ƠN TRỜI
Trong tuyệt vọng, có hồi chuông hy Vọng
Đổ rộn ràng luôn đánh Động tim Tôi
Tạ ơn Trời khi tỉnh giấc đơn Côi
Miệng ấp úng khi bờ Môi khép kín.
ƠN TỔ TIÊN
Cây gia tộc, nghìn năm đứng vững
Cội với nguồn, bền vững niềm tin
Cành cây, lắm quả đẹp xinh
Lá hoa, xanh thắm thân mình cành sum
Gốc đâm rễ, nằm sâu dưới đất
Nuôi thân cây, xanh tốt vương mình
Cây cành sừng sửng đẹp xinh
Chính nhờ gốc rễ đâm mình thật sâu
Nhớ ơn, tiên tổ trước đây
Bỏ công xây dựng cho đầy hôm nay
Công ơn cha mẹ thật dày
Làm sao kể hết tháng ngày vì con
Nhớ tiên tổ, ngày xưa xây dựng
Gia tộc nầy đứng vững đến nay
Công ơn cha mẹ cao dày
Làm sao kể hết tháng ngày nuôi con.
ƠN BA MẠ
Trong cuộc sống, Ba thương yêu nâng đỡ
Tâm hồn con lúc tuổi nhỏ ngây thơ
Nên trải qua từ cuộc sống mong chờ
Trái tim ấy xin được mơ thêm mãi
Tạ ơn Mạ đã tập con biết nói
Tiếng đầu đời khi Mạ gọi tên con
Tình Mẹ Cha tựa biển rộng trời cao...
Nhưng chưa được, đáp đền Công nuôi dưỡng.
Tình cha lắm chưa một lần sóng gợn
Nghĩa mẹ đầy không lần chọn mưa gào
Tận biển sâu ân nghĩa nặng trời cao
Mà không thể có bút nào ghi hết.
ƠN ANH EM
Bao gian khó...Ta nào đâu quản ngại
Phận anh em...Luôn hướng dẫn cho em
Tạo cho em, một cuộc sống bình yên
Anh đây nghĩ, phải vương lên trước hết
Là con lớn... Thay mẹ cha cam kết
Vẫn phải lo..cho em tiến sau nầy
Là nỗi lòng..anh nói rõ ra đây
Tình cảm ấy.! Lòng tỏ bày.! Huynh đệ.
ƠN VỢ
Hãy hứa với anh, chỉ một câu:
“Tình mình mãi đẹp như ban đầu”
Bao nhiêu thử thách cùng nhau vượt
Mong ước tình yêu, bền mãi lâu.
Cảm ơn Vợ, Từ lâu anh muốn nói
Nói một lời xin lỗi với vợ yêu
Vì thương anh em vất vã quá nhiều
Chịu gian khổ hai vai đều mang nặng
Thanh xuân đã, trôi dần trong thầm lặng
Cả nữa đời em thiếu vắng niềm vui
Đôi bàn tay đầy chai sạn sần sùi
Chân vẫn bước vương đẫm mùi sương gió
Một tay vợ thay chồng nuôi con nhỏ
Lo Mẹ Cha khi trái gió trở trời
Giọng ru con, sao nghèn nghẹn, buông lơi
Như tiếng khóc nghe rã rời chua xót
Bởi anh đã mang cảnh đời bèo bọt
Mồ hôi rơi vẫn từng giọt mãi nghèo
Để vợ hiền phải vất vã gieo neo
Làn môi thắm, nhạt phai theo ngày tháng
Em rơi lệ, hãy để anh thấm chậm
Niềm yêu thương vẫn lai láng cuộc đời
Em tuyệt vời yêu lắm đấy mình ơi.!
Cho anh được nợ em lời xin lỗi
Lời yêu ấy, từ lâu anh muốn nói
Bằng con tim không gian dối điêu ngoa
Đến bây giờ khi bóng xế tuổi già
Vẫn đầm ấm, mãi thiết tha không nhạt
CẢM ƠN CÁC CON
Khi có con rồi ba mẹ mới hiểu rõ một điều: Không có món quà nào nơi thế gian sánh bằng con của ba mẹ.
Cảm ơn con đã đến, đã trao yêu thương và cả bao điều trăn trở. Cảm ơn nụ cười của con khiến cho ba mẹ có động lực sau mỗi ngày làm vất vả, mong sớm về nhà để vui đùa bên các con ngoan.
Các con đã cho ba mẹ những trải nghiệm yêu thương và chăm sóc, ba mẹ hiểu rằng: mình có thể làm được mọi việc mà luôn nghĩ rằng không thể.! Để cho con luôn được đầy đủ mà lớn khôn.
Cảm ơn con đã cho ba mẹ những bài học tuổi thơ, những bài học từ những câu chuyện cuộc sống xung quanh con. Ba mẹ đã hiểu thêm một điều rằng: Hạnh phúc chẳng ở đâu xa, hạnh phúc chính là con cái.
Đã mấy chục năm qua, giờ đây các con đã khôn lớn, Ba mẹ cũng cảm ơn những thành quả mà các con gặt hái được, đó là niềm vui thứ hai và món quà thứ ba người bạn thân nhất của ba mẹ là cháu Madie.
Bất cứ thời gian, lúc nào Ba mẹ cũng muốn các con biết rằng, yêu con, cảm ơn con- vì đã là con của ba mẹ!
THẦY CÔ GIÁO
Thầy cô, nào chẳng mong trông
Học trò phải nhớ ghi lòng tạc ơn.
Dạy từng đứa trẻ thành Nhơn
Truyền từng bài giảng phấn mòn cổ đau
ƠN BẠN
Bạn tri kỷ, thân tình trong sáng
Đẹp tình người, không vướng gió lay
Cho ta, trở lại nơi này
Dòng thơ lắng đọng… ô hay cõi lòng
ƠN ĐỜI
Cảm ơn lắm, đời cho tôi ngày tháng
Giận ghét thương nhiều cay đắng trên đời
Bao lụy phiền hụt hẫng lắm chơi vơi
Những bịn rịn không xa rời nhau được.
Tạ ơn Đời, cuộc sống thật nhân từ
Cho tôi được, sống vui từ thương mến
Để tôi khỏi vấn vương khi tìm đến
Nợ cuộc đời, tạm bợ kiếp nhân sinh.!
ƠN NGƯỜI
Tạ ơn Người, tấm lòng thật bao dung
Cho tôi đến tạm dung cùng đất nước
Người hạnh phúc thân nhân cùng hưởng phước
Cho tôi cùng CẢM TẠ NƯỚC cưu mang..!
RỒI.! CHÀO NHAU
Thời gian, thấm thoát trôi qua,
Người đi kẻ ở bông hoa đổi màu,
Cuộc đời lắm lúc thương đau,
Hỏi người có biết vì sao có mình?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét