Thứ Sáu, 22 tháng 3, 2024

TRÁCH THẦM - NỖI LÒNG CHA MẸ

 


TRÁCH THẦM

Tôi có mong đâu, chẳng đợi đâu
Sao xuân mang đến tạo thêm sầu?
Làm tôi gợi nhớ ngày xưa ấy.!
Khơi lại trong lòng những nổi đau.

Ai về chốn cũ, Thu năm trước.!
Gom lại dùm tôi những lá vàng
Với lá úa khô lìa trước gió
Đem về vây chắn, lối xuân sang

Bởi lẻ nhớ thương vương vấn mãi...
Lá Thu chờ ngập cản mùa Xuân
Để được sớm hôm tình Phụ Mẫu
Thương yêu còn lại của người thân

Tôi chẳng mong đâu, có muốn đâu!
Sao xuân đem đến, cảnh thêm sầu
Để tôi sớm khóc ngày Ba mất
Tê buốt trong lòng những nổi đau.

GIA ĐÌNH

"Gia đình" không chỉ là nơi chúng ta được sinh ra và lớn lên, không chỉ là nơi có những người thân yêu, mà gia đình còn cho chúng ta tình yêu thương, được chở che, nơi chúng ta có nhiều sai trái, vấp ngã nhưng luôn nhận được những lời chỉ bảo, nâng đỡ, ủi an...
Gia đình là tổ ấm, là chỗ dựa bình yên, vững chắc cho bất cứ ai trong số chúng ta; Nơi ấy cũng đã ghi lại những hình ảnh thân mật, riêng tư. với ý muốn tìm lại ký ức, muốn lưu lại những khoảnh khắc lúc bấy giờ và hơn thế muốn tạo một sự tiếp nối sâu sắc giữa các thành viên trong gia đình với nhau, để giữ gìn và lưu truyền những giá trị truyền thống cho thế hệ mai sau, để lưu giữ và trân quý một nếp sống đã bị phai mờ đi trong ngôi nhà thời thơ ấu của tôi.
"Đi về nhà" có nghĩa trở lại ngôi nhà cổ của gia đình tôi, một căn nhà không phải cùa thời hiện đại, và bây giờ nó đã bị bỏ lại phía sau của bảy thập niên trôi qua.
Những khó khăn trong cuộc sống của cha mẹ đến con cái, khi đất nước đã trải qua bao thời đại từ nô lệ giặc Tàu đến nô lệ giặc Tây qua Phát xít Nhật, suốt những năm dài thời phong kiến, từ thế chiến I và các sự kiện trong Thế chiến II đã tạo ra một cái bóng đầy cay đắng cho các thành viên trong gia đình mà vẫn có thể cảm thấy lại ngày hôm nay.
Được nghe kể lại, học qua lịch sử cũng như tận mắt chứng kiến những giai đoạn, những câu chuyện, sự kiện xảy ra trong quá khứ cho tôi một cơ hội để suy ngẫm về cuộc sống mà tổ tiên đã từng trải qua, gần nhất là Ba Mạ tôi từ hai bàn tay trắng, nhiều gian nan, lắm vất vã mà làm nên sự nghiệp; Mạ tôi là người đàn bà giàu nghị lực, quả cảm hết lòng yêu chồng, thương con, vượt qua nhiều gian khổ mọi thử thách trong cuộc sống. Ba tôi mẫu người hiền lành, cần mẫn siêng năng cùng góp tay, vợ chồng làm ăn buôn bán xây dựng laị sự nghiệp trong suốt những năm dài chiến tranh qua 68 mậu thân, 72 mùa hè đỏ lửa, cho đến 75 thì mất "tất cả" kể cả người thân lần lượt "ra đi".
Những kỷ niệm và những cảm xúc đã đan lẫn vào những câu chuyện bi thương mà mọi người đã trải qua trong đó có gia đình chúng tôi.
Giờ đây, nhìn lại hình ảnh ngày xa xưa, đã gợi lên những ký ức thời thơ ấu được sống trong vòng tay bảo bọc yêu thương của Ba Mạ và anh chị em.. Ngày ấy đã xa rồi, giờ chỉ còn hai em gái ở quê nhà và hai anh em ở đất khách quê người buồn nhớ về Ba Mạ và anh chị em, đã yên nghỉ nơi chốn yên bình, không chiến tranh chết chóc, không hận thù ganh ghét...
Gia đình là nơi quy tụ những người thân thuộc, thương yêu gần gũi, quây quần với nhau, gia đình chính là một đơn ṿị trong xã hội; Trong gia đình có mối liên kết với nhau từ quan hệ huyết thống hoặc nuôi dưỡng. Gia đình, một khái niệm rất quen thuộc, gắn liền với cuộc sống hằng ngày của chúng ta.

NỔI LÒNG CHA MẸ

Mẹ gian khổ, đôi vai trĩu nặng
Suốt cuộc đời, lo lắng tháng năm
Tảo tần, buôn bán quanh năm
Lo cho, con trẻ siêng năng học hành

Khi khôn lớn, đã thành danh toại
Nhưng mẹ cha chẳng phải nghỉ ngơi
Tuổi già, sức kiệt tàn hơi
Bây giờ con cái lại rơi vào tù (1975)

Thân già yếu, mon men lặn lội
Vượt suối đồi đầu đội vai mang
Mãi đi chân bước lầm than
Nhưng lòng luôn nghĩ con đang ở tù (A30)

Gặp con lúc, lòng già quặn thắt
Thấy con mà, nước mắt lưng tròng
Nghẹn ngào đau đớn trong lòng
Con ơi ! Mạ quá đau lòng đắng cay

Tù mãn hạn trở về đoàn tụ (1981)
Chưa ấm lòng quê cũ rời xa
Tiễn con đến chốn quá xa (1992 đi Mỹ)
Ngày trông tháng đợi năm qua mỏi mòn,

Lâm trọng bệnh Cha lìa dương thế (1994)
Tuổi xế chiều Mẹ tựa vào đâu?
Một mình cam chịu chẳng than
Tiếc thương gặm nhắm mà đau xót lòng

Trời cao hỡi ! thấu chăng nổi khổ
Thương Mẹ già nay giỗ mất con (2002)
Khóc con lệ đã cạn mòn
Mắt mờ, tai lãng, xói mòn ruột gan

Nằm một chỗ, mắt luôn theo dõi
Cảnh trong nhà, Mạ nói chẳng yên!
Hỏi con, đã mấy ngày liền,
Vắng anh! Mạ thấy không yên chút nào

Anh tái khám, nên vào bệnh viện
Kết quả xong nhập viện luôn mà
Cho nên vắng mặt ở nhà
Mạ nên, yên trí việc nhà có con

Khi ăn uống Mạ thường luôn hỏi
Thăm anh con, có nói gì không?
Mạ ơi! thật khó trông mong
Giờ nầy quá yếu khó lòng vượt qua

Trước khi mất không lần gặp mặt (2010)
Mạ đau buồn, dằn vặt xót xa
Thương con nước mắt tuôn ra
Nhớ con nên phải trải qua nỗi buồn.

Con cầu nguyện Phật linh Bồ Tát
Giúp Mạ hiền hồn xác bằng an
Một đời giữ đạo thẳng ngay
Trọng nhân, nghĩa lễ, tâm an mọi đàng

Không mưu lợi riêng mình gieo hận
Là tấm gương cần mẫn suốt đời
Cháu con giữ lấy mà soi
Lưu truyền con cháu đời đời khắc ghi

Nay con đã suy cùng xét cạn
Rõ Mạ đây xứng đáng bậc hiền
Đạo Người chữ Hiếu vi tiên
Thay Cha trọn đạo vợ hiền đãm đang


Phạm Hồng Thát
Hồng Thát và 3 người khác đã bầy tỏ cảm xúc về một bài viết của bạn : Trách Thầm
Dung Van Nguyen
Chị Lan có kể cho Dũng nghe về cuộc đời của Dượng, xin cầu nguyện Dì Dượng an lành nơi chín suối. Bài viết của Anh quá cảm động
Đông Lợi Long
Cảm ơn Dung Van Nguyen cùng đồng cảm. Cuộc sống Người Cha của chúng mình rất đơn sơ phải không Dũng? Thật thà và mộc mạc, chỉ cần lo cho con có đủ cái ăn, cái mặc, được cắp sách đến trường kiếm dăm ba chữ để mong thoát khỏi cảnh đói nghèo nơi ao tù nước đọng. Về mặt đạo hiếu Người rất trang trọng việc giỗ kỵ để con cháu luôn nhớ về nguồn cội Tổ tiên, đơn giản chỉ có thế thôi,,,

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét