Thứ Tư, 13 tháng 3, 2024

DUYÊN TÌNH

 


DUYÊN TÌNH


Dòng nước chảy, "buôi" lơi nước ngược

"Vược" bơi ngang, nước chảy xuôi dòng

Thuyền em đợi bến, sông an cựu 

Anh trẩy thuyền lên đến bến sông


Ô Thước cầu treo biết chốn nào?

Bao la thầm ước, nước trời đâu?

Đêm khuya thấm lạnh mù khơi chốn 

Cảnh vắng im lìm dạ thấm sâu


Muốn biết cạn sâu dò đáy nước

Chèo qua Thiên Mụ đến Kim Long

Sương sa nhuốm lạnh theo cơn gió 

Trăng lặn chênh chao thấy chạnh lòng


Hướng chợ Đông Ba tiếng gáy vang

Tràng Tiền xuôi ngược bóng theo nàng

Trống làng Thọ Lộc sang canh sớm

Một chiếc thuyền tình thú suốt canh


Trước bến, Văn Lâu, một buổi chiều

Khách trên đường phố chẳng bao nhiêu.

Đông ba phố chợ người thưa thớt

Quang cảnh bên sông vắng bóng nhiều


Trong đục, mười hai, bến nước chờ

Xuôi chèo ngược gió, mấy ai trông

Động đào cũng muốn vào nơi đó

Mong gặp ông Giăng hỏi chuyện Tơ


Tình đẹp hai ta, váng đóng thuyền

Vẫn như lời hẹn phải nên duyên 

 Lên chùa khấn vái xin cầu phúc

Mãn nguyện yêu thương mãi vững bền


DUYÊN PHẬN


Thu qua vội mang đông về trước ngõ

Gieo gió sầu nên cây cỏ xác xơ

Hàng cây khô ủ rũ đứng ven bờ

Tuyết phủ ngập nên chẳng chờ rõ lối

Chân chậm bước tâm hồn luôn bối rối

Nên nỗi sầu đã dẫn lối trào tuông

Cảnh trời buồn toàn mây xám vấn vương

Che khuất cả ánh vầng dương chói lọi


Nếu có phải vì ai kia chờ đợi

Đôi mắt buồn đang mòn mỏi trông tin

Đêm đông nghe gió lạnh rít bên mình

Hồn quạnh quẽ vì duyên tình lẻ phận

Luôn theo đuổi người thân côi lận đận

Trên đường đời số phận vẫn long đong

Cầm bút lên lặng lẽ viết đôi dòng

Cho nhẹ nhõm tâm tư lòng thanh thản


Phải nhớ rõ ta đừng nên chán nản

Dẫu việc gì cũng phải ráng sức thôi

Thắng hay thua thành bại ấy bởi trời

Nên tự nhủ chỉ đành coi số mang

Ta mơ thấy vầng dương vừa ló dạng

Mùa xuân về tỏa rạng sáng muôn nơi

Bãi cỏ non xanh ngát giữa khung trời

Cây chớm lớn đâm chồi phơi trong nắng


19032018 TYLER CITY



13032018


ĐỒNG VỢ ĐỒNG CHỒNG


Bờ bến sông xa với tháng ngày

Chiếc thuyền chèo lái mạnh đôi tay

Mặc cho sóng gió, thuyền lây lấc

Lảng vảng mây đưa bóng quấy rầy

Phía trước vợ ngồi bơi tới thẳng

Đằng sau chồng lái hướng đường ngay

Tình sâu nghĩa nặng, nhiều gian khổ

Thương tặng cho nhau cuộc sống đầy.


Vợ Chồng nay đã về già.!

Lưng còng gối mỏi, làn da đồi mồi

Khó khăn lúc đứng khi ngồi

Mắt mờ, tai điếc, răng thời lung lay.

Về hưu rảnh rỗi cả ngày

Vợ nhà đổi tính nên hay nói nhiều

Chồng nghe Vợ nói đủ điều

Trời mưa trời nắng, từ chiều tới khuya...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét