Bức thư tuyệt mệnh của một bà mẹ 80 tuổi ở Trung Quốc với tựa đề "Cảm ơn vì đã chăm sóc mẹ nhưng mẹ hối hận khi đã sinh ra các con" khiến nhiều người không cầm được nước mắt.
Các con trai của mẹ,
Hôm nay là ngày 6/6, mẹ đã qua tuổi 80, điều này cũng có nghĩa là mẹ đã sống được 80 năm trên đời rồi.
Trải qua một thời gian dài như vậy, mẹ sinh 4 đứa con và nuôi thêm 8 đứa cháu tất thảy. Tức là trong suốt cuộc đời mình, mẹ đã nuôi 12 người, cả con lẫn cháu. Vì vậy mà mẹ nghĩ rằng mẹ đủ từng trải và đủ tiếp xúc để có thể hiểu rõ về những đứa con của mình.
Đặc biệt là từ vài năm trước, sau khi cha các con qua đời, mẹ cảm thấy một cách rõ ràng rằng các con ngày càng trở nên thiếu kiên nhẫn với mẹ. Nhưng lúc đó, mẹ đã thực sự hy vọng rằng các con có thể đưa mẹ về nhà, mẹ muốn sống với các con và mẹ có thể làm bất cứ điều gì để được như thế.
Mẹ cứ mong chờ nhưng 2 tháng đã trôi qua mà không một ai trong số các con đón mẹ về. Trái tim của mẹ lạnh lẽo như đóng băng vì mẹ biết các con sẽ không bao giờ có ý định đó.
Cũng may là khi ấy các con đối xử với mẹ không tệ. 4 người các con đã chia nhau, mỗi người 1 tuần ở lại với mẹ, nên mẹ không còn sợ hãi khi màn đêm buông xuống nữa.
Thực ra, ai cũng vậy thôi, sống đến ngần này tuổi rồi, điều đáng sợ nhất là gì? Đó chẳng có gì khác ngoài nỗi cô đơn.
Mẹ biết, các con đã dành 1 năm 9 tháng để chăm sóc mẹ, khoảng thời gian đó tương đương với 630 ngày. Là một người mẹ, mẹ cảm ơn các con vì hành động đó.
Thế nhưng sau đó, các con gặp mẹ với gương mặt ngày càng cau có. Khi đến, các con không chào hỏi gì và lúc đi cũng chẳng nói với mẹ một câu nào. Nó giống như là các con đang vào khách sạn và đi lướt qua một bà già xa lạ vậy.
Mẹ không muốn xúc phạm bất kỳ ai trong số các con. Mẹ không ăn của các con một bữa ăn nào, cũng không mặc quần áo của các con và càng không tiêu tốn 1 đồng nào của các con. Nhưng các con luôn cho mẹ cảm giác, việc các con đến thăm mẹ giống như là một món nợ, một gánh nặng phải trả.
Ngay cả khi mẹ đã chẳng còn minh mẫn thì mỗi tối, các con vẫn bỏ về nhà mình, không một ai ở lại với mẹ. Chính điều đó đã khiến cho mẹ cảm thấy cô đơn hơn bao giờ hết.
Sau khi cha các con qua đời, các con đã ở cạnh mẹ 1 năm 9 tháng. Mẹ biết ơn vì điều này nhưng ở phần còn lại của cuộc đời, mẹ sẽ đi một mình.
Trong hơn 2 năm qua, mẹ đã phải vật lộn với nỗi cô đơn. Vào ngày sinh nhật lần thứ 80 của mẹ, các con đã đến và đều chúc mẹ "Sống lâu trăm tuổi!", nhưng lúc đó mẹ chỉ cười và nghĩ, sống trăm tuổi thật vô dụng.
Và gần đây, bệnh tim của mẹ ngày càng nặng hơn. Mẹ không nói điều đó với các con và mẹ không biết phải nói gì. Mẹ mong rằng bệnh tật sẽ mang mẹ đi gặp cha các con sớm hơn, nếu được như vậy thì mẹ sẽ biết ơn cuộc đời này rất nhiều.
Mấy ngày trước, mẹ mơ thấy cha các con. Ông ấy nhìn mẹ cười và nói: "Bà đi với tôi nhé! Bà sẽ không còn cảm thấy cô đơn nữa".
Tỉnh dậy, mẹ nhìn thấy những ngôi sao bên ngoài cửa sổ, thấy mặt trăng tròn và lớn. Mẹ đã mơ thấy cha các con, mơ thấy rằng ông ấy sẽ đón mẹ đi vào một đêm tuyệt đẹp như thế. Trong suốt cuộc đời mình, mẹ biết ơn tình yêu của ông ấy dành cho mẹ và biết ơn sự chăm sóc của các con trong 630 ngày vừa qua.
Bệnh tim của mẹ mỗi ngày một nặng nên mẹ hiểu rằng mình không còn nhiều thời gian nữa. Thế nên mẹ đã viết bức thư này, bởi duyên phận của mẹ con mình cũng chẳng còn bao nhiêu.
Tóc mẹ đã bạc hết rồi, mẹ có thể thề với mái tóc của mình rằng, mẹ thực sự trân trọng những gì các con đã làm cho mẹ. Ngoài câu này ra, mẹ còn muốn nói thêm rằng: "Mẹ rất hối hận khi đẻ ra các con. Nếu có kiếp sau, mẹ không muốn các con là con của mẹ nữa."
Nhưng với tư cách là một người mẹ, mẹ vẫn hi vọng rằng cả 4 người các con sẽ hạnh phúc trong những năm tháng sau này, sẽ không bị 8 đứa con của mình bỏ rơi.
Sau lá thư này, mẹ muốn dừng lại tất cả..."
Cuối cùng, một vài ngày sau, người ta phát hiện bà mẹ 80 tuổi đã nhắm mắt xuôi tay với gương mặt vô cùng bình yên trên chiếc giường của mình, trong tay là bức ảnh duy nhất của bà và chồng.
The 80-year-old's suicide note "regretted the birth of four sons."
The 80-year-old's suicide note in China titled "Thank you for taking care of your mother but regretting having given birth to your children" has made many people unable to hold back their tears.
"The mother's son,
Today is June 6, mother is over 80, this also means that she has lived 80 years already.
For such a long time, she gave birth to four children and raised eight grandchildren all. That is, throughout my life, she has raised 12 people, both children and grandchildren. So I thought she was old enough and enough to be able to understand her children.
Especially since a few years ago, after my father died, she clearly felt that the children became increasingly impatient with her mother. But at that moment, I really hoped that you could take me home, you wanted to live with me and you could do anything to be like that.
Mother waited but two months passed without one of the children picking her mother. My mother's heart was cold as she knew she would never have that intention.
Fortunately, you did not treat me badly. The four of you were separated, each one week with her mother, so she no longer fear when the night falls again.
Actually, everyone too, living up to this age, what is the most frightening? That is nothing but loneliness.
I know you spent a year and nine months looking after your mother, which is roughly equivalent to 630 days. As a mother, my mother thanks you for that action.
But then, the children meet mother with face increasingly scowl. When you come, you do not say anything and when you go did not tell a mother. It's like you're going to the hotel and go to a strange old woman.
I do not want to offend any of you. I do not eat any of your children's meals, nor do you wear your children's clothes and it will not cost you any money. But you always make me feel like you are visiting a mother like a debt, a burden to pay.
Even when your mother is not clear, every night, you leave home, no one stays with your mother. That made me feel lonely more than ever.
After your father passed away, you were with your mother for 1 year and 9 months. I am grateful for this, but for the rest of my life, I will go alone.
For more than two years, she has struggled with loneliness. On the 80th birthday of my mother, the children came and wished their mother "lived a hundred years old!", But then she just laughed and thought, living a hundred years of useless.
And lately, her mother's heart disease is getting worse. I do not say that to you and you do not know what to say. I hope the disease will bring her mother to see her father soon, if so, she will be grateful for this life a lot.
A few days ago, she dreamed of her father. He looked at her and laughed and said, "She will go with me! She will not feel lonely anymore."
Woke up, the mother saw the stars outside the window, see the full moon and big. I dreamed of your father, dreaming that he would pick her up on such a beautiful night. Throughout my life, I was grateful for his love for his mother and his gratitude for his care over the past 630 years.
Mother's heart disease is heavy every day so she understands she does not have much time left. So I wrote this letter, because the fate of mother and child is not much.
My mother's hair is gone, and she can swear by her hair that she really appreciates what you have done for her. In addition to this verse, I would like to add that "I am very sorry to give birth to you, if you have a future life, I do not want you to be my mother."
But as a mother, I still hope that all four of you will be happy in the future, will not be abandoned by your eight children.
After this letter, I want to stop all ... "
Finally, a few days later, it was discovered that the 80-year-old mother had closed her eyes with a very peaceful face on her bed, in her hand was the only photo of her and her husband.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét