Thứ Năm, 4 tháng 4, 2024

HÔM NAY, GIỖ MẠ NHỚ VỀ CHA.

 


HÔM NAY, GIỖ MẠ NHỚ VỀ CHA.

Đường xưa lối cũ, lòng tê tái.
Nhớ Mẹ thương Cha, mãi canh trường
Cỏ hoang mọc kín bên đường.
Rêu phong đóng lớp trên tường bỏ hoang.

Con đi lúc, không giã từ cha mẹ (8-11-1987)
Bước đăng trình, đẫm ướt lệ yêu thương
Bao hiểm nguy chờ đón giữa muôn phương
Thuyền viễn xứ bồnh bềnh trong bão táp

Rồi sau đó, năm chín hai đưa tiễn (15-7-1992)
Con thứ ba ra đi diện H.O.
Dâu út nay, được đoàn tụ với chồng (29-10-1992)
Xa con cháu Cha Mẹ buồn khôn tả

Năm chín bốn, Ba con rời dương thế (23-3-1994)
Mạ bấy chừ, buồn tuổi xế, cô đơn
Sáu mươi năm cùng gắn bó vợ chồng
Thời gian ấy lắm gian nan vất vả

Chồng vừa mất, nay gia đình con gái
Hai vợ chồng, với con cái đi xa
Đến Hoa Kỳ, cũng theo diện H.O (năm 1995)
Buồn nối tiếp, cho tuổi già đơn chiếc,

Đời tỵ nạn, sau mười năm con mất (4-3-2002)
Chẳng bao giờ, nhìn được mặt con trai
Buồn chất chồng, trên thân xác già nua
Tình mẫu tử, đau đớn dài năm tháng

Ơn nghĩa mẹ, con chưa lần đền đáp
Mà giờ đây, đời phiêu bạt nỗi trôi
Gói hành trang gom thương nhớ cao vời
Nguyện giữ mãi bên con đời lưu lạc

Con từ lúc, chốn phương trời xa lạ
Mẹ quê nhà đau đớn dạ sầu khơi
Gởi lòng thương theo gió áng mây trôi
Chua xót lắm, vô vàn ôi.! xiết kể

Từ dạo ấy, tuổi già nghiêng bóng xế
Chờ mong con, luôn bất kể ngày đêm
Rồi một hôm, Mẹ thoát nổi ưu phiền
Thấy con lạ̣i, trở về bên giường Mẹ

Niềm Hạnh Phúc, mắt sáng ngời điểm lệ
Vui vẻ nhiều qua giọt lệ cười tươi
Nắm tay con muốn ghì chặc không rời
Mong nhớ quá ánh mắt ngời sáng tỏ

Những ngày tháng, Mẹ cận kề trăn trở
Biết bao lâu.! con hết ở... ra đi
Nhiều tháng qua, bên Mẹ sắp xa rồi
Quay về cảnh của một thời mong nhớ

Năm chín chín, lần đầu tiên thăm Nội (18-6-1999)
Hai không năm, hai con vội về thăm (2-3-2005)
Vì hai bên nội ngoại đã gần trăm
Ngoại đi trước, Nội âm thầm buồn bã

Hai không chín, ngày tạ ơn về lại (26-11-2009)
Để mẹ già, bớt ngày tháng chờ trông
Mộ của Cha, di dời đã làm xong
Đất nhà nước, chính quyền thông báo đến

Hai mươi mười đúng ngày tháng tạ ơn(25-11-2010)
Đây là lúc con tạ công nuôi dưỡng
Của cha mẹ lòng yêu thương cao thượng
Được đáp đền.! Niềm vui sướng trào dâng

Về gần tháng, anh hai con lìa mất (21-12-2010)
Mẹ khóc con lệ mắt đẫm lưng tròng
Buồn tái tê vì đã hết chờ mong
Vào ngày cuối con đi trong đau đớn

Trời sao nở, sai tử thần lôi kéo
Người con trai, thân khô héo vì đau
Để mẹ già, ở lại chốn trần gian
Nỗi gặm nhấm, phần thời gian còn lại

Năm hai không mười một
Con về, ngày ta ơn (24-11-2011)
Để lòng con nhắc nhớ
Còn mẹ trên cỏi đời

Năm hai không mười hai
Con còn ở với Mẹ
Những ngày của cuối đời (16-3-2012)
Lo tang xong về Mỹ (28-3-2012)

Tuổi già yếu, như ngọn đèn sắp tắt
Khô cạn dầu, đời héo hắt nguồn cơn
Mạ xuôi tay, cuối cùng thở, hắt hơi.
Rời khỏi chốn.! Ta bà nơi bể khổ

Năm hai không mười ba (28-2-2013)
Đúng năm sau về lại
Ngày giỗ Mẹ đi xa
Về bên kia thế giới.

Đường mây trắng, chập chùng bao cách trở
Một thoáng buồn luôn trăn trở chiêm bao
Nhớ mẹ cha thổn thức giữa đêm dài
Dòng lệ thấm làm mềm môi mặn đắng

Nghe sóng biển, rì rào trên biển vắng
Tưởng lời yêu, mẹ vỗ nhắn về khơi
Con xa xôi dù có phải muôn nơi
Quê mẹ vẫn, thương chờ con trở lại...

Hoàng hôn xuống, tơ sầu giăng, khắp chốn
Nhìn biển trời khoắc khoải luống sầu thương
Mẹ bên kia, đã hết tháng năm buồn!
Con còn mãi bơ vơ đời cô lữ

Lỡ mang kiếp, thân côi đời viễn xứ
Sống tha phương, người lữ thứ trắng tay
Nghĩa ân sâu tròn chữ hiếu cao dầy
Chưa đền đáp, cho đến nay, tạ lỗi...

MẠ YÊU THƯƠNG,

Lần giỗ Mẹ năm nay cũng như bao lần, con lại thắp lên bàn thờ Mẹ nén hương lòng, cùng hoa quả và mâm cơm cúng giản dị, tưởng nhớ tới Mẹ ở một nơi thật xa – nơi mà có lẽ Mẹ nhìn thấy con nhưng con lại chẳng được thấy mẹ đâu cả.
Mẹ ơi, mất Mẹ con như mất đi tất cả, mất đi những giây phút yêu thương, êm đềm bên Mẹ, mất đi sự ấm áp của tình mẫu tử.
Cuộc đời Mẹ là một câu chuyện dài đầy sóng gió, về người phụ nữ can trường, bền bỉ, nhân hậu, đảm đang, yêu thương chồng con hết mực, hy sinh cả cuộc sống sung túc, đủ đầy, có được từ hai bàn tay trắng cùng Cha, để cho các con có được niềm tự hào, khi nói về gia đình.
Chao ôi, còn bao nhiêu điều oái oăm nữa đã lấy đi của Mẹ rất nhiều sinh lực và có lúc nguy hiểm tới cả mạng sống.!
Công Cha, nghĩa Mẹ không gì có thể sánh nổi, vậy mà nghĩ lại thời niên thiếu, đã nhiều lần con tự trách mình vì ấu trĩ về nhận thức.
"Hôm nay tròn chín năm mẹ con mình xa cách. Âm dương cách biệt nhưng trái tim con luôn nhớ về Mẹ".
Mười lần giỗ Mẹ nhưng có đến hàng nghìn lần con thèm khát một lần nữa thôi được nhìn thấy Mẹ bằng da bằng thịt. Cám ơn Mẹ đã cho con thật nhiều vốn liếng yêu thương, lòng bao dung trong cuộc đời này.
Con sẽ lại thắp hương và chuyện trò cùng Mẹ. Chỉ thương và tiếc rằng khi con cháu lớn khôn, trưởng thành, Mẹ đã không còn.. Mẹ chỉ có hy sinh mà gần như chưa hề được hưởng thụ – đó là điều chúng con đau xót nhất.
Mỗi lần gần đến ngày giỗ cha mẹ, lòng con lại trào dâng niềm xót xa và nỗi nhớ, tim con thắt lại, nấc lên, nghẹn ngào.
Ở nơi chố xa xôi ấy.! Các con mong Cha Mẹ tròn giấc ngủ bình yên, nơi không tranh giành, ganh ghét, không oán giận si mê...Mà chỉ có hòa bình vĩnh cửu.
Các con của Me


Thanh Tam Dieu
Con cháu tưởng nhớ đến Ôn Mệ👨🏼‍🦳👵🏼
0:00 / 0:04
Phạm Hồng Thát
Tình Sâu nghĩa nặng bài thơ hay chúc mừng tác giả
Đông Lợi Long
Nói với Phạm Hồng Thát,
TÌNH mẹ cha, non cao biển rộng
SÂU vời vợi, chỉ sánh bằng không
NGHĨA song thân gắng công gìn giữ
NẶNG gánh rồi, nên phải trả xong
Không có mô tả ảnh.
Julianna Phượng
Hay quá. Đọc mà mắt cay cay.
  • Thương thương
  • Phản hồi
Đông Lợi Long
Thương cảm Julianna Phượng
Mối đồng cảm, khi ta cùng cảnh ngộ
Lúc tuổi thơ cha mẹ vội ra đi
Bỏ lại con, trong cuộc sống bên đời
Cay cay mắt, đọc những lời thơ ngắn.!
Không có mô tả ảnh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét