Thứ Ba, 30 tháng 1, 2024

QUA BỐN MÙA

 


BỐN MÙA

THU về nhặt hết lá vàng
ĐÔNG sang giá lạnh, vợ chồng bền lâu
XUÂN này ta vẫn còn nhau
HẠ mang ve đến khóc sầu làm chi.!
Bốn mùa lần lượt trôi đi
Soi gương chợt thấy, cả hai đã già
Nghĩa tình mãi giữ đậm đà
Vui cùng con cháu cửa nhà ấm êm!

VỀ NGUỒN.

Đường về quê ngoại tuy xa!
Nhưng lòng vẫn muốn ghé nhà hỏi thăm
Vườn cau ngoại đã từng chăm
Bờ tre sau trước bóng râm đường làng
Hoa cau thơm ngát nụ vàng
Vườn bên mượt lá trầu càng thêm xanh
Cau dầy vôi trắng trầu xanh
Vị cau nồng ấm miếng trầu ngoại ăn

Bây chừ ngoại đã không còn
Nhưng ta vẫn giữ tình làng nghĩa quê
Dẫu rằng tình cảnh chia lìa
Giữa trong tim ấy - tình quê rộn ràng
Ai ơi xin chớ buồn than
Trăng kia vẫn sáng quê làng ngoại thôi.
Tộc HÀ, LA CHỮ quê tôi
Trái tim xa xứ - khắp nơi nhớ về...

QUÊ HƯƠNG.

Bóng tre che mát đường làng
Quê hương ta đó muôn vàn nhớ thương.

Tuổi thơ mẹ dắt về La Chữ Tây Lộc, An Hoà ghé Đức Bưu Qua tới dốc kênh xe lửa chắn Bờ đê đưa tới lũy tre làng Trên đồi dãy núi, dài mộ chí Nằm sải bình yên cạnh dốc cầu Con cháu vọng về nơi đất tổ Chiều Đông thương nhớ mãi buồn đau. Ôi quê ngoại.! Tuy gần mà xa thế. Mỗi lần đi, lại thêm nhớ bần thần Ôi.! La Chữ giọng mặn mòi xứ Huế Nơi Họ Hà làng quê Ngoại ngàn năm.

NGẪU HỨNG

Đông về tuyết phũ đây trời
Thay mầu đổi sắc đón mời thi nhân
Thiên nhiên tươi đẹp muôn phần
Gom lời kết chữ dệt vần tặng nhau.

Thu đi, Đông đến, Xuân về,
Người đời thất thập tưởng xa hóa gần
Đông ơi.! Sao quá vội vàng
Người về "một cỏi" muôn ngàn xót thương

XUÂN NGẬM NGÙI.

Xuân đến cảnh thênh thang
Mưa ướt nhòa lối cũ
Nụ tầm xuân ủ rũ
Đợi nắng hè bước sang.

Gió dặt dìu lao xao
Ru hồn người lữ thứ
Bao dặm dài viễn xứ
Ta chạnh buồn chênh chao.

Một lời nói gửi trao
Mà sao người giữ mãi
Lòng ta buồn hoang hoải
Tháng năm chờ mong ai?

Trăng khuyết nửa chia hai
Ta hai đường chia nửa
Anh có còn về nữa
Khúc giao mùa nhạt phai.

Lời ru nào mênh mang
Cho lá vàng rơi nhẹ
Một lời thôi khẽ khàng
Người xa rồi vẫn nhớ.

Tim bỏng cháy khát khao
Hạ về mang đốm lửa
Tim ta thêm lần nữa
Cháy âm ỉ không nguôi.

Lời ru gởi cho nhau
Ai quên rồi không nhớ
Phải chi duyên không nợ
Ta ngậm ngùi ru ta.!

30012019


Dan Thu Ta ngậm ngùi ru ta...hay..thơ hay cảnh đẹp thank you Đông Lợi Long Cảm ơn Dan Thu Ta vẫn ru ta, mãi ngậm ngùi ru ta sao mãi, vẫn không thôi ta ru vẫn mãi bồi hồi nhớ Ru mãi sao ta vẫn mãi hoài. Tâm Phạm Tuyệt vời ! Đông Lợi Long Cảm ơn Tâm Phạm
Tuyệt lắm ai ơi tuyệt cú mèo Vời xa vời vợi lắm gieo neo Mong chờ chóng đến ngày đoàn tụ Sum họp quây quần tiếng hát reo Tâm Phạm Dạ anh ! Nguyễn Vân Thúy Thơ rất hay Nổi lòng da diết quá.. Đông Lợi Long Cảm ơn Nguyễn Vân Thúy
VỌNG CỐ HƯƠNG Cháu luôn nhớ ngoại lòng thương mến khắc khoải ngày qua tuổi dại khờ Xa lắm với bao lời tiệc nuối.! sống đời xa xứ thiếu quê hương. Minh Loan Dạ chùm thơ và bộ ảnh tuyệt lắm anh, em chúc anh những ngày cuối năm thật nhiều niềm vui ạ! Đông Lợi Long Cảm ơn, mong nhiều niềm vui đến với gia đình Minh Loan
SẮC XUÂN Đón đợi mừng xuân, Tết quá vui Cuối năm Đà lạt phố đông người Khách mua kẻ bán râm rang quá Không khí xuân về khắp mọi nơi.

Thứ Sáu, 26 tháng 1, 2024

CÙNG CẢNH NGỘ NÊN TA DỄ ĐỒNG CẢM

 

"Câu chuyện trên Dangtam Ho rất đồng cảm.
Vì nó gần giống như chuyện của chính GĐ. ĐT. Ba ra đi về cõi Phật để lại mẹ và 9 chị em 6 gái 3 trai. Ngoài ĐT. thì cô em gái mới vừa vào 2 đại học . Và cứ thế mẹ con dìu dắt nhau nơi đất khách thắm thoát đã 39 năm rồi.
Nghĩ đến những bà mẹ góa bụa thật vất vã để nuôi con và ra đường không được trọn vẹn một mái ấm...khi những người khác tay trong tay cặp đôi dìu dắt con mình dạo phố, hoặc cảnh chồng, cha đi làm về vợ con quây quần bên mâm cơm".

TRẠNG THÁI CẢM XÚC.

Đau buồn là một quá trình tự nhiên, một trạng thái cảm xúc mạnh căn bản, một sự trải nghiệm phổ biến chỉ có ở con người chúng ta. Đây là một quá trình tự nhiên kéo theo sự trải nghiệm thật khó khăn trong nhiều tháng hoặc nhiều năm. Mọi người đau buồn vì bị mất đi người thân yêu; Trong đó có chị DT và tôi, tuy nhiên mỗi người một cảnh có khác nhau. Nhưng tựu trung sự xót thương, đồng cảm là chuyện theo bản năng tự nhiên của mọi cá nhân chúng ta.
Cảm giác đau buồn đó thường sâu sắc. Sự mất mát chồng hoặc vợ, con cái hoặc cha mẹ ảnh hưởng rất lớn đến đặc điểm bản thân, cách mà chúng ta tự xác định mình là một người chồng, người vợ, người cha, người mẹ hoặc người con. Hơn nữa, cảm giác đau buồn có thể xuất phát từ một sự thay đổi đột ngột của người sống sót trong những hoàn cảnh sau một cái chết hoặc sự lo sợ vì không biết những gì ở phía trước. Cái chết của ai đó gần gũi có thể là một sự trải nghiệm gây biến đổi cả cuộc đời. Nếu chúng ta là người chăm sóc chính của người mình yêu quý, sự trải nghiệm này có thể ảnh hưởng đến mọi mặt cuộc sống của ta trong một thời gian nhất định. Một lẽ tự nhiên là chúng ta cảm thấy đau buồn về cái chết của một người thân yêu trước khi, trong khi và sau một thời gian, khi người thân ra đi. Quá trình chấp nhận sự thật không thể chấp nhận chính là bản chất của cảm giác đau buồn.

SỰ ĐAU BUỒN BIẾT TRƯỚC.

Nếu ai đó mắc bệnh tật trong một thời gian dài hoặc bị giảm trí nhớ nghiêm trọng thì các thành viên trong gia đình có thể cảm thấy đau buồn về sự mất mát của người “từng là một phần của họ” rất lâu trước khi họ ra đi. Trường hợp này đôi khi được gọi là “sự đau buồn báo trước”. Báo trước sự mất mát, biết trước những gì đang đến, có thể gây cảm giác đau buồn như sắp mất đi một sự sống. Các thành viên trong gia đình có thể cảm thấy có lỗi, xấu hổ hoặc “ước nó qua mau” hoặc coi người thân của họ như là “đã đi qua” về mặt tinh thần. Cần coi những cảm xúc này là bình thường. Trên hết, sự đau buồn báo trước là một cách cho phép chúng ta chuẩn bị về cảm xúc cho những điều không thể tránh. Chuẩn bị cho cái chết của người thân yêu cho phép các thành viên trong gia đình suy ngẫm và giải quyết các vấn đề còn lại và tìm kiếm sự giúp đỡ về mặt tinh thần từ gia đình, tôn giáo và bè bạn. Tùy thuộc vào năng lực trí tuệ của người bị thiểu khả năng, có lẽ đã đến lúc xác định ước muốn của người thân yêu.

SỰ MẤT MÁT ĐỘT NGỘT.

Cái chết xảy ra đột ngột, không lường trước, là một bi kịch vô hạn. Loại mất mát này thường tạo ra cú shock và sự bối rối cho những người ở lại. Những sự việc như tai nạn chết người, đau tim, tự tử có thể khiến những thành viên trong gia đình bối rối và đi tìm câu trả lời. Trong trường hợp như thế, các thành viên trong gia đình có thể rơi vào hoàn cảnh bộn bề những vấn đề chưa giải quyết, ví dụ như cảm giác có lỗi ám ảnh người ở lại đang đau buồn. Những cảm xúc này lúc đầu dường như khó có thể vượt qua nhưng dần dần sẽ trở thành những suy nghĩ trong quá khứ và chúng ta sẽ tự tha thứ cho mình và người mình thân yêu. Dành nhiều thời gian cho bản thân, rõ ràng là ta không thể tiếp tục “tiến lên” nếu chưa sẵn sàng. Những người trải qua cảm giác mất mát người thân đột ngột thường cần sự phụ giúp để vượt qua cú shock, sự đau buồn và cáu giận ban đầu. Các thành viên trong gia đình, bạn thân có thể là những chỗ dựa quan trọng cho người đang đau buồn.

TA.!

Nhập vào cuộc, khi đời còn mưa nắng
Nắng mưa bào, làm nhạt úa đời tôi
Ngồi lại đây, kiểm đếm chuyện buồn vui
Thời gian đến, chân nhớ rằng phải bước

Trong cuộc sống, những đắng cay từng trải
Để sau rồi, nhắc nhở với cháu con
Nhớ Ông Bà, thương Cha Mẹ Anh Em
Sự mất mát, làm tâm hồn đau xót

Nỗi buồn ấy, ngày nay còn ai nhớ?
Những vết hằn ghi đậm cõi lòng ta
Thốt nên lời, uất nghẹn với thương đau
Thế nhân nguyện, khắc ghi vào tâm khảm.
KIẾP NẠN

Bao kiếp nạn đã tu nhân tích Đức
Nhiều xẻ chia lắm công Đức hy Sinh
Cho mọi người không nghĩ đến riêng Mình
Mười công đức (1) cũng từ Mình khởi Nghiệp
Khi gặp khó sẽ chóng qua chướng Nghiệp
May mắn nhiều cho thân Nghiệp tha Nhân
Những tai ương hay bệnh hoạn mất Dần
Sống khiêm tốn được ân Nhân quý Mến

Lúc khởi nghiệp được thành công toàn Vẹn
Có vợ chồng sống trọn Vẹn thủy Chung
Con cháu ngoan luôn giữ đạo hiếu Trung
Tạo hình ảnh thuyết trung Dung (2) toàn Hảo
Luôn chánh đạo "tham, sân, si"(3) hư Ảo
"Nhân quả"(4) thành, nên kiến Tạo cho Đời
Giúp đỡ người nên tâm được thảnh Thơi
Có gieo tạo nên đến Thời thu Hoạch

Đang gặt hái lo cấy trồng đúng Cách
Một nhân thôi nhưng quả Sánh trăm Ngàn
Đời này vui thêm ý vị an Khang
Nhiều kiếp đến sống bình An phước Đức
Ai chưa có hãy gắng công tạo Đức
Gieo tạo rồi cố giữ Phúc nhân Thêm
Cho đời vui cuộc sống được êm Đềm
Xã hội tốt nhân gian Thêm Tịnh độ (5)

(1) - 10 công đức niệm Phật:
1. Thường được chư Phật ngày đêm hộ niệm, Đức A-Di-Đà phóng quang nhiếp thọ.
2. Thường được các vị Đại Bồ Tát như Đức Quán Thế Âm thủ hộ.
3. Ngày đêm thường được chư Thiên cùng Đại lực Thần tướng ẩn hình ủng hộ.
4. Tất cả Dạ-xoa, ác quỉ, rắn độc, thuốc độc đều không thể làm hại.
5. Không bị những tai nạn: nước, lửa, đao, tên, gông, xiềng, lao ngục, giặc cướp, oan gia, cùng các thứ chết dữ.
6. Những tội đã làm thảy đều tiêu diệt, những kẻ chết oan vì mình đều được giải thoát, không còn kết oán ràng buộc.
7. Ban đêm nằm ngủ thường thấy điềm lành, hoặc thấy sắc thân thắng diệu của Phật A-Di-Đà.
8. Tâm thường vui vẻ, sắc thường tươi nhuận, khí lực đầy đủ, việc làm có kết quả tốt đẹp lợi ích.
9. Mọi người trông thấy đều vui mừng, cung kính hoặc lễ bái cũng như kính Phật.
10. Khi mạng chung tâm không sợ hãi, chánh niệm hiện ra, được Tây phương Tam Thánh tiếp dẫn sanh về Tịnh Độ hưởng sự an vui không cùng!
- 10 công đức lạy Phật:
1. Được sắc thân tốt đẹp.​
2. Nói ra điều chi ai cũng tin dùng.
3. Không sợ sệt giữa đông người.
4. Được chư Phật giúp đỡ.
5. Đầy đủ oai nghi lớn lao.
6. Mọi người đều nương theo mình.
7. Chư Thiên cung kính.
8. Đủ phước đức lớn.
9. Lúc lâm chung được vãng sanh.
10. Mau chứng quả Niết Bàn.
(2) "trung dung", tức là nói về cách giữ cho ý nghĩ và việc làm luôn luôn ở mức trung hòa, không thái quá, không bất cập và phải cố gắng ở đời theo nhân, nghĩa, lễ, trí, tín, cho thành người quân tử, để cuối cùng thành thánh nhân.
(3) "Tham Sân Si" là tam độc, là sự ham muốn thái quá, là một cơn giận, nóng nảy, thù hận, không vừa lòng, không như ý muốn, là sự u tối không suy xét theo lẽ phải, hay dở tốt xấu.
Tham sân si là ba thứ cực độc luôn tiềm ẩn trong tâm ta. Nếu không nhận diện được bản chất của nó và cách kiểm soát thì ta sẽ rất dễ trở thành nạn nhân của nó, vì sao? Vì một khi ba thứ này nó khởi lên thì nó sẽ thiêu cháy tất cả nào là nhân cách đạo đức, sự sáng suốt, mạng sống của chính chúng ta và những người khác.

Tham là gì?

Tham là nhu cầu để đáp ứng những ham muốn bất tận của bản thân mà bất chấp đến những gì xung quanh mình. Tham có những loại sau: Tham tài vật, tham sắc dục, tham danh vọng.
- Tài vật: lòng tham những thứ vật chất tiền bạc, nhà cửa, xe cộ…
- Sắc dục: là mạng sống, dục vọng, sắc đẹp…nói chung về thân
- Danh vọng: sự nổi tiếng, quyền lực, địa vị…
Sân là gì?
Sân là sân hận, là sự thù ghét, là sự nóng nảy… Sân có những loại sau:
- Do quyền lợi, tài vật, danh vọng, sắc dục…của bản thân bị xâm phạm
- Do ham lợi lộc, tài vật, danh vọng, sắc dục không thể đạt được hoặc chưa được như mong muốn
- Do lợi, tài vật, danh vọng, sắc dục của người khác hơn mình (ghanh tỵ thành thù ghét)
Si là gì?
Si là mê muội, mê lầm, là sự không sáng suốt, không đủ khả năng để nhận ra sự thật, chân lý. Mê lầm thông thường của người đời có 3 loại:
- Không khả năng nhận diện đạo lý tốt.
- Không có khả năng nhận diện bản chất thật của sự việc ở đời.
- Không có khả năng nhận diện thân, tâm của mình.
Tại sao phải chế ngự nó?
1. Tham: Nếu không nhận diện được và cách đối trị tham thì ta luôn là nạn nhân của nó. Khi đó ta sẽ là nguyên nhân của khổ đau cho người, cho mình. Vì bản chất lòng tham là không đáy, là bất tận: được voi đòi tiên hay đứng núi này trông núi nọ,…
Nhận biết tham là sao? Là khi ham muốn trong tâm ta khởi lên ta biết đó là tham và ta ý thức được cần phải kiềm chế nó. Một con người bình thường, sống cuộc sống bình thường thì có vẻ như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng nếu không nhận biết được nó và cách đối trị thì ta sẽ trở thành tên tội phạm ngay tức khắc, nhân cách đạo đức tiêu tan ngay tức khắc. Trong cuộc sống, nhân cách đạo đức tiêu tan thì mọi thứ sẽ sụp đỗ theo.
Tất cả những ai không trị được lòng tham thì tương lai, sự nghiệp sẽ chết, vì một khi đã lầm lạc dù ít hay nhiều thì cũng bị bọn ác nắm cán, chúng sẽ khống chế xui khiến ta làm những việc ác mà không thể không làm. Càng làm sẽ càng chết.
Sắc dục cũng thế, chỉ cần một lần không kiềm chế được sự ham muốn thì thói quen của cảm thụ, hay bị kẻ xấu quay phim, chụp hình nắm cán, khống chế, xui khiến làm chuyện ác. Lúc này gia đình hạnh phúc, sự nghiệp cũng tiêu tan.
2. Sân: Khi sân hận mà biết mình sân giận thì ý thức được phải kiềm chế nó. Bằng không thì sự sân hận đó hại mình trước tiên. Sân giận hại người ít, hại mình nhiều.
Sân giận: không hề tốt cho tim mạch, làm cho tim đập mạnh, máu lên dễ đột quỵ, giận quá hại gan dễ bị mắc các bệnh về gan, nộ khí thương cang. Giận quá mất khôn, không giải quyết tốt vấn đề mà gieo phiền phức.
Sân giận hại người 3, hại mình 7: Ví dụ khi đi đường, ai đó va quẹt xe, mình nổi sân lên chửi, đánh người ta. Nhưng không may gặp phải tên côn đồ sân hận của nó còn ghê gớm hơn mình, nó rút dao đâm mình chết. Kết cục, là chỉ tai nạn va quẹt xe sơ sài. Nhưng vì sân giận mà cướp đi một mạng người, người kia tù tội, hai gia đình tang thương.
Tóm lại xã hội ngày nay, chúng ta thấy rằng toàn bộ là do quá tham mà xã hội này nghèo nàn, kiệt quệ:
Nghèo nàn vì con người quá tham, nhu cầu ăn mặc ở…nói chung là 1 nhưng do tham để tích trữ đến 10, 100, 1000 bằng mọi thủ đoạn làm cho xã hội nghèo đi (từ dự án, công trình, phương tiện, ngân sách nhà nước, ngay cả tiền viện trợ, tiền bồi thường cho dân cũng chẳng tha)
Kiệt quệ vì nguồn tài nguyên, vì tham mà khai thác triệt để hủy diệt tất cả, không có ý thức xây dựng lại, cố tìm kẻ hở của luật, qua mặt các biện pháp tái sinh.
Ra đường nghe toàn chuyện đâm chém, hành hung cũng chỉ vì sân hận.
Tham, sân có nên biết và đối trị để hạn chế nó không? Câu trả lời là của chúng ta! Tùy vào cái thứ 3 là "si" trong mỗi ngpời ít hay nhiều.
3. Si: Si là si mê do vô minh không biết đúng lẽ thật giả, không nhận ra phải trái, không thấy được tà chánh. Ngu tối mờ mịt là tướng trạng của Si. Cái si mê căn bản nhất là nhận thức sai lầm cho nên có thể coi "si mê chính là gốc rễ, sân hận chỉ là cành, tham lam là lá". Chúng ta muốn kiểm soát được tham, sân thì phải diệt trừ gốc rễ, có như thế trí tuệ mới được khai sáng, tự nhiên sẽ diệt trừ được sân hận và tham lam.
Bởi vậy, Trí Tuệ rất quan trọng, con người cần phải có tri thức mới có thể nhận thức được cái đúng cái sai, cái ngu dốt của bản thân, cái bản chất của sự việc…Từ đó việc làm mới chính đáng, tránh khỏi những điều tai hại, vừa lợi ích cho mình và vừa lợi ích cho người, ở hiện tại cũng như ở tương lai.
(4) "Nhân quả" là gì?, nhân: có nghĩa là hạt; quả: có nghĩa là trái, vậy nhân quả:
- Theo nghĩa đen là hạt và trái. Hạt giống nào sẽ cho trái nấy, không thể cho trái khác được. Ví dụ: hạt cam khi gieo lên thành cây sẽ cho trái cam; hạt chanh sẽ cho trái chanh, không thể nào hạt cam mà cho trái chanh được, cũng như hạt chanh không thể nào cho trái cam được.v.v...
- Theo nghĩa bóng là hành động thiện hay ác, nếu hành động thiện thì được phước báo an vui, còn hành động ác thì phải thọ lấy sự đau khổ, tức là hành động nào sẽ gặt lấy hậu quả của hành động nấy.
(5) Tịnh là im lặng yên ổn trong sạch, Độ là cứu giúp, cỏi, nước.
Như vậy, "Tịnh độ" là một cõi thanh tịnh, trong sạch chứ không phải một cõi uế trược như cõi Ta bà này.

Tịnh độ còn có nghĩa là: tịnh hóa thân tâm, trang nghiêm quốc độ. 

KẺ LỮ HÀNH CÔ ĐỘC

 


KẺ LỮ HÀNH CÔ ĐỘC

Như sỏi đá, mồm câm luôn nín lặng
Lỳ cho đời, vạn dặm nắng cùng sương
Dòng xanh rêu ngày cũ bước chân vương
Nuôi giấc mộng, Kinh Kha (1) thường hay nhắc!

Như chiếc lá tàn thu, luôn run rẩy
Ngắm phù sinh héo hắt, quẩy thân gầy
Đùa với trăng viễn xứ gió đưa mây
Chum trà đạo thơm hương, ngày xưa cũ

Như là thật, như là tranh hư ảo
Kiếp thiên di mấy bận áo thay màu
Thân lữ hành cô độc, nhói lòng đau
Đời cô lữ dặm trường. "Đâu"! dừng bước?

(1) Kinh Kha đã ám sát Tần Thủy Hoàng nhưng bất thành.

ĐỘC HÀNH LỮ KHÁCH

Một thoáng năm dài, vụt rất nhanh
Chí trai mơ ước mộng chưa thành
Vuột tay sóng vỡ tan bèo bọt
Chợt rõ đời ta, chẳng vẻ vang
Thuở tóc mướt xanh, dần trắng bạc
Cuộc đời xưa ấy rộng thênh thang
Thủy triều cuộn sóng vờ hôn cát
Loạn khúc đời ta lắm bẽ bàng

Tôi nhớ đến người, ôi! Diệu vợi
Mây bay về cuối, tận chân Trời
Sương mờ ập xuống, lòng cô quạnh
Lữ khách cơ đơn sóng biển Khơi

Đời Cô Lữ là cuộc sống cô đơn, lẻ loi, xa cách quê hương của một người nào đó vì một hoàn cảnh riêng phải sống nơi xứ lạ quê người.
Thời gian vụt thoáng qua rất nhanh, nên những ước vọng lúc tuổi trẻ, cảm thấy hụt hẫng khi phải chấp nhận một sự thật quá phũ phàng, tất cả đều tan theo bọt bèo ở lứa tuồi "tam thập nhi lập". Kể từ đó, phần đời còn lại coi như là một dấu chấm hết (./.), để rồi thân xác luôn bị kềm kẹp bởi búa liềm và tinh thần liên tục chịu sự khủng bố của kẻ thống trị.
+ Chạnh lòng trước hết là thời gian. Thời gian của kiếp nhân sinh là vô cùng ngắn ngủi (như một thoáng, qua rất nhanh)
Cũng như: Cao Bá Quát đã nói trong "Đời người thấm thoát"
"Nhân sinh thiên địa gian nhất nghịch lữ (1)
Có bao lăm ba vạn sáu nghìn ngày
Như thoi đưa, như bóng sổ, như gang taỵ"
(1) Người sinh trong đất trời như đến nhà trọ (ngắn ngủi)
+ Tiếp theo là buồn vì tuổi già. Ước mơ hoài bảo còn đó nhưng tóc chẳng còn xanh nữa rồi, bản thân đã già, lực bất tòng tâm, thì còn làm được gì!
Như hai câu thơ khẳng khái của Đặng Dung, vị anh hùng mạt lộ, bất phùng thời:

Quốc thù vị báo, đầu tiên bạch
Kỷ độ Long Tuyền đới nguyệt ma
Tản Đà đã dịch:
Đầu bạc giang san thù chửa trả,
Long tuyền mấy độ bóng trăng soi.

Cái mà "Vuột tay sóng vỡ tan bèo bọt". Phải chăng là thời thế, dâu bể, tang thương! Một biến cố vô cùng trọng đại, khó lường mà những người trong cuộc phải bó tay, phải để sự việc cho sóng cuốn đi, vỡ tan tành. Sự thể hiện một cách bóng bẩy như thế! Nhưng chúng tôi mong mọi người cảm nhận được văn chương phản ánh thời thế, phản ánh lịch sử của những người thực sự sống và cảm nghĩ cùng chế độ Việt Nam Cộng Hòa sau cái ngày đen tối 30/4 dâu bể đó.
Như vậy, có chăng sự độc hành của lữ thứ trên mộng dài xa quê, ngang qua cuộc đời chập chùng khổ đau, phiền lụy? Có chăng bước độc hành của lữ khách trên đường về cố quận bồng bềnh mây trắng?
Để cái buồn cuối cùng là cái buồn tổng hợp những lý do trên. Đúng vậy! Không phải riêng tư, mà một tâm tình chung, một tâm tình của cả một thế hệ cùng chúng tôi lúc bấy giờ.
Trong cái riêng có điển hình của cái chung, chi tiết và tổng hợp. Cái ý thơ ray rức, bi thương, ai oán là ở chỗ đó vậy.

SẮC HỒNG MÙA XUÂN

Trời buông nắng, xuân yêu thương về Gọi
Âm ấp đầy, ngày tháng Đợi mây Cao
Hoa cười tươi, ướp hương vị, ngọt Ngào
Hồng Đào ngát, thoảng thơm Toàn mùi phấn

Sắp qua hết, tiết thời Đông lạnh Giá
Để đền bù trời đất Đã cùng Ta
Cho thế gian ơn mưa thuận gió Hòa
Cho đất đá tình trổ Hoa muôn thuở

Nơi khoảng trống, cho buồng tim mở Ngõ
Những bàn tay của nắng Đổ qua Hồn
Cho mãnh đời xanh mượt nẩy mầm Thơm
Từng cung bậc quyện vào Đời trầm bổng

Đời yêu dấu, muôn phương, mùa gió Lộng
Xuân cận kề khoe môi Đọng tình Yêu
Khoảng lặng chìm đâu mất bóng cô Liêu
Hoa lá cỏ, nắng hồng, Chuyền tay nắm

Cùng với gió nghe lòng xuân phơi Phới
Hồng tô son cùng áo Mới xuân Tình
Không gian hồng, kết tinh đọng lung Linh
Chào xuân mới, cùng niềm Tin hạnh phúc.

26012020.
( MÙNG 2 TẾT CANH TÝ)

Huỳnh Nương
*Nỗi niềm có thể tỏ cùng ai
Giấc mộng ngày xưa giấc mộng dài
Sỏi đá vẫn quen lề thói cũ
Ngàn năm khá dễ sẽ phôi phai..?
Không có mô tả ảnh.
Đông Lợi Long

NỔI LÒNG BIẾT TỎ CÙNG AI?
Nổi niềm ấy, ngập tràn trong mọi lúc
Giấc mộng xưa luôn thôi thúc bên tai
Phải cam lòng vì sỏi đá đường dài
Ngàn năm sẽ, nhìn tương lai bế tắt.!
Không có mô tả ảnh.
Đông Lợi Long
Cảm ơn Chi đã ghé thăm,

Nhu Suong M-c
Khúc bi ca rồi khúc Xuân ca . Những bài thơ rất hay .
Đông Lợi Long

LẠC LOÀI
Nhớ về năm cũ những ngày Xuân
Một chuyến đi xa lại thấy gần
Giây phút lắng nghe hồi trống giục
Sụt sùi nhiều đoạn, khúc bi ai.
Nhớ về năm cũ chẳng nguôi ngoai
Nhìn lá vàng rơi dấu nụ cười.!
Ta nén nỗi đau vào góc nhỏ
Trời mây u ám hạt mưa bay
Nhớ về năm cũ uống cho say
Quên hết buồn vương dáng úa gầy
Tiễn chúng trở về nơi chốn ấy
Đón chào năm mới má hây hây.
Không có mô tả ảnh.
Nhu Suong M-c
Khúc hoài niệm .
Đông Lợi Long
HOÀI NIỆM

Gởi cho đời hay giữ lại bên ta
Từng nỗi nhớ thuở chênh chao năm tháng
Chôn hoài niệm cho nỗi đau quên lãng
Hay thả vào từng tia nắng hạt mưa?
Cơn gió lùa làm se lạnh cỏ hoang
Cố nương nhẹ từng bước chân hoài niệm
Lối mòn cũ có còn ai để kiếm
Mãnh trăng côi thẩm lặng đếm từng sao
Cố nhân ơi.! đường rẽ lối chia đời
Giây phút nhớ... câu thơ thời, làm bạn
Dấu chân bước bụi vô tình xoá nhạt
Ta còn gì để giữ lại cho nhau
Ánh bình minh rãi tia sáng sắc màu
Ta quên phắt tim tần ngần ngơ ngác
Nên đôi lúc ngỡ như mình thất lạc
Men lối về - luôn khao khát hồn thơ...
Không có mô tả ảnh.
Nhu Suong M-c
Đông Lợi Long . Những bài thơ đầy cảm xúc . Cảm ơn cho tôi được đọc .
Đông Lợi Long
Cảm ơn; Cầu mong Nhu Suong M-c
đời sống luôn vui khỏe, vạn sự cát tường.

THƠ tôi viết, với tâm hồn bình ổn
ĐẦY tình yêu đến hơi thở kiệt cùng
CẢM giác đời đúng nghĩa chữ thủy chung
XÚC động lắm, dẫu nhà tranh vách đất.
CHO dù muộn sau ngày em lận đận
TÔI dõi theo nhìn bóng dáng hao mòn
ĐƯỢC mảnh tim qua mấy bận héo hon
ĐỌC và nhớ, luôn có anh che chở.!
Không có mô tả ảnh.