Thứ Ba, 26 tháng 3, 2024

NHỮNG THÁNG NGÀY NĂM ĐÓ - GIỖ BA 2024


 NHỮNG:

THÁNG NGÀY NĂM ĐÓ


Gió lạnh héo khô, cây trụi lá
Mà sao xuân đến vẫn chưa về
Nhìn về phố núi bên triền dốc
Lòng chạnh miên man nhớ tới quê

Quê nhà chẳng có, còn ai ngóng.!
Ba Mạ giờ đây cõi vĩnh hằng
Con cháu khắp nơi nay tứ hướng
Anh em lần lượt đã chia ngăn.

Thế vẫn vọng về xa lắc ấy
Tuổi thơ ngày ấy chạy rong chơi
Lượm viên pháo lép vùi trong túi
Chờ đến giao thừa góp tiếng vui.

Mạ mua lá chuối còn xanh tốt
Gói bánh nhân thơm thịt mỡ hành
Em gái giúp Ba xay trứng bột
Đốt lò làm bánh, đỗ khuông nhanh

Nhang khói quyện hương bay tỏa khắp
Nhành cây mai nở tỏa sum cành
Mẹ Cha khấn nguyện cầu tiên tổ
Phò hộ gia đình được vận may

Năm tháng chờ mong, trở lại quê
Tuổi già nên đã, lỗi câu thề
Cuối năm nỗi nhớ lòng chùng xuống
Xuân lại bên mình mãi nhớ quê.

NHỚ VỀ BA.

Trong trái tim con, Ba có một vị trí vô cùng quan trọng, nếu như Mạ được ví là đất thì Ba là trời; Mạ vất vả gồng gánh nuôi lớn các con trưởng thành. Ba lo lắng hy sinh cho các con không màng đến tuổi trẻ sức lực, để các con có cuộc sống ấm no hạnh phúc.
Cũng nhờ vậy, khi có gia đình riêng, vợ chồng con chẳng quản ngại gian lao, khó khăn, cực khổ để lo cho cháu nội của Ba Mạ, có được thành quả tốt đẹp như ngày nay.
Con nhớ nụ cười hiền trên đôi môi của Ba, nụ cười ấy đem lại cho con niềm vui và sự ấm áp. Con nhớ khuôn mặt của Ba đầy những nếp nhăn, vì trải qua những năm tháng dài nhọc nhằn lo nghĩ cho con cái. Nhớ dáng hao gầy, nghiêng nghiêng từng bước chân khó nhọc của tuổi xế chiều. Nhớ cả bộ quần áo giản dị Ba vẫn thường mặc …
Và con nhớ giọng nói trầm ấm, chầm chậm của Ba. Giọng nói ấy đã cho con những lời dạy bảo, khuyên nhủ quí báu làm hành trang cho con bước vào đời ; Cũng cùng giọng trầm ấm ấy, là những lời động viên, an ủi, khích lệ khi con gặp những khó khăn, thử thách trong cuộc sống.

Sâu lắng trong tâm trọn cuộc đời
Làm con Ba Mạ mãi không thôi
Phước duyên trọn kiếp nay trao gởi
Đạo hiếu phần con nhớ đắp bồi
Trên dưới "ngũ thường" neo điểm tựa
Giữ tròn tâm hiếu, đạo làm con
Nhờ ơn Phúc đức nay thừa hưởng
Cảm tạ ân sâu trọn kiếp rồi.

Thấm thoát mà Ba đã vĩnh viễn xa con tròn ba mươi năm rồi. Tuy vòng thời gian không ngừng trôi nhưng những ký ức về Ba trong con vẫn luôn luôn tồn tại, con sẽ giữ lấy cho đến mãi về sau này.
Phụ tử tình thâm, tình cảm sâu lắng trong tâm hồn, sự yêu thương cao cả ấy trở thành giai điệu ngọt ngào ngân vang luôn mãi trong lòng chúng con. Người ta lớn khôn nhờ suối nguồn yêu thương của mẹ, ân nghĩa sinh thành dưỡng dục của cha.

Ngày đã hết, năm qua tháng đến
Ngày giỗ cha, con thắp nén nhang.!
Con dâng, cha một chén cơm,
Hướng về mộ vắng kính mời mẹ cha...

Khi viết lên dòng chữ nầy làm gợi nhớ những kỷ niệm và lần dở lại ký ức đẹp về người Cha... Đồng thời, sống ngược thời gian khi còn ở bên Cha cạnh Mẹ. Nghe vọng lại những lời yêu thương, khuyên lơn dạy bảo rất mộc mạc của đấng sinh thành. Bây giờ đã lìa xa mình mới “giật mình” nuối tiếc, không còn nữa.!

Ba đã khuất, âm dương cách biệt
Nơi Ba nằm dốc thoải triền cao
Về thăm lại, mộ phần yên nghỉ
Bên núi đồi Ba Mạ ở đây.

Vài nhánh hoa tươi, trước mộ phần
Mờ trong di ảnh lệ trào dâng
Nụ cười ánh mắt lòng tươi sáng
Chợt nhớ năm nào lúc đón xuân.

Ngồi bên mộ... gió lay rung động
Nhớ Mạ Ba ngày tháng đợi chờ.
Lòng con sớm tối buồn lo
Mộ phần.! Cháu chắt mong sao chu toàn.

Ba biết không, sau mấy năm được định cư ở xứ người con luôn mong mỏi sớm được về thăm gia đình để tạ lỗi với Ba Mạ vì âm thầm ra đi, không lời từ giã. Con ước ao được gặp lại Ba khi hay tin Ba phải vào nhà thương, nhưng "lực bất tòng tâm". Nhà Nước Việt Nam không cấp Visa.

Vì cuộc sống, thân con đành trôi nổi
Bao nắng mưa…nên bước mỏi chân chồn
Rời quê hương, con trôi dạt, quê người
Dân tị nạn, sống cuộc đời gian khổ
Trông ngóng Mạ, nhớ Thương Ba, trăn trở
"Hiếu" vẹn toàn dù cách trở cản ngăn
Mong trần gian! sóng gió được bằng an
Đừng cay đắng làm bản thân thêm khổ.!

Ba là điểm tựa vững chắc để con có thể tìm được niềm trông cậy. Những lúc ưu tư lo lắng, những khi lòng tràn ngập hoài bão, con ước chi có cha ngồi bên cạnh chỉ để lắng nghe con chia xẻ chút tâm tư.
Có một điều con muốn nói với Ba nhiều nhất là: cảm ơn Ba. Cảm ơn đã cho con cuộc sống tốt đẹp trước đây. Cảm ơn Ba đã gầy dựng và gìn giữ cho con một mái ấm gia đình hạnh phúc và bình yên. Ba đã làm gương sáng và hy sinh thật nhiều để chu toàn bổn phận của một người cha đối với các con. Con hãnh diện vì có người cha hiền lành chơn chất bên cuộc đời.
Bởi thế, mỗi lần nhớ về Ba, trong nỗi tiếc nhớ con cảm thấy hãnh diện vì đời con có cha, một đời sống thẳng ngay với mọi người, tròn hiếu đạo với tổ tiên. Chỉ tiếc là con chưa kịp báo hiếu thì Ba đã ra đi rồi. Con đang cố gắng sống thật tốt, để nơi xa xôi đó, Ba an lòng và có thể mỉm cười như ngày nào Ba vẫn làm cho con cháu vui cười tươi sáng trong chuổi tháng năm dài bình yên thuở xa xưa trước đây.

MƠ VỀ CHA

Tâm tĩnh lặng mơ về Ba tỉnh giấc
Vẳng bên hè tiếng nấc gọi đâu đây
Cảnh sương khuya lồng bóng ngả trăng gầy
Cửa hé mở chờ canh chầy cha tới.

Cơn gió thoảng mơ hồ kiên nhẫn đợi
Chờ ngắm nhìn khuôn mặt, tóc pha sương
Và được nghe lời dạy dỗ khiêm nhường
Trong giây phút cha con mình gặp gỡ.

Bao câu chuyện muốn hàn huyên gợi nhớ
Lệ tuôn trào mắt nhuốm đỏ đầy vơi
Nhưng giờ đây lại chẳng nói nên lời
Vì khoảng cách âm trần ôi.! Nghiệt ngã.

Tim con nhói thương cha nhiều vất vả
Giờ một mình nơi quạnh vắng mộ sâu
Tháng ngày dài đêm ảo ảnh vương sầu
Con đang khóc, cha giờ đây chín suối.

Vầng trăng lạnh mây tan nhìn lần cuối
Dẫu là mơ mỗi lúc gọi cha ơi.
Cha của con tựa sao sáng trên trời
Ngàn lần nhớ nghẹn ngào lời than vắng…

Hôm nay, đủ tròn ba mươi năm ngày Ba rời xa thế gian, cha không còn phải đối diện với những cơn đau do bệnh tật mang lại. Cha không còn phải nghe những trăn trở, những lắng sâu nỗi lo của Mạ và các con; Ba cũng không phải nghe những điều bất hòa giữa anh chị em chúng con, không phải nghe những tiếng dèm pha dị nghị, những thiệt hơn giữa cuộc đời. Ba ra đi bình an trong vòng tay của Mạ và người thân một sự ra đi nhẹ nhàng như cách mà Ba hiện hữu trên cuộc đời nầy.
Ba chục năm qua, nhưng lòng con vẫn chưa hết nỗi ray rứt, bên ngoài con tỏ ra mạnh mẽ, nhưng thẳm sâu bên trong con rất ân hận vì lần "trốn thoát" chính là ngày vĩnh viễn rời xa, chưa một lần được về thăm, gặp mặt để tiễn đưa đấng sinh thành dưỡng dục về nơi an nghỉ cuối cùng...
Tưởng nhớ đến Ba và Anh Chị Em đã khuất, cho con thấy được sự mỏng manh của thân phận con người, sự mỏng dòn của kiếp nhân sinh nay còn mai mất. Sự hữu hạn của con người dù có tình yêu khăng khít thế nào nữa, dù có hứa với nhau đi đến cuối cuộc đời nhưng đó là điều không thể.

Thương lắm cha ơi, với mẹ ơi!
Tháng Hai hương khói khấn cầu trời
Cháu con kính cẩn dâng hương lễ
Tịnh độ siêu sinh nghĩa chẳng vơi.!
Khấn lạy.! Cháu con luôn nguyện hứa
Yêu thương dòng họ chẳng quên lời
Gia phong phải nhớ luôn gìn giữ
Hiếu đạo nhân tâm mãi nhớ đời

Ba,
Ba tôi đó.! Bên tách trà buổi sáng
Chén xuân đầy hương trầm tháng ngày trôi
Ba tôi đấy lời ru xưa còn đọng
Khúc ca ngâm tôi cất giữ ngày xuân.

Mùa xuân về lòng chạnh nghĩ đến Ba
Người yêu thích cắm mai vàng ngày Tết
Cùng pháo đỏ đốt giao thừa đêm cuối
Qua tân niên tiếng pháo nổ đầu năm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét