CHỮ "MẸ"
“Mẹ”, một từ đơn giản thôi nhưng lại chứa đựng biết bao nhiêu là tình thương, ý nghĩa sâu sắc thật bao la, rộng lớn. Và trong cuộc đời này, có ai yêu con bằng mẹ, có ai suốt đời vì con như mẹ, có ai sẵn sàng CHIA XẺ ngọt bùi cùng con như mẹ. Mẹ là người chăm sóc và nuôi dưỡng chúng ta nên người. Không gì có thể thay thế được tình yêu thương bao la và công lao của mẹ. Mẹ cũng là một bờ vai yên bình nhất để chúng ta dựa vào mỗi khi thất bại. Người mãi bên cạnh, luôn an ủi, nâng đỡ ta khi vấp ngã, hay buồn chán. Cảm tạ ơn Mẹ...
MẸ MANG GUỐC VÔNG ..
Mẹ tôi thích guốc mộc êm
Hương xoan, lộc cộc làm mềm lòng Ba
Ngõ tre khóm trúc vòng qua
Võng đưa kẽo kẹt là đà mái tranh
Chút duyên ửng thắm thuở nào
Sao như vọng lại nghẹn ngào duyên tơ
Đất quê một đợi hai chờ
Tình Cha với Mạ đôi bờ nắng phai
Băng rừng lội suối vượt đèo
Lánh xa chiến trận kéo theo Nhật vào
Tản cư vì loạn vùng cao
Sáu mươi năm đã giàu nghèo trải qua
Lùa đi du kích bước liều
Đem theo tiếng guốc vạn điều xót xa
Thế mà, Mạ vẫn đợi nhà...
Chờ người vạn dặm xứ xa quê mình
Nước trôi hoa tím lục bình
Lênh đênh sóng nước chữ tình về đâu
Về theo đời của bể dâu
Bao nhiêu nước mắt đêm thâu cũng đành
Guốc vông Mạ vẫn chờ Ba
VÂN CÙ - LA CHỮ Mạ Ba sum vầy.
Thế rồi gặp lúc vận may
Trốn ra thành thị đổi thay cuộc đời...
TIẾNG GỌI "MẸ".
Biết gọi Mạ, tiếng đầu đời tôi nói
Cùng tiếng cười dẫn đưa lối ngọt ngào
Ở trong tim, luôn đầy ắp biết bao
Một chữ Mẹ đã thấm vào tâm tri
Ôi chữ Mẹ, sao thân thương quá đỗi
Nhẫm trong đầu nghe ngập lối dâng cao
Ðọc chữ Mẹ chợt thấy lòng rung động
Lòng Mẹ hiền như những khúc ca dao
Gọi tiếng Mạ thấy ấm lòng khôn tả.
Mắt long lanh như sáng cả không gian
Tay mân mê và luôn chỏi hai chân
Miệng con trẻ tiếng cười vang trong trẻo
Tiếng gọi Mẹ, bỗng oà trong mừng rỡ
Chữ đầu tiên bập bẹ lối vào đời
Qua ngày tháng con lớn dần như thổi
Năm canh dài câu hát Mẹ à ơi.!.
Trời trở lạnh trách lửa than mẹ quạt
Giữ ấm thân trên chiếu vạt con nằm
Nóng đêm về, mo cau phẩy thâu canh
Khi con sốt, mẹ phải chăm, theo dõi
Những đêm lạnh mẹ ủ nồng con ngủ
Nóng trưa hè Mẹ quạt chẳng ngừng tay
Con đau ốm, Mẹ nhiều đêm thức trắng
Lòng thương yêu trời biển đủ đong đầy
Mẹ thầm khóc vì thương con đau ốm
Nhưng mẹ cười, khi con sớm bước đi
Nhường con ăn, mẹ luôn chẳng ngại gì
Mong con khỏe cho đến khi khôn lớn
Mẹ lặng khóc theo nỗi đau con trẻ
Lòng mẹ vui nhìn con bước vững vàng
Mẹ chịu đói dành cho con no đủ
Vì thương con Mẹ nặng gánh gian nan
Ôi từ Mẹ, thật bao la trời biển
Mẹ âm vang, loan truyền tiếng thơm danh
Gọi Mẹ ơi.! Như sóng lặng biển xanh
Trời giông tố, nhưng âm thanh lắng đọng.
Ôi chữ Mẹ lớn như trời và biển
Chỉ một âm nhưng tiếng Mẹ thiêng liêng.!
Con gọi Mẹ nghẹn ngào trong cuộc sống
Dẫu buồn vui chẳng có lúc nào quên...
08082019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét