Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2019

CHIA XẺ NỔI BUỒN CÙNG EM GÁI.

Trong hình ảnh có thể có: hoa và thiên nhiên

Cháu gái của Cậu đã ra đi.

Không gì có thể so sánh với tình thương bao la mà hai em dành cho con cái. Khi mang thai trong suốt 9 tháng, em đã hình thành nên một sự gắn bó mật thiết với đứa con của mình, tình cảm này mạnh mẽ đến mức không bao giờ có thể lụi tàn. Vì thế khi mất đi một đứa con, nỗi đau của người làm cha mẹ có thể mãnh liệt đến nỗi dường như không thể kiểm soát được. Đôi khi cuộc sống lấy đi những gì ta yêu quý rồi đem lại cho ta những tổn thương không thể ngờ tới. Tuy nhiên, cách duy nhất để ta vượt qua những lúc khó khăn nhất chính là học cách chấp nhận và đối mặt với những thử thách đó.
Anh Chị và hai Em, chúng ta là bậc Cha Mẹ, nên cảm giác khi mất đi một đứa con là một điều khó có thể diễn tả được. Điều đó giống như một phần trong con người chúng ta đã chết đi. Cuộc sống sẽ thay đổi và cảm xúc cũng như vậy. Từ đó, có thể Em cảm thấy buồn bực, trầm cảm hoặc tội lỗi, những cảm xúc này thường dẫn đến mất ngủ và chán ăn. Những gì đang xảy ra trong hiện tại là hoàn toàn bình thường, và thời gian sẽ xoa dịu những cảm xúc đó.
Anh Chị khuyên các Em nên tìm niềm vui bằng cách tập trung năng lực trong công việc...tự chăm sóc bản thân để giữ lửa hạnh phúc cho gia đình, tích cực hơn trong cuộc sống. Học hỏi thêm về Phật Pháp, sớm tối nhớ Niệm kinh PHẬT A DI ĐÀ để cầu nguyện cho gia đình, và hai bên Nội Ngoại còn sống hay đã chết, chia xẻ chuyện trò với bạn bè. Tìm hiểu học hỏi những kiến thức trên máy điện toán.v.v...để giúp ta ôn lại và tập luyện trí nhớ không bị mai một. Nên nhớ, những cảm giác mất mát của Em sẽ không thể phai nhạt nếu chúng ta cứ giữ mãi trong lòng. Vậy, càng đối diện với sự thật của mình sớm chừng nào thì vết thương lòng của hai em sẽ được chữa lành sớm chừng nấy.
Mong hai em cùng các cháu được thanh thản trong cuộc sống hiện tại và tương laị


NỔI ĐAU CỦA MẸ.

Ni Nóng, sốt Cao, Thủy Quá LO
Ôm Con nhập Viện phải Đưa VÀO
Các Cơ, bắp Thịt luôn Co giật
Quằn Quại thân Đau chẳng Biết SAO.!

Con Ơi.! Mẹ Thấy quá Đau LÒNG
Héo Hắt, cơn Đau nên Khó MONG
Con Khóc, con Rên từng Chập một
Đau Nhiều, thương Lắm biết Không CON.


CON ƠI.!

Mẹ Cố, sức Mình dành Cuộc sống
Giữ Con ở Lại những Ngày QUA
Nhưng Mà bóng Tối mãi Vây kín
Tràn Ngập màu Đen khắp Chúng TA


Tránh Làm sao Được nổi Đau đớn
Biết Xẻ chia Ai kiếp Đọa ĐÀY
Định Mệnh phút Giây chua Xót quá
Tước Đi mạng Sống xác Thân NẦY


Tiếc Nuối, con Tôi, chẳng Muốn THA
Mẹ Con hôm Sớm việc Trong NHÀ
Buồn Vui nếm Trải cùng Năm tháng
Yên Phận trong Lòng nỗi Xót XA.


Nhớ Mãi ngày Nào Mẹ Với CON
Nay Hương đưa Khói tựa Theo HỒN
Trời Ơi.! Căm Ghét đường Tai họa
Mẹ Sống giờ Đây con Chẳng CÒN

Tạo Hóa xoay Vần thôi Vẫn Thế.
Trần Gian sống Chết chuyện Do TRỜI
Nhưng Sao lại Bắt người Còn trẻ
Về Cõi hư Vô cho Lệ RƠI.


Mẹ luôn tin, Mẹ tìm gì, phía trước vẫn là con
Để quay lưng, vội lau dòng lệ ướt
Mẹ có ước trăm ngàn lần vẫn là ước
Con có về đâu, Mẹ vẫn luôn chờ
Lá cỗi cằn, bên cạnh lá xanh tươi
Con, một mầm non, cớ sao lại lắt lay
Gió, bão không giăng sao con vội tắt
Mẹ, có kiếm tìm phía trước vẫn là con
Hạnh phúc, mong manh đôi mắt con nhìn Mẹ
Bàn tay con, mãi nắm chặt tay gầy
Sao con buông???
Mẹ đã nói rồi mọi thứ để mẹ lo
Con không phải đắn đo chuyện trên trời dưới đất
Cứ để mẹ lo ,chỉ cần con có mặt
Với mẹ trên đời
Và tiếng à ơi


Tình mẫu Tử, bao La biển CẢ
Thương con Nhiều, vất VẢ vì CON
Mẹ Cha là Lẻ sống CÒN
Bây Giờ thấm Thía đau LÒNG mất Con


Tim loạn Nhịp, nên máu Thường bất ỔN.
Con xanh Xao, Mẹ đầu ÓC tối SẦM
Không còn Đau, vì rời Rạc xác THÂN
Muốn cho Trọn, đáy mộ SÂU cùng Xuống


GIA ĐÌNH:
- Anh Chị Kính Loan
- Anh Chị Hanh Lan

27062019 - 07072010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét