"Chia tay gan thắt ruột bào,
Đêm ngày than thở dầu hao canh tàn."
(Ca dao)
Nếu để ý những câu chuyện người chung quanh trao đổi với nhau, chúng ta thấy hầu như lúc nào người ta cũng than và ai cũng có chuyện để than.
Người ở Việt Nam chờ giấy tờ đi Mỹ thì than chờ lâu quá, không làm ăn, học hành gì được. Người qua đến Mỹ rồi thì than nhớ những con cháu còn ở lại quê nhà. Người được đoàn tụ với con cháu thì than nhớ quê hương xứ sở, bạn bè.
Tương tự như vậy, người không có việc làm thì than túng thiếu, không đủ tiền để sống; người có việc làm thì than phải đi cày từ sáng đến tối, vất vả quá.
Người ở nhà thuê thì than mỗi tháng trả tiền thuê nhà như vứt tiền qua cửa sổ, phí uổng quá. Người có nhà rồi thì than trả tiền nhà hằng tháng nặng quá, lại còn tốn kém bao nhiêu thứ khác, ở nhà thuê khỏe hơn.
Khi con còn nhỏ, chúng ta than vất vả, bó buộc quá, muốn đi đâu làm gì cũng không được. Con lớn thì than con cái bây giờ nói không nghe, bướng bỉnh làm mình nhức đầu, mệt trí, nuôi con nhỏ khỏe hơn.
Con chưa lập gia đình thì lo lắng, thúc hối; con lập gia đình thì than nhà bây giờ vắng vẻ, cô đơn. Con có gia đình mà chưa có con thì than buồn, không có cháu để bồng bế, khi con đem cháu đến gởi thì nói giữ cháu mất thì giờ, mệt mỏi không làm gì được.
Người không có bà con ở gần thì than buồn bã cô đơn, người có bà con nhiều thì than bận rộn, phiền phức và tốn kém quá.
Có người mở miệng là than chứ không biết nói chuyện gì khác.
Có một phụ nữ kia mỗi lần ai hỏi: "Chị khỏe không?” là than đau chỗ này nhức chỗ kia, nhưng so ra bà khỏe mạnh hơn nhiều người khác, khỏe hơn cả người đang hỏi thăm bà nữa.
Có người đã nói, “Nếu ta không có điều ta quý thì hãy quý điều ta có.” Đó là người sống với tinh thần lạc quan, nhưng hơn thế nữa, chúng ta cần sống với tinh thần nhớ ơn, biết ơn. nợ ơn, mang ơn và trả ơn.
Thật ra, nếu nhìn xuống, nhìn những người kém may mắn hơn, chúng ta thấy mình có nhiều điều tốt vượt trội.
Đời sống ở đây máy móc, bận rộn và nhiều thách thức thật, khiến ta lúc nào cũng lo lắng, tinh thần căng thẳng. Nhưng, phải nhận rằng ở đây chúng ta được tự do, có nhiều cơ hội để học hỏi, tiến thân, nhà cửa thì tiện nghi, vật chất đầy đủ. Dù trong hoàn cảnh nào, chúng ta cũng sung sướng hơn bao nhiêu người sống ở những vùng đất khác trên thế giới. Ở đây chúng ta được bình an, không có chiến tranh; có đủ cơm ăn áo mặc; đau ốm có thuốc men, bác sĩ. Những điều thiết yếu khác cho đời sống cũng không thiếu. Những nhu cầu căn bản đó hằng triệu người trên thế giới mơ ước mà không có.
Sở dĩ chúng ta vất vả là vì muốn có nhiều, mơ ước nhiều; chúng ta buồn khổ than vãn vì không bằng lòng với những gì mình đang có và không biết ơn cảm ơn cuộc đời đã ban cho chúng ta.
Cùng một hoàn cảnh, cùng một việc nhưng nếu bằng lòng, chúng ta sẽ có cái nhìn khác. Có đôi vợ chồng trẻ kia, khi người vợ sinh đứa con đầu lòng thì chồng mất việc làm. Vì vậy hai vợ chồng phải chật vật, phải tính toán cẩn thận khi dùng tiền bạc, nhưng cả hai đều thấy, chồng được ở nhà giúp vợ chăm sóc con. Vì không bực bội với chính mình, không mặc cảm với bạn bè, người chồng trẻ vui vẻ ở nhà chăm sóc, cùng chia xẻ việc nhà với vợ. Nhờ đó hai vợ chồng có những ngày tháng thật êm đềm hạnh phúc. Khi đứa con vừa được hai tháng người chồng tìm được việc làm mới, hai vợ chồng cảm thấy bị "mất việc làm, nhưng được việc nhà" thật đúng lúc. Ngược lại, nếu người chồng trẻ mặc cảm và buồn nản vì mất việc làm, ngao ngán vì phải ở nhà giúp vợ, giúp con thì thời gian hai tháng đó gia đình anh chắc hẳn là địa ngục và vợ chồng cũng bực bội, chán ngán nhau.
Đời sống thật quý và ngắn, vì thế chúng ta cần sống trong tinh thần hoan hỷ với người chung quanh, khi những người đó còn ở bên cạnh chúng ta. Mỗi buổi sáng thức dậy, đừng chỉ nghĩ đến trách nhiệm và công việc đang chờ đợi mà bực dọc, cau có với nhau, nhưng hãy vui vì mình còn có sức khỏe và được thêm một ngày mới trong cuộc đời. Chúng ta nên bắt đầu cho mỗi một ngày...
Có người đang buồn chán vì hoàn cảnh hiện tại, vì phải sống bên người chồng/người vợ quá khác với mình, lúc nào vợ chồng cũng bất đồng ý kiến, bất hòa với nhau. Bây giờ thay vì buồn bực than van, trách móc, mình nên nhìn lại bên cạnh ta vẫn luôn có người bạn đời chứ không lẻ loi cô đơn. Hãy nghĩ, người vợ/chồng đó là người đồng hành cùng mình trong gia đình với người thân. Khi chúng ta yêu thương, quý mến nhau, chúng ta sẽ thấy đời sống vui thỏa, nhẹ nhàng.
Có bà vợ kia than là bà cứ bị chồng la rầy và sửa sai hoài, nhưng khi bà bắt đầu hiểu về chồng nhiều hơn, bà có cái nhìn khác. Bà thấy rằng nhờ chồng quan tâm hay la rầy sửa sai mà bà đỡ được những quyết định thiếu khôn ngoan, đỡ hao tốn thì giờ, tiền bạc.
Hai ý nghĩ sau đây sẽ giúp chúng ta bớt than phiền và thấy đời sống vui vẻ nhẹ nhàng:
-- Trên đời nầy không người nào toàn hảo mà cũng không người nào hoàn toàn xấu. Dù người thân của ta tệ đến đâu, cũng có điểm đáng thương, đáng quý.
-- Hãy nghĩ nếu người đó ra đi vĩnh viễn, nếu ta mất người đó thì cuộc đời ta sẽ thế nào?
Bí quyết để có một đời sống hạnh phúc không phải là có những gì mình muốn nhưng là sống với tinh thần biết ơn và trân quý những điều ta đang có.
Hãy cảm tạ cuộc sống đã trao cho chúng ta những người thân thương trong cuộc đời, và nói lên lòng trân quý của ta với người đó hôm nay.
Cầu mong sự an bình và hạnh phúc trên mỗi một người trong tổ ấm gia đình./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét