VU LAN BÁO HIẾU
"Vu Lan báo hiếu ngày thăm Me.
Con Mục Kiền Liên mãi nhớ thương
Bình bát mang cơm dâng đến Mẹ
Lễ Vu Lan năm 2023 là ngày Rằm tháng 7 tức ngày 15 tháng 7 Âm lịch, theo Dương lịch là thứ 4 ngày 30/8/2023
Lễ Vu Lan là dịp để mọi người bày tỏ lòng tưởng nhớ, đền đáp, báo hiếu công ơn sinh thành, nuôi dưỡng của cha mẹ. Tình cảm tốt đẹp nhất, là chữ Hiếu tròn đầy mà con cái gửi đến bậc cha mẹ.
Đặc biệt, vào ngày này, những người còn cha mẹ nên tìm cách trở về thăm và tỏ lòng biết ơn, hiếu thảo cùng chia xẻ tình cảm gia đình. Đây cũng là cơ hội để mọi người nhớ lại tình yêu thương của cha mẹ, đối xử tốt với Người, thể hiện tình cảm và sự tri ân đến những người đã sinh thành và dưỡng dục mình.
Nhớ từ lúc chưa rời xa phố thị, ra ngọai ô, lên đồi núi vào nghĩa trang, ngồi góc sân khoảng trời rộng mênh mông…bao la vô cùng tận. Ở đó, luôn có những cánh chim suốt đời luân lạc, luôn có nỗi cô đơn phiền muộn mọc đầy trên từng bia mộ lạnh lùng.
Về phố núi thăm nấm mồ Ba Mạ
Giữa đường xưa có một kẻ mong chờ
Chợt thấy tôi dốc phố lại hững hờ
Như khách lạ, chẳng bến bờ, tạm ghé
Hãy yên tịnh để nghe tiếng thở dài thổn thức, của những cuộc đời xếp thành hàng ô vuông ngang dọc, tự đó nỗi buồn mở cửa bay đi từ cánh rừng thông xanh biếc đến chân núi trơ trọi sương mờ…xin đọc lên những lời nguyện cầu ước muốn, để rồi thấy như mình đã nào biết thiết tha chi.! với cuộc sống vô thường...trong trần gian với cõi tạm ta bà.
Gió nóng với tia nắng mỏng manh hơn trong buổi trưa Hè hanh nắng. Cơn mưa mong đợi để hồi sinh cây cỏ lá hoa trên đồi dốc nơi nấm mộ của song thân, rồi sẽ có những bông hoa rừng nhiều sắc màu, chen lấn với sỏi đá bên cây cỏ dại trên vùng đất hoang vu. Hoa rưng rưng màu nắng, và nắng than thở với từng cánh hoa nhỏ đơn côi
.
Từ trên phố cao nguyên nhìn trông thấy
Tiếng gà trưa nhoài cổ gáy lưng đồi.
Nắng hạ vàng theo gió cuốn mây trôi
Quê hương đó xin một lời giã biệt.
Đã mười một năm trôi qua, bây chừ buồn nhớ lại.
Từ hôm Mạ mất, mỗi lần vào phòng Mạ tôi đều nghĩ và mường tượng như Mạ còn nằm đó, mắt lim dim với giấc ngủ nữa vời. Căn phòng trống trải nhưng vẫn còn phản phất hương thơm da thịt của Mạ, hòa quyện mùi đèn sáp và nhang thơm dìu dịu vẫn tỏa ngát ở đầu giường.
Xác thân êm thắm mọi điều,
Mùi hương phảng phất ít nhiều còn đây
Hôm Mạ mất, tôi dọn dẹp trống trải hết chỉ chừa một chiếc tủ áo cho căn phòng sạch sẽ, thông thoáng, cạnh phòng áo quan yên tĩnh để hộ niệm cho mạ thanh thản, nhẹ nhàng ra đi.
Tôi chỉ muốn Mạ ra đi an nhiên, không vương vấn điều gì. Tôi nghĩ vậy nên chờ đợi vợ chồng em gái về chào vĩnh biệt Mạ lần cuối để rồi âm dương cách biệt nghìn trùng, tránh khỏi sự tiếc nuối sầu bi. Mạ đã trả xong một kiếp trần ai, đến cuối đường đời, Mạ hãy thong dong tùy phước đức (phước báu) , tùy tuệ (huệ) mạng mà đi trên con đường mới.
Tuy cố tự nhủ mình mạnh mẽ, tôi cũng không thể nào ngăn nổi nhớ thương. Đi lên lầu thắp hương, nhìn vô căn phòng không có Mạ tôi muốn oà khóc cho thật to. Muốn gọi Mạ ơi Mạ đâu rồi.! Tôi chờ nghe tiếng Mạ gọi Hiền ơi.! Cái cảm giác như lúc hai Mạ con ngồi nhắc nhớ lại những chuyện cũ tích xưa... vui buồn lẫn lộn của tháng ngày xa xôi diệu vợi.
Tôi nhớ giọng nói Ba Mạ tôi hay gọi khi có việc nhờ con cái (từ lúc còn nhỏ cho mãi đến khi lớn khôn). Chưa bao giờ ra lệnh: “Lên Ba Mạ biểu” hay gọi: “Hiền đâu lên biểu coi.!” mà lúc nào Ba Mạ cũng: “Hiền ơi, có rảnh Mạ nhờ chút coi”.
Qua suốt thời gian dài, với những thăng trầm trong cuộc sống. Sau này mỗi khi về thăm, thời gian chăm sóc Mạ là ưu tiên, dù đang làm việc gì, hay ban đêm đang ngủ, mà nghe Mạ gọi "Hiền ơi".là tôi bỏ ngay việc...hay bật dậy liền, vì biết Mạ đang rất cần sự giúp đỡ.
Đã biết trần gian là cõi tạm, nhưng mình cũng không ngăn được những mừng vui, giận dữ, thương yêu, hờn ghét trong đời. Đã biết sinh lão bệnh tử, vậy mà khi Mạ ra đi lòng vẫn nghẹn ngào xúc động
Những hôm ngủ một mình trong căn nhà từng có Mạ, tôi lên phòng Mạ thắp đèn sáng choang. Nhìn khung cửa sổ sáng đèn. Tôi lại lừa mình, bằng cảm giác Mạ vẫn ngủ ngon.
Trong căn phòng trống kia, tôi được hạnh phúc ở gần Mạ kể từ lúc chăm sóc Mạ cho đến ngày mãn phần. Tôi cũng là người con gần gũi Mạ từ lúc nhỏ và cùng nương tựa vào nhau để vương lên. Vì Ba phải đi làm các anh đi học đều xa nhà, em gái còn nhỏ, nên Mạ chỉ tâm sự và thường chỉ bảo tôi nhiều nhất.
Cũng trong căn phòng nầy, tôi đút cơm cháo cho Mạ ăn, trái cây hay sữa cũng như uống thuốc hằng ngày. Tôi luôn hỏi, Mạ có ngon miệng không? Khi Mạ nói ngon là tôi mừng, ngược lại buồn lo qua lần ăn ít, tối uống sữa lơi dần, Trọn đêm thức bên Mạ. Sáng hôm sau không tắm, chỉ lau người bằng nước ấm rồi thoa thuốc và kem, thấy có điều khác thường. Nhưng tôi có ngờ đâu đó là lần chăm sóc mạ sau cùng...
Trong căn phòng nầy, tôi bàng hoàng nhìn Mạ ra đi an nhiên trong giấc ngủ miên trường. Chúng tôi nuốt lệ vào lòng hộ niệm tiễn Mạ về nơi chốn yên bình.
Từ bây giờ, căn phòng Mạ nằm sẽ trống vắng quạnh không. Vẫn là căn phòng đó, cảnh cũ còn nhưng Mạ chúng tôi đã vĩnh biệt ra đi.
Mạ ơi, chúng con nhớ Mạ nhiều lắm.!
“Mạ”, một từ đơn giản thôi nhưng lại chứa đựng biết bao nhiêu là tình thương, ý nghĩa sâu sắc thật bao la, rộng lớn. Và trong cuộc đời này, có ai yêu con bằng Mạ, có ai suốt đời vì con như Mạ, có ai sẵn sàng CHIA XẺ ngọt bùi cùng con như Mạ. Mạ là người chăm sóc và nuôi dưỡng chúng con nên người. Không gì có thể thay thế được tình yêu thương bao la và công lao của Mạ. Mạ cũng là một bờ vai yên bình nhất để chúng con dựa vào mỗi khi thất bại. Người mãi bên cạnh, luôn an ủi, nâng đỡ con khi vấp ngã, hay buồn chán. Cảm tạ ơn Mạ...
TIẾNG GỌI "MẠ".
Biết gọi Mạ, tiếng đầu đời biết nói
Cùng tiếng cười dẫn đưa lối dạt dào
Ở trong tim, luôn đầy ắp biết bao
Một chữ Mạ đã thấm vào tâm tri
Ôi chữ Mạ, sao thân thương quá đỗi
Nhẫm trong đầu nghe đầy ắp dâng trào
Ðọc chữ Mạ chợt thấy lòng rung động
Lòng Mạ hiền như những khúc ca dao
Gọi tiếng Mạ thấy ấm lòng khôn tả.
Mắt long lanh như sáng cả không gian
Tay mân mê và luôn chỏi hai chân
Miệng con trẻ tiếng cười vang trong trẻo
Tiếng gọi Mạ, bỗng oà trong mừng rỡ
Chữ đầu tiên bập bẹ lối vào đời
Từ cuống rốn con hành đau bụng Mạ
Tháng năm dài câu hát Mạ à ơi.!
Trời trở lạnh, trách lửa than Mạ quạt
Giữ ấm thân trên chiếu vạt con nằm
Nóng đêm về, mo cau phẩy thâu canh
Con nóng sốt, Mạ phải chăm, thức suốt
Những đêm lạnh, Mạ ủ nồng con ngủ
Nóng trưa hè Mạ quạt chẳng ngừng tay
Con đau ốm, Mạ nhiều đêm thức trắng
Lòng thương yêu trời biển đủ đong đầy
Mạ thầm khóc, vì thương con đau ốm
Nhưng Mạ cười, khi con sớm bước đi
Nhường con ăn, Mạ luôn chẳng ngại gì
Mong con khỏe cho đến khi khôn lớn
Mạ lặng khóc, theo nỗi đau con trẻ
Lòng Mạ vui nhìn con bước vững vàng
Mạ chịu đói dành cho con no đủ
Vì thương con Mạ nặng gánh trần gian
Ôi từ Mạ, thật bao la biển rộng
Cùng âm vang, theo cơn sóng vỗ bờ
Gọi Mạ ơi.! Làm biển lặng như tờ
Trời giông tố, lại bất ngờ lắng xuống.
Ôi chữ Mạ, lớn như trời và biển
Chỉ một âm nhưng tiếng Mạ thiêng liêng.!
Con gọi Mạ nghẹn ngào trong cuộc sống
Dẫu buồn vui chẳng có lúc nào quên...
Vu Lan báo hiếu nhớ về Mạ dấu yêu...
Vu Lan đến, thêm người cài hoa trắng
Trần gian buồn có lắm cảnh mồ côi
Mất Mạ Ba con trẻ mãi cô đơn
Qua năm tháng lòng khó vơi nỗi nhớ.
Có Ba Mạ, có mái nhà yên ấm
Cuộc đời này con hạnh phúc biết bao
Chẳng cần thêm những gấm lụa cao sang
Cười rộn rã suốt đời ao ước lắm.
Em gái tôi nhớ song thân
Vu lan về từng đêm dài thổn thức
Thương nhớ nhiều trong cốt nhục tình thâm. Ân sâu nghĩa nặng Mạ Ba. Chúng con luôn hằng ghi nhớ. Hoa hồng trắng chúng con cài lên ngực áo. Để tưởng niệm công đức dưỡng dục sinh thành. Nén hương lòng hiếu thảo chúng con xin dâng lên Ba Mạ.
Anh em chúng tôi
Chấp tay quỳ lạy Ba Mạ.
Vu lan đến, từng đêm dài thổn thức...
Thương nhớ nhiều trong cốt nhục tình thâm
Với nghĩa tình công dưỡng dục ân sâu
Chúng con nguyện suốt đời con ghi nhớ
Hoa hồng trắng chúng con cài lên áo
Mùa Vu Lan con tưởng nhớ song thân
Cùng nén hương, lòng hiếu thảo kính dâng
Lên Ba mạ chúng con đang quỳ lạy.
Lê Hoành
Thơ hay buồn não lòng quá anh trai ơi !Em cũng cài hoa hồng trắng 70 năm rồi đó anh .Mùa Vu Lan các con lại buồn nhớ ba mẹ ...
Đông Lợi Long
Cảm ơn Lê Hoành, Ước mong gia đình trọn hưởng những niềm vui hiện hữu.
Cùng nhau chia xẻ nỗi buồn đau... Mắt cay xót thương vì cảm thông khi phải mất Mẹ quá sớm.! Lúc tuổi đời còn thơ dại thiếu vắng tình Mẹ yêu thương, lại mất sự đùm bọc của anh em. Sự "Hiếu đễ" luôn canh cánh bên lòng.
Lê Hoành
Đông Lợi Long Thanks
Minh Loan
Dạ bài thơ hay, ảnh đẹp và ý nghĩa lắm anh! Em chúc anh mùa Vu Lan an lành ạ!
Đông Lợi Long
Cảm ơn, mong niềm vui luôn hiện hữu trong gia đình Minh Loan,
Mong ước những người Con mãi "hiếu đễ" với cha mẹ và anh chị em dưới mái ấm gia đình. Cầu mong các bậc cha mẹ, ông bà luôn là niềm yêu thương sáng soi của con cháu.
Nguyễn Văn Thuc
Bài viết thật sâu sắc, nổi buồn nhớ công ơn Cha Mẹ,nuôi dưỡng và dạy dỗ cho mình khôn lớn. Buồn lại buồn, nhớ và nhớ không nguôi!?
Đông Lợi Long
Cảm ơn Nguyễn Văn Thuc
.
BỌN GIÀ CHÚNG TA NHỚ CHA MẸ
Thời gian mãi trôi chẳng bao giờ quay lại, nhưng nỗi nhớ vẫn ray rứt, cũng chẳng nguôi ngoai với thời gian.! Những giọt lệ già nua của bọn mình, hầu như nuốt ngược vào tim, mặn biết chừng nào.! Mỗi lần nhớ đến bậc sinh thành dưỡng dục.
Ký ức về cha mẹ, dù gần hay xa, nhiều hay ít mới là điều nhức nhối. Tuổi càng cao, càng dễ quên chuyện trước mắt, nhưng càng nhớ chuyện xa xôi. Tuổi đời, tình đời trải miết rồi, nay nhớ về mẹ cha, thấy mình còn biết bao điều thiếu sót và ray rứt, cứ giá mà…cha mẹ còn tại thế thì ta sẽ làm...thế nầy...thế kia...v.v...
Loan Minh
Dạ em chúc anh mùa Vu Lan an lành ạ!
Đông Lợi Long
Cầu mong Minh Loan Tran & Mẹ mãi tươi vui hạnh phúc bên con cháu
Dan Thu
Bài thơ ý nghĩa chúc cho những ai còn có mẹ luôn hạnh phúc gần mẹ ..chúc anh vui vẻ
Đông Lợi Long
Mong Dan Thu thân khỏe tâm an cát tường sở nguyện