MẢNH ĐỜI KẺ ĐI NGƯỜI Ở.!
Em ngồi đó cúi đầu không nhìn biển
Mặt trầm tư mắt chợt biến sắc buồn
Rồi bỗng nhiên nức nở lệ trào tuôn
Còn chi nữa tựa đâu nguồn thân ái...
Khi ta gặp em luôn ngồi đó mãi
Một chỗ thôi ngày tiếp lại tháng qua
Vẻ u buồn thống khổ việc xẩy ra
Nỗi sợ hãi nên xót xa mãi miết...
Bọn hải tặc dã man tàn nhẫn giết...
Bố Mẹ Xong..hãm em kiệt tàn hơi...
Rồi nghẹn ngào em nói chẳng nên lời
Nước mắt chảy lại tuôn rơi từng giọt...
May mắn lắm giờ em còn sống sót
Biết về đâu thấy đau xót phận mình
Bố Mẹ ơi ! Người thác có hiển linh
Chỉ đường nhé thân côi tình cốt nhục.
Nghe em kể từ khi và mỗi lúc...
Ta đau lòng tưởng địa ngục trần gian
An ủi gì bao thống khổ vô vàn
Lệ em chảy làm ruột gan tan nát
Rồi em bỗng nghe đâu đây, tiếng nhạc
Mắt ngây buồn nhìn ngơ ngác lên trời
Thấy gì em sầu thảm cả biển khơi
Nay nhớ lại thành đôi lời ta viết...
Em bé hỡi ! cùng bao nhiêu người Việt
Nhớ gì không lòng da diết khóc than
Kể nhau nghe nổi buồn thấu tâm can
Cảnh vượt biển quá gian nan lẫn trốn
Cộng sản chiếm, miền Nam dân khốn đốn
Bắt mọi người đẩy vào chốn tù đày
Nợ chiến tranh phải trả lại tiếp vay
Vô sản hóa toàn dân gây túng quẫn
Lệ thuộc quá Nga Tàu phe Cộng sản
Lại huyênh hoang trí tuệ vẫn đỉnh cao
Đều nằm trong sức ép chẳng dám gào
Dân nghẹt thở phải xé rào vượt biển
Kẻ đường bộ người vượt biên đường biển
Trúng bom mìn, bị cướp biển, nát thây
Gặp được tàu nếu cứu vớt quá may
Cho tị nạn để đổi thay cuộc sống
Người ở lại đã mất đi lẽ sống
Niềm an vui của nếp sống bình an
Xây trại tù cần lao động khổ sai
Kinh tế mới đảng đày dân lên núi
Sống nghèo đói phải vô rừng đốn củi
Kiệt sức rồi thân xác phủi thành tro
Đảng thu gom đem tài sản vào kho
Đốt hết sách đảng muốn cho dân dốt
Đổi tiền mới làm người dân hoảng hốt
Kiểm kê hàng để thu nốt của dân
Họp ngày đêm xúi đấu tố lẫn nhau
Làm tập thể nên nhân dân đói khổ
Đảng giải phóng làm mọi người cùng khổ
Hết theo Nga rồi đến chỗ bợ Tàu
Phải vâng lời làm mọi chuyện trước sau
Bán đất tổ dâng cho Tàu biển đảo
Luôn tuân phục không bao giờ phản nghịch
Mãi tôn thờ Mao chủ tịch Trạch Đông?
Họp Thành Đô chuyện bán nước thành công
Làm Thái Thú đó là công của đảng
Đường cứu quốc xem ra đừng chán nản
Cần nghĩ suy độc lập vẫn tự hào
Phải thoát Trung vất bỏ chủ nghĩa Mao
Luôn tin tưởng dựa sức vào, "DÂN TỘC"...
ĐÊM TRĂN TRỞ
Sắp bước sang tuổi mới, cái gì cũng mới...Duy chỉ có đất nước vẫn cũ kỹ, điêu tàn và lạc hậu về mọi mặt, nên thấy lòng như se thắt lại, tâm hồn trở nên trống trải, đoạn trường. Nhìn thấy kẻ bành trướng xâm lược Tàu Cộng ngày đêm tính mưu bày kế để chiếm dần đất đai, lãnh thổ, vùng biển đảo của quê cha đất tổ mà thấy đau lòng, nhìn thấy dân ta ngày đêm phải rên siết trước những bất công, tham nhũng, độc tài, tàn ác của bọn cầm quyền mà thấy chạnh lòng thương dân mình và căm phẫn bọn Thái Thú quan quyền.
Hởi các bạn, con dân Việt.! Hãy thay đổi nhận thức và mạnh dạng bước chân xuống đường chống lại bọn giặc Tàu Khựa và những quan tham bán Nước, dành lại những gì đã mất, đồng thời tranh đấu chống áp bức để đem lại công ích, bình đẳng, tự do, nhân quyền cho con người Việt Nam.
Thế hệ U 80 của chúng tôi đã và sẽ ra đi...Vận Mệnh Đất Nước Việt Nam đều tùy thuộc vào sự Suy Nghĩ của Giới Trẻ. - VÔ CẢM ĐỂ CHẤP NHẬN NÔ LỆ, - hay CÙNG MỘT LÒNG NẮM CHẶT TAY NHAU XUỐNG ĐƯỜNG TRANH ĐẤU SỐNG CÒN VỚI BẠO QUYỀN, DÀNH LẠI CHỦ QUYỀN CHO NGƯỜI DÂN, ĐANG Ở TRONG TAY CỦA ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM.
Đêm về khuya, tuổi già chúng tôi khó ngủ, không gian tĩnh lặng, ngả lưng xuống giường lại trăn trở với hiện tình đất nước và tự đặt ra vô số câu hỏi tại sao đất nước ta lại ngả nghiêng, điêu tàn, tụt hậu đến vậy, tại ai, do ai mà nên nông nỗi này.!
Chắc chắn, người dân Việt Nam, trong đó có các bạn đã biế rõ là ai rồi, vậy con dân chúng ta phải cần làm nhiều hơn nữa để cống hiến cho đất nước một cách tốt hơn, sao mình không vận dụng lòng yêu nước của tiền nhân, để tiếp nối giương cao tay, "QUYẾT CHIẾN" dấn bước nhiều hơn nữa góp phần đề đổi thay và dựng xây lại một đất nước DÂN CHỦ ĐỘC LẬP, DÂN QUYỀN TỰ DO và DÂN SINH HẠNH PHÚC.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét