QUÊ MẸ THƯƠNG NHỚ
Quê tôi Đó bên sông Chiều trở LẠNH
Gió đông Về, rét buốt MẢNH thân CÔI
Chiều chợt Buồn khi còn Mãi xa XÔI
Ra đi Lúc, gió còn, đang chuyển HƯỚNG
Lòng thẩn Thờ mãi miết VƯỚNG gót CHÂN
Từng bước Đi xiêu vẹo Bước lại GẦN
Tâm trạng đó, xóa mờ, DẦN tâm KHẢM
Mẹ tôi Đó tháng ngày Đơn chiếc LẮM
Bếp lửa Chiều vương khói XÁM thôn CAO
Canh ruột Bầu râu tôm Mắm ruốc CHAO
Sống đạm Bạc, qua ngày BAO gian KHÓ
Để dành Dụm thăm nuôi Con lao KHỔ
Ngày trở Về cao nguyên PHỐ mù SƯƠNG
Tin Mẹ Hiền từ biệt Quá đau THƯƠNG
Chân vẫn Bước nghiên xiêu NƯƠNG liếp CHẮN
Nhà mở Cửa sao bốn Bề im VẮNG
Nhà tôi Đây giờ đã VẮNG bóng NGƯỜI
Tấm liếp Thưa ngăn cản Gió, che NGƯỜI
Con chó Mực nhìn chăm NGƯỜI, chủ CŨ
Mẹ tôi Đó.! nằm im Lìm như NGŨ
Trên mắt Còn, giọt lệ CŨ nhớ THƯƠNG
Lời ru Con qua năm Tháng vấn VƯƠNG
Trong ký ức, niềm tiếc THƯƠNG mãi NHỚ
Quê hương Mẹ! nỗi buồn Đau lìa BỎ…
Mãnh đất Nghèo đã che CHỞ chúng TA
Biết bao Điều khi nhung Nhớ lìa XA
Sống xứ Lạ nổi lòng TA trống VẮNG
Nhớ về Mẹ với tình Yêu lai LÁNG
Sữa Mẹ Hiền những ngày THÁNG nuôi CON
Ngày ra Đi lòng tíếc Nuối cô ĐƠN
Thương nhớ Mẹ vọng đầu NON nguồn SUỐI
Nhớ hình Ảnh buổi quây Quần cơm TỐI
Bếp lửa Hồng đùa gió THỔI nhá NHEM
Gia đình Ơi! nơi nuôi Lớn tôi THÊM
Mẹ vẫn Mãi, tạo con THÊM sức MẠNH
Lời Mẹ Dạy luôn bên Con sát CÁNH
Giúp cho Con trong hoàn CẢNH xa NHÀ
Nơi quê Người vùng đất Khách đường XA
Sống xứ Lạ.! suốt đời TA nhớ mãi...
- Bầy Chim tan tác lìa Tổ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét