
Nụ cười ánh mắt tóc đen mượt
Chợt nhớ năm nào lúc đón xuân.
Tháng hai cây cối vừa ươm mộng
Chờ tháng ngày qua giao chuyển mùa
Xuân đến rồi đi trong nỗi nhớ
Nghĩa trang hiu quạnh gió chiều đưa.
Người Việt chúng ta thường hay che giấu tình cảm và cảm xúc; Cha mẹ dù thương con, ít khi nào nói cho con biết, cũng không biểu lộ tình cảm qua hành động; Con cái cũng vậy, thương cha thương mẹ nhưng ít khi bày tỏ qua lời nói hay cử chỉ yêu thương.
Không ai yêu chúng ta bằng cha mẹ. Tình yêu của cha mẹ đối với con cái được ví sánh như sông, núi, trời, biển. Dù có thể cha mẹ không tỏ bày tình thương một cách rõ ràng, hoặc có khi vì vô tình, cha mẹ làm chúng ta buồn, nhưng sâu kín trong đáy lòng, cha mẹ yêu thương chúng ta vô cùng. Người ta thường nói, khi có con ta mới hiểu được tình thương của cha mẹ. Khi thật lòng yêu thương cha mẹ, chúng ta sẽ không làm điều gì khiến cha mẹ buồn lo, nhưng trái lại, luôn luôn tìm cách làm cho cha mẹ vui lòng.
Là con cái, phải biết ơn cha mẹ. Cha mẹ là người sinh thành và nuôi dạy chúng ta nên người. Cha mẹ là người truyền sự sống đó cho chúng ta. Hơn thế nữa, cha mẹ phải chịu bao khó nhọc để nuôi nấng chúng ta, từ lúc sơ sinh cho đến khi khôn lớn. Công ơn cha mẹ không gì có thể ví sánh được. Chúng ta cũng không thể làm trọn vẹn để đền đáp được công ơn đó. Người xưa đã nói: “Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”. Vì công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ, chúng ta phải biết ơn cha mẹ và bày tỏ lòng biết ơn đó qua lời nói, hành động, và qua cách xử sự trong bổn phận làm con.
TƯỞNG NHỚ MẠ
Hôm nay ngày giỗ Mạ
Con lạy trước ban thờ
Thắp nhang tưởng nhớ Mạ
Công dưỡng dục vô bờ
Thời gian trong bụng Mạ
Bao tháng ngày cưu mang
Khi con rời bụng Mạ
Niềm vui Mạ dâng tràn
Mạ ơi.! Mạ ơi Mạ.!
Tiếng Mạ đầy yêu thương
Tình thương con dào dạt
Lai láng như biển sông
Mạ ơi.! Con gọi Ma.!
Công Mạ như biển trời
Trọn đời không trả hết
Buồn chất ngất đầy vơi
Kiếp sống con xa xứ
Lòng nhớ về quê hương
Nơi Mạ hiền yêu dấu
Với nỗi buồn vấn vương
"Yêu Thương" cha mẹ nhưng thiếu lòng "Tôn Kính". Có người còn xem cha mẹ như ngang hàng với mình, không nói năng lễ phép, không bày tỏ lòng kính trọng. Cũng có người xem cha mẹ như là người có trách nhiệm phải phục vụ mình. Trường hợp này xảy ra khi cha mẹ cưng chiều con quá đáng. Cũng có người xem thường cha mẹ khi cha mẹ già yếu, không còn đóng góp gì cho gia đình, hoặc khi cha mẹ đau ốm, trở thành gánh nặng. Chúng ta không nên có thái độ sai lầm đó.
Công lao của mẹ, người đã sống cả một đời vất vả sớm khuya để dành cho con mình những điều tốt đẹp nhất. Đặc biệt hơn nữa, hình ảnh “Đức mẹ hiền chín chữ cù lao”.
"Cù lao" bao gồm chín ơn lớn đã phần nào khắc họa lên sự chăm sóc, hy sinh, tình yêu thương của mẹ dành cho con. "Cù lao" nghĩa chính là cần mẫn, lao nhọc.
Đẹp thay Chín chữ Cù lao:
SINH ra đau đớn xiết bao nhiêu tình
CÚC cu nâng đỡ hy sinh
PHỦ phê chăm sóc thân mình vuốt ve
SÚC cho bú mớm no nê
TRƯỞNG thành thể xác, vỗ về thân con
DỤC thời dạy dỗ sớm hôm
CỐ trông nhìn ngắm mãi luôn thâm tình
PHỤC tâm quấn quít bên mình
PHÚC cho đầy đủ ẵm bồng rời xa
ẦU Ơ.! RU MẠ
Mạ ơi ! Mạ ngủ cho ngon
Để con ru mạ cho tròn giấc say
Đếm tay hơn bốn ngàn ngày
Mạ ra đồi vắng nằm ngoài sương đêm
Mạ ơi ! Mạ ngủ cho yên
Có con bên cạnh mạ thêm ấm lòng
Mạ đi vào cõi khôn lường
Nhớ con xin mạ thong dong trở về
Lá vàng mạ đã rụng đi
Gió bay lá vẫn ôm ghì lá xanh
Ngày xưa được mạ dỗ dành
Lá xanh giữ được màu xanh hôm nào
Lá vàng mạ vội đi đâu
Lá xanh thương khóc bạc đầu lá xanh
Đêm chừng như đã qua nhanh
Mạ ơi say ngủ cho lành vết thương
Mạ ru con suốt đêm trường
Giờ con ru mạ qua hương khói mờ
Ngủ đi, mạ ngủ... ầu ơ.!
Ví dầu mẫu tử cách bờ xa quê.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét