Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2024

ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ

 Nhớ ngày kỵ Mạ

15032020



ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ

Trong cuộc đời có bao lần vấp ngã, bao lần mắt ướt lệ rơi, bao lần nuốt hận đẳng cay, bao lần than khóc ai oán, bao lần khổ cực trầm luân, bao lần phóng túng niệm suy, bao lần làm ác bất thiện nhưng chung quy bởi do tâm sinh diệt điều khiển và bị che đậy bởi vô minh, tối ám đi trí huệ sáng tỏ trong tâm, khi mây mờ che phủ không còn ánh sánh của đạo pháp, giác ngộ, an lành, vị tha, của hạnh phúc và bình an, để giải thoát trong hiện tại. Nên dùng trí huệ để tu, dùng tâm để hành, giải thoát là ở tại thân, và tất cả mọi sự xảy ra trong đời sống đều do tâm.

Hạnh phúc là cho đi, bình an tới do tâm buông xả, và bình tâm là tĩnh lặng nơi cõi lòng, bình là bên ngoài không động bởi trần cảnh, an là bên trong yên tĩnh cõi tâm. Hãy mỉm cười nhìn cuộc đời dẫu có còn bao nhiêu cay đắng và khổ đau, vì ta còn hiện hữu trong giờ phút này là phút giây hiện tại trân quý của cuộc đời. Mỗi sự sống, mỗi mạng sống đều trân quý, hãy trân quý bản thân cũng như trân quý yêu thương mọi người xung quanh, vạn vật muôn loài. Tình yêu cho đi muôn nơi là sẽ nhận được lại một tâm hồn rộng lớn, và tâm càng rộng lớn thì đạo càng cao cả anh minh. Bình tâm và hãy bình tâm, mỉm cười nhẹ nhìn cuộc đời, và thấy ta chỉ còn là chiếc bóng hư ảo nơi trần thế.

Trong cuộc đời vô thường sớm còn tối mất, không biết khi nào ta sẽ đi, hay đối diện với những bất trắc của cuộc đời như già, bệnh, chết, khổ công danh, buồn tình cảm, thiếu vật chất, sở nguyện không thành, tạo oán nhận khổ, ái biệt ly khổ...đến bởi quy luật nghiệp số, bởi nhân quả nghiệp báo, bởi vận hạn định quy, bởi số mệnh an bài cũng do nhân tạo tác đời trước hay quá khứ mà chiêu cảm hiện tại hung hay lành. Hãy cho đi khi còn có thể, cho đi là cho đi sự an vui, cho đi nụ cười, cho đi sự quan tâm, cho đi sự yêu thương, cho đi sự nhân nghĩa, cho đi sự tâm lành, cho đi niềm ước vọng để cuộc đời thắp sáng sự yêu thương và hạnh phúc, an lành trong cõi đời vô thương của trần thế.

ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ.!

Ta chẳng phải có quá nhiều định kiến
Vì cuộc đời lắm vai diễn thật hư
Qua thời gian ta mới hiểu từ từ
Đời là thế đâu đẹp như ước mộng

Có lắm lúc lòng nổi trôi trống rỗng
Như cuộc tình phút chốc bỗng rời xa
Dù yêu nhau luôn thắm thiết mặn mà
Khi chấm dứt tình yêu là đau khổ

Sống thực tế sẽ không còn hụt hẫn
Làm cho ta thấy phấn chấn vui hơn
Đời dạy ta nên bỏ bớt giận hờn
Để ánh sáng mở ra trong đêm tối

Hãy sống thật để ngăn điều phạm lỗi
Bởi cuộc đời không thể ví như mơ
Cứ xem ta như là kẻ dại khờ
Mà vui vẻ dệt vần thơ ca ngợi

Con người ai cũng muốn vươn lên, vươn lên đến đỉnh cao như tục ngữ Anh nói :”My place is in the top” : chỗ của tôi phải ở trên chóp đỉnh. Con người phải vươn lên, vươn lên đến chỗ hoàn thiện, không thể sống tầm thường, sống tà tà trên ngọn cỏ, cuộc sống mà triết gia Jean Paul Sartre gọi là “cuộc sống đáng nôn mửa”.

Nhưng con người chúng ta lại không chú trọng tới sự vươn lên của tinh thần mà chỉ chú trọng tới vật chất nghĩa là phải làm cho mình có một đời sống sung túc. lắm tiền nhiều của, muốn ngồi lên đầu lên cổ thiên hạ. Thực hiện được điều đó thật là khó, mà nếu không thực hiện được thì lại tỏ ra bất mãn, hờn đời Tâm lý chung của con người là không hài lòng với điều mình đang có mà còn ao ước những cái gì xa hơn ngoài tầm tay của mình. Vì thế, nhà học giả Trung hoa, ông Lâm ngữ Đường trong cuốn Sống đẹp có nói :”Thế giới ngày nay giống như một quán cơm. Ai ăn món nào thì gọi món ấy. Nhưng ai cũng nghĩ rằng món của người bên cạnh gọi thì ngon hơn món của mình”

Bởi vậy, có những lúc ta cứ nhìn vào hạnh phúc của người khác để mà khao khát trong khi chúng ta đâu biết rằng cũng có nhiều người mong ước những gì ta đang có. Thế nên: "Hảy bằng lòng với những gì mà mình đang có, ta sẽ thấy vô cùng hạnh phúc".

Đã có nhiều khi chúng ta tự hỏi rằng, cuộc sống này phải chăng khi sinh ra đã có sự an bài?
Mỗi con người từ khi sinh ra đều có một số phận riêng, mỗi người có một sứ mệnh, có một bổn phận và trách nhiệm không giống nhau. Nhưng dường như lòng tham của con người là một thứ còn sâu hơn đáy biển, nên dường như chưa bao giờ họ bằng lòng với thực tại, bằng lòng với những gì họ đang có và để rồi lại dè bỉu, hạ thấp những gì đang có trong tay.

Cuộc đời giống như một ván cờ, mà mỗi người có một nước đi riêng. Cũng giống như khi vấp ngã, có người sẽ đứng dậy và cố gắng đi tiếp bằng chính đôi chân của mình trên con đường mà họ chọn lựa, nhưng cũng có những người cứ mãi ngồi đó và phó thác cho số phận vì có thể họ đã quá mệt mỏi, không còn đủ sức để bước đi tiếp…

Trong cuộc sống hằng ngày có biết bao nhiêu cạm bẫy, bao nhiều cám dỗ đời thường, sẽ có những lúc ta cảm thấy áp lực, mệt mỏi… và rồi sẽ tự hỏi rằng tại sao mọi thứ lại không công bằng đến vậy, rồi sau đó là những so sánh với cuộc sống của những người xung quanh… nhưng bạn lại không nhận ra được, mọi sự so sánh vốn dĩ đều là khập khiễng.

Mỗi chúng ta thay vì than phiền, hãy tự bằng lòng với những gì mình có, học cách yêu bản thân mình hơn. Ngã (té bổ) – chắc hẳn sẽ rất đau, nhưng sẽ chẳng ý nghĩa gì khi ta cứ ngồi mãi một chỗ và than trách. Hãy trân trọng những gì mình đang có, vì chỉ khi mất đi cái gì đó mình mới nhận ra nó có ý nghĩa quan trọng như thế nào đối với ta, đừng để khi mất đi rồi mới hối tiếc muộn màng.
Mỗi khi gặp thử thách, khó khăn hay chùn bước… hãy tự an ủi bản thân rằng mình còn may mắn hơn rất nhiều người, có những người họ còn vất vả và khó khăn hơn mà họ vẫn tiếp tục cố gắng, vậy cớ sao mình lại không làm được?

Cuộc sống ngày hôm nay có quá nhiều điều phải lo toan, suy nghĩ, lo lắng và thử thách nên mỗi chúng ta phải tập học cách chấp nhận và bằng lòng với những gì mình đang có.

BẰNG LÒNG VỚI PHẬN SỐ

Trong mọi người vẫn còn lắm luận suy
Những nhận xét, có phần tuy khác biệt
Tùy góc độ, nên cách nhìn hơn thiệt
Điểm tô son cho trọn nét thương yêu

Sau cuộc chơi lại chìm đắm lặng thinh
Mì̀nh ta giữa với thân hình chao đảo
Nổi cay đắng cỏi ta bà buồn não
Cứ bằng lòng với phận số con người

Khi tàn cuộc ta luôn cười mãn nguyện
Mất hay còn, đi hay đến… tùy duyên
Lấy buồn vui lời thơ quyện ngâm lên
Đừng vướng bận với ưu phiền chợt đến

Thân lữ khách với cuộc sống thầm lặng
Qua bốn mùa, trời mưa nắng chuyển giao
Gió từng cơn thổi giá buốt len vào
Hồn câm nín những lao xao vụn vỡ.

Nhớ ngày kỵ Mạ
15032020

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét