BẠN BÈ NGÀY XƯA ĐÓ
Bạn bè ơi !
rồi có một ngày
Chợt ngoái lại
nhìn nhau trong suốt
Tuổi cớm chiều
nói lời thẳng thớm
Những mến thương
có chậm muộn bao giờ
Từng vui buồn
lững thững rủ nhau đi
Năm tháng mà chi
may rủi mỏng dày
Giờ đã về đây
quây quần inh ỏi
Thằng liến thoắng
đứa cười im không nói
Hình như có
hơi nhiều tiếng gọi
Phía vắng người
thừa thãi nắng mưa
Nào mình rót cho nhau thêm chén nữa
Từ từ thôi nhỡ nghẹn phải ngày xưa
Uống cay đắng
mà thành ngọt lợ
Cuối giọt buồn
chót vót một thời xanh...
Huỳnh Công Nương
Lại Thái Bình
Châu Thị Ngọc Bích
Diêu Đức Kính
Lê Thị Thuân
Phan Duy Thế
Dương Thị Mẫu Đơn
Nguyễn Văn Thục
Nguyễn Thị Ngọc Khương
Phan Thị Giả
Nguyễn Văn Quáng
Nguyễn Xuân Điểm
NỖI BUỒN NHỚ QUÊ
Vô sự, ngâm nga chẳng nỡ rời
Mưa đem nhung nhớ cố hương ơi!
Ngàn trùng phố núi mây che đất,
Muôn dặm sơn khê dáng trắng mờ
Đêm thẳm ve run kêu loạn lối
Trời xa chim lạc gọi liên hồi
Tha hương tình huống bao nhiêu nỗi
Tầm tã giọt sầu nhớ chẳng vơi.!
XUÂN NHỚ QUÊ
Thuyền đầy sông nước, bờ kè đắp
Xe cộ còi vang, điện sáng loè
Thừa kế sơn hà Trăm năm trước *
Ganh đua đất nước Á châu kề.
Làng xưa lối cũ oanh inh ỏi
Xứ lạ thu sang ước mộng về
Cầu gỗ Dakbla ngày tháng cũ
Sum suê mai nở có thơ đề.
* ( Kontum 1913 - 2013 )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét