Thứ Ba, 21 tháng 2, 2023

CÔNG CHA NGHĨA MẸ.

 


CÔNG CHA NGHĨA MẸ.

Cuộc sống có vô vàn những điều mới lạ, và trong đó có những thứ khiến con người cảm thấy vô cùng quý giá, trân trọng, không có bất kỳ thứ gì có thể đong đếm hay mua được bằng tiền. Đó chính là tình yêu thương. Tình yêu thương giúp con người trở nên hạnh phúc, vui vẻ, một con người biết yêu thương chính là người có nhân cách tốt, và luôn hướng đến những thứ tươi đẹp, hoàn mỹ hơn.
Tình yêu thương là gì? Đó chính là sự xẻ chia mà mỗi người dành cho nhau, một thứ tình cảm thiêng liêng xuất phát từ nơi con tim. Đó chính là sự đồng cảm, và một tinh thần đồng loại mà con người dành cho nhau. Tình yêu thương có vô vàn tình trạng, nó như một viên đá ngũ sắc lung linh dưới nhiều góc độ. Tuy nó vô hình nhưng lại hữu hình, luôn xuất hiện vào cuộc sống hằng ngày. Chúng ta có thể dễ dàng nhận ra hay không thể nhận ra bởi tình yêu thương nó vô cùng đơn giản, và gần gũi. Bố mẹ yêu chúng ta, anh chị, người thân chăm sóc cho nhau, bạn bè lo lắng, cùng nhau quan tâm... Tình yêu thương chính là thân tình, nhân nghĩa. Mỗi chúng ta đều sinh ra may mắn được sống trong tình yêu của cha lẫn mẹ, chúng ta được gắn kết bởi tình yêu nồng nàn từ cha mẹ, từ người mang chung dòng máu với ta.
Trong cuộc sống, con người sống không thể thiếu tình thương, song nói đến chữ "TÌNH" thì không có thứ tình cảm nào có thể sánh bằng tình thương của cha mẹ. Đó là một thứ tình yêu thiêng liêng, cao cả, bao la, sâu rộng như biển thẳm không bờ. Một thứ tình thương không đối tượng so sánh, cũng chẳng bút mực, ngôn từ nào có thể diễn tả trọn vẹn, chỉ có thể tạm ví như ngọn Thái Sơn hay nước trong nguồn chảy ra. "Tình Cha nghĩa Mẹ thiêng liêng" suốt đời ta không thể trả hết bởi lẽ:
"Công Cha như núi Thái Sơn
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra".
Ngọn Thái Sơn dẫu có uy nghi, hùng vĩ bao nhiêu cũng không thể mãi đứng hiên ngang bất diệt và nước trong nguồn có khi cũng phải cạn. Nhưng tình Cha nghĩa Mẹ thật khó bì, không vơi đầy thay đổi theo dòng chảy của thời gian...Tình Thương Của Cha Mẹ đã trở thành suối nguồn bất tận, tích tụ, vun bón từ bao đời và thẩm thấu trong máu xương, da thịt của con người.
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng Cha.! Cha luôn là người có cách yêu thương riêng của mình, tuy không ngọt ngào nhưng tình thương ấy rất dạt dào, có đôi khi yêu thương thể hiện trong sự im lặng và nghiêm khắc.

TÌNH CHA

Công Cha cao tựa núi non
Dài sông, rộng biển, cho con nên người
Cha cho, con nụ cười tươi
Dành cho con cả cuộc đời tương lai.
Dạy con nhận rõ đúng sai
Ân tình, nhân nghĩa, dũng tài, hiếu trung
Rộng lòng, độ lượng, khoan dung
Gái Trai chí lớn, chớ dùng mưu ma.
Hiểu nhiều, biết rộng, nhìn xa
Chớ đừng thiển cận, khó qua khổ nghèo.
Sóng to phải vững tay chèo
Quá ham danh lợi mà gieo oán thù.
Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông.
Trong êm, ngoài ấm dù lòng khó khăn
Lỡ lầm phải biết ăn năn
Đừng huênh hoang quá chẳng nhăn nhó hoài
Sống nay, biết để ngày mai
Công to, việc nhỏ miệt mài cho xong
Khổ đau nên để trong lòng
Ngăn dòng lệ chảy hoen bờ, ướt mi,
Gia phong, nề nếp duy trì
Chia cơm xẻ áo những khi người cần
Thương người như thể thương thân
Kính trên, nhường dưới, góp phần chung lo,
Gia đình, xã hội, sao cho,
Vẹn toàn, hạnh phúc, ấm no, trọn đời
Đời Cha sâu nặng nghĩa tròn
Lòng con luôn nguyện phận còn khắc ghi ...

TÌNH MẸ CHA.

Mẹ đã, cưu mang một kiếp người.!
Đầu đời tiếng khóc, Mẹ cười tươi
Bao nhiêu năm tháng nuôi con trẻ
Với Mẹ! Con yêu đã lớn rồi,

Cha ươm mầm sống mùi thơm ngát
Gieo xuống đời con ngọt trái lành
Cha cho ánh sáng khi trời tối
Con thấy bình yên lúc vắng tanh

Cha dạy cho con biết ở đời
Chữ đời học mãi vẫn chưa vơi
Nên con ghi nhớ lời Cha dạy
Mãi khắc ơn Cha suốt cuộc đời

Tình Mẹ yêu con như nước nguồn
Chảy từ lòng Mẹ nước trào tuôn
Mênh mông biển rộng nào so được
Nghĩa Mẹ Công Cha, dào dạt luôn.

ƠN CHA NGHĨA MẸ.

Cánh cò cõng nắng qua sông
Mẹ là nước mắt cay nồng của Cha
Cha là một dãi ngân hà
Con là giọt nước sinh ra từ nguồn
Quê nghèo "một nắng hai sương"
Câu thơ cha dệt diễn ngôn thăng trầm
Thương con cha ráng sức ngâm
Khổ đau hạnh phúc nẩy mầm thành hoa.
Lúa xanh trải thảm đồng xa
Dáng quê hoà với dáng Cha hao gầy
Cánh diều con lướt trời mây
Mang câu "lục bát" chở đầy tình Cha.
Thời gian thấm thoát trôi qua,
Người đi kẻ ở bông hoa đổi màu,
Cuộc đời lắm lúc thương đau,
Hỏi người có biết từ đâu có mình?
Nhờ ơn Thượng Đế Thánh Linh,
Tạo ra nhân thế, ban tình mẹ cha,
Dù cho con phải bôn ba,
Mẹ Cha đau ốm... đi xa nhớ về,
Nhớ trong những lúc não nề,
Vì con cha vẫn mãi mê lo làm,
Cho con được tấm thân an,
Nuôi con khôn lớn không màng khó khăn,
Cho con manh áo cơm ăn,
Đem lời dạy dỗ ân cần khuyên lơn,
Ơn cha như núi Thái Sơn,
Như vùng đất khó không sờn vì con,
Trong đời lên núi xuống non,
Ơn Cha nghĩa Mẹ vẫn còn hôm nay,
Cầu xin, ơn Đức, của Người,
Tuôn tràn ân điển mãi hoài mẹ cha!
Công cha như bản tình ca,
Trọn tình mẹ mãi ru ta vào đời
Thanh âm bát ngát mây trời.!
Phận con luôn phải nhớ lời mẹ cha.

"Hoàng Hà chi thủy Thiên Thựợng lai
Bôn lưu đáo hải bất qui hồi"
(Nước Hoàng Hà từ trời trút xuống
Chảy ra biển không còn quay về)

Đông tàn, mái tóc phủ sương rồi,
Xuân vẫn, hẹn về dẫu đắng môi
Năm tháng, dù hằn lên khóe mắt
Thời gian, hóa vũng, tạo nên đồi
Bỏ bao, phiền lụy vui xuân mới
Trắc ẩn, làm gì ...cũng thế thôi
Thế cuộc thăng trầm người chớ hỏi
Vắt tay nằm nghĩ chuyện trên đời.

CÁNH HẠC VỀ TRỜI

Cánh Hạc về trời cánh Hạc bay
Trần gian bỏ lại chốn vơi đầy
Vấn vương ngày tháng nào hay biết
Có kẻ buồn đau thương tiếc thay
Cánh Hạc lên trời Hạc chấp cánh
Hư không về chốn tận cùng mây
Trăng tàn tìm ánh, hoàng hôn tím
Vắng nắng đêm về, gió ngủ say.

Cánh Hạc về trời cánh Hạc ơi.!
Thênh thang bay lượn khắp phương trời
Muộn phiền rũ bỏ hồn hoang vắng
Giọt lệ ngậm ngùi oà vỡ đôi
Cánh Hạc tung bay, lượn khắp chốn
Kêu than trách oán cảnh trần gian
Trọn đời để lại bao tan tác
Vĩnh biệt bay lên chốn bạt ngàn ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét