Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2019

BIỂN SÓNG VỖ BỜ EM.


Biển Nha Trang hoang sơ và đẹp đến ngỡ ngàng


Đêm dần xuống khi trăng lên sáng TỎ
Sóng triều dâng ào ạt VỖ bờ EM
Cuộc tình mình say đắm suốt thâu ĐÊM
Tiếng em thở nghẹn ngào KÈM tiếng gió.


Xa nhau rồi em có nhớ anh KHÔNG?
Anh nhớ lắm phút giây MONG gặp VỘI
Cùng sánh bước chúng ta chung một LỐI
Kề bên nhau hạnh phúc VỚI biển đêm.


Ghen với biển nợ tình em còn ĐÓ
Sóng dâng trào đùa với GIÓ vô TÂM
Tóc tỏa hương làm anh mãi ngất NGÂY
Anh tự hứa trọn đời NẦY mãi nhớ


Phút bình yên đón làn gió mát LÀNH
Nghe sóng vỗ rì rào THÀNH điệp KHÚC
Lòng nao nức với trái tim thôi THÚC
Ôm trọn em nỗi rạo RỰC khát khao.


Em đâu biết tình anh như sóng VỖ.
Hôn mãi bờ sóng cuộn KHỔ thân THÔI
Vì em là, bờ cát trắng tinh KHÔI
Nên Anh mãi vỗ bờ VƠI nỗi nhớ.


Cùng với biển không ngại gì mưa NẮNG
Suốt ngàn đời yêu cát TRẮNG bờ EM
Em có nghe lời biển hát từng ĐÊM?
Là anh đó tỏ nỗi NIỀM say đắm.!


Hai chúng ta cùng chung một con ĐƯỜNG
Tim hòa nhịp..trao tình THƯƠNG trọn VẸN
Hoàng hôn xuống... đôi mình chờ điểm HẸN
Hòa nhịp tim...cùng hẹn ĐẾN tình yêu...


Sóng của biển vỗ bờ trao bọt NƯỚC
Bờ nép mình ngọn sóng NGƯỚC nhìn EM.
Tim chúng ta rạo rực suốt cả ĐÊM
Nên loạn nhịp sóng vồ LÊN cao ngất.


Những nỗi nhớ, Sóng vỗ Bờ miên VIỄN
Cùng bên nhau đùa giỡn BIỂN mênh MÔNG
Sóng vô tình rẽ nước cuốn theo LUÔN
Anh nuối tiếc còn nụ HÔN dang dở.


Em ước nguyện anh đưa về với BIỂN
Như ngày nào còn dấu HIỆN bước CHÂN
Sóng xôn xao ôm bờ cát...lại GẦN
Nghe biển hát suốt đời MANG thương nhớ.


Tình yêu đầu như con sóng đắm SAY
Ta mê mẫn tình ngất NGÂY đắm ĐUỐI
Tưởng như đã không có chi tiếc NUỐI
Mối tình câm mặn như MUỐI biển xanh.


Buối hoàng hôn trông biển đẹp hẳn LÊN
Nhịp chân bước cùng nhau TRÊN bãi BIẾN.
Duyên trời định...để lòng ai thầm MẾN,
Người phương xa...quyến LUYẾN đã từ lâu.


Anh cứ hỏi sao biển xanh mặn THẾ
Em trả lời biển chứa LỆ tình YÊU
Không bỏ em trống vắng bởi cô LIÊU
Vì em khóc thì biển CHIỀU mặn chát.


Biển có khi ...chuyển động, sóng dâng CAO
Ngập triền cát ... dịu êm ... ĐẦU sóng BẠC
Bờ phủ sóng, biển nén lòng nổi GIẬN
Sóng ôm Bờ, ngơ ngác ...BIỂN hồi sinh.!


Đẹp lắm biển.! Hoàng hôn... nghiêng mình NGẮM.
Anh cùng em bước mộng...NẮM tay CẦM
Nghe biển lòng từng đợt lỗi thanh ÂM.
Mà giấu hết ...nỗi lặng THẦM muốn nói....


BIỂN NHA TRANG NGÀY THÁNG CŨ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét