HOÀNG HÔN TRONG MẮT EM
Bởi em giấu, hoàng hôn, trong đáy mắt
nên ráng hồng chiều xuống thật ngu ngơ
để màn đêm phủ lấp kẻ dại khờ
Bởi em giấu, hoàng hôn từ dạo ấy
nên tháng ngày, mất hẳn tuổi mộng mơ
thả gió mưa, kéo về thổi tơi bời
để lạc mất, ánh dương mơn trớn gió
Bởi em giấu, hoàng hôn ngày ly biệt
rồi một mình rảo bước giết cô đơn
qua tháng năm bầu bạn với đất trời
hoàng hôn xuống đắm chìm rời ánh mắt
Bởi em ngước, nhìn ai màu mắt đó
lúc chiều tà, mờ ánh, rõ hoàng hôn
đêm xuống dần em khóc dạ héo hon
Mắt đẫm lệ...! đôi môi, Ôi !!! hờ hững!
Chiều về trên sông
Chiều tà nắng rọi cảnh hoàng hôn
Về tận chân mây ở cuối trời
Trên bước hành trình lòng dạ nhớ
Sông chờ ngóng đợi bóng hình ai.!
Buổi hoàng hôn nơi xứ Người
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét