TÌNH NGHĨA ĐÔI TA
Biết nhau lúc tuổi bốn mươi
Cưới em làm vợ là người anh mong
Cuộc sống dù có long đong
Sắc son sau trước một lòng thủy chung
Khó nghèo ta phải chung lưng
Đồng tâm vượt cảnh khốn cùng gian nan
Sớm khuya tần tảo chẳng than
Một sương hai nắng nhọc nhằn ngại chi
Ngày nào tóc vẫn xanh rì
Mà nay tóc bạc da in đồi mồi
Trọn đời tình đẹp lứa đôi
Trăm năm thắm mãi duyên đôi chúng Mình.!
CHIẾC ÁO NGÀY XƯA
Chiếc áo năm xưa, đã cũ rồi,
Em đâu còn áo, mặc đi chơi.
Về quê thăm Mẹ anh ra chợ.
Chọn lựa anh mua vải áo dài.
Pha màu, chấm phá, tự nhiên lắm.
Anh thấy mình hàng vẫn đẹp thôi.
Thước tấc, thế nào Em đã bảo:
Bao nhiêu kích cỡ, ngắn hay dài?
Nghe vậy, ô hay.! Biết tính sao
Hàng nhiều anh hỏi, phải tìm ai.?
Đã lâu, rộng hẹp anh nhìn ngắm,
Ai tựa, bờ vai, biết ngắn dài
Như thế, nhưng rồi, phải nói sao!
Ni như áo cũ, nhớ mang vào
Eo co gia giảm không sao cả
Nhớ bảo, thợ may, đo rập theo.
ÁO DÀI EM MẶC
Anh yêu, mến chiếc áo dài,
Thướt tha duyên dáng đẹp hoài thời gian.
Ngày xuân nắng trải tơ vàng,
Khoe tà áo mới ngập tràn tuổi thơ
Lớn theo lứa tuổi học trò
Nắng che tà trước gió vờn vạt sau.
Những ngày đẹp ấy bên nhau,
Áo em in dấu vạt sầu còn vương.
Đẹp sao tà áo quê hương,
Áo dài màu trắng nhớ thương năm nào!
Bây chừ trắng đổi thành màu
Vẫn duyên vẫn dáng như ngày yêu ai.!
Thướt tha trong chiếc áo dài
Em như nhành liễu mảnh mai soi mình
Dáng thanh xanh biếc in hình
Lặng theo bóng nước để tìm gặp em
Dịu dàng, đẹp tựa nàng tiên
Kiêu sa, quyến rũ, với niềm ước ao
Nghe lòng dậy sóng, xôn xao
Ruổi Rong, mê mải, lạc vào mộng mơ
Nghiêng nghiêng chiếc nón bài thơ
Phất phơ tà áo, thẫn thờ yêu thương
Áo dài, ru mộng đêm trường
Khiến lòng ngơ ngẩn, vấn vương, mơ màng
Cầu trời nối nhịp song toàn
Để cùng sánh bước bên nàng, đẹp đôi.!
Dẫu đi khắp bốn, phương trời
Áo dài em mặc rối bời tim anh...
KỸ NIỆM 35 năm ngày cưới
(1984 - 2019)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét