Thứ Hai, 2 tháng 9, 2024

NỮ SINH XỨ HUẾ THUỞ XƯA

 


NỮ SINH XỨ HUẾ THUỞ XƯA


Người ở mô 

răng mà kỳ 

dữ rứa


Giờ ra chơi 

cứ ngó 

miết 

người ta


Và reo lên 

khi thoáng thấy đi qua


Người chi mô

mà vô duyên rứa hỉ

Trao bì thư 

rồi hấp tấp 

bỏ đi...


Ờ chút thương,

tí nhớ làm chi

Về ba mạ biết ri la chết.


TỤI BẠN TƯỞNG:

Có răng rồi mới rứa


Mắc mớ chi 

theo người ta cho mệt


Người răng mà

ưa lẽo đẽo làm đuôi


Lỡ một lần như rứa

cũng vui vui


Nhưng ngày mai.

Thôi đừng theo 

nữa hí!.


CÓ RĂNG MỚI RỨA O ƠI.!


Răng cứ theo, tui hoài, mãi rứa.!

Cái ôn ni, mới dị, chưa tề

Sớm trưa chiều, đứng chờ, chi rứa?

Đưa với đón, e ngại rứa tề.


Ôn ngó làm tui, mãi xốn xang

Nhìn tui như rứa vội cho rằng.!

Lá thư đã gởi cho tui đó

Mạ chộ Cha la, sẽ cấm ngăn


Tội tui lắm, cách xa vài bước

Đừng chớ gần, hai đứa bước đôi

Ngại đám bạn rồi đây chọc ghẹo

Tránh xa ra kẻo chúng trêu ngươi


Theo rứa mà răng, không biết dị

Đưa tui đem giấu, lá thư đây.

Tan trường chờ đợi, bên cây phượng

Bên nớ ngóng tui nhớ lắm thay.!


Có chi mô 

mà chân 

luống cuống

Cứ tà tà ta bước sóng đôi


Đi một mình 

tim sẽ mồ côi

Tóc sẽ lệch đường ngôi không đẹp


NÀNG VẪN RA VẺ LÀM CAO,

TẠO DỊP TÀI TÁN TỈNH CỦA CHÀNG:

 

Không ngó anh 

răng nhìn xuống đất?

Đất có chi 

đẹp đẽ 

mô nờ


Theo nhau từ hôm nớ,

hôm tê 

Tui hỏi mãi răng O

không nói?


Học trò dân Huế quê tôi

Bưng hoàng hôn tím vào thơ học trò

Nữ sinh Đồng Khánh qua đò

Sông Hương đưa lối giọng hò xa xôi.


NÉT RIÊNG CỦA HUẾ


Giữ lại chút gì, riêng của Huế

Nét duyên trời đất, đã giao hòa

Năm tháng, trải qua không gặp lại

Vẫn còn hình bóng tựa như hoa


Giữ lại cố đô, người xứ Huế

Tóc thề ôm trọn, phủ bờ vai

Làm cho gió thổi vờn bay tóc

Nâng nhẹ vòng eo, mái tóc dài


Giữ chút mặn mà nơi gái Huế

"Dạ thưa" nghe ngọt lịm mê say

Em đi gót nhẹ, mơn xanh cỏ

Hơi thở mềm sương tựa khói bay


Giữ nét trang đài, Huế cố đô

Dáng nghiêng bên nắng dáng ơ thờ

Gặp anh, chiếc nón đừng nghiêng xuống

Ghé mắt anh nhìn thoáng ngó lơ

Giữ dáng dịu dàng, cho ước muốn

Hai tà dài trắng họa bài thơ

Em như lụa mỏng bay trong phố

Một sớm sương sa mãi đứng chờ


Chớ để lòng như cung điện cỗ

Dẫu em mang Huế, vẫn không chừa

Đừng cho năm tháng anh chờ đợi

Trước "Tử Cấm Thành" gọi chẳng thưa.!


Nguyễn Văn Thuc

Bên ngoài thì rứa mà bên trong như đã,cô gái Huế hầu hết là như thế?


Đông Lợi Long

E lệ chút thôi mà, nhưng "tình trong như đã, mặt ngoài còn e..." đúng không ông bạn già Măng Đen.


Hue Dieu

Đông Lợi Long

Tình cô gái Huế tựa hồ mặt nước giòng Hương giang, êm đềm , nhẹ nhàng trôi chảy , nhưng giữa lòng sông và đáy sông lại là như sóng cuộn ba đào khó mà đoán được tâm ý Người con gái Huế *** Thuỳ mị

đoan trang, thục nữ, duyên giáng,đằm thắm mặn mà như trong thơ anh .., nhưng thực chất gái Huế thêm phần lãng mạng khôn cùng tận , và ngược lại cũng có ưu điểm tuyệt vời “ Công dung ngôn hạnh” đó anh *** 😍😜🤪🤩😅😂🤣 🍀🍀


Đông Lợi Long


O gái Huế, tựa Hương giang phẳng lặng

Nhưng lòng sông vẫn cuồn cuộn ba đào

Mái tóc thề nghiêng chiếc nón bài thơ

Người thục nữ thật mặn mà trong sáng

O gái Huế, có chút gì lãng mạn

Nhưng đoan trang nét đằm thắm mặn mà

Với "công dung" cùng "ngôn hạnh" vẹn toàn

Cố đô Huế vẫn ngàn năm còn đó.


Tố Nữ

Có răng rồi mới rứa ... anh hè!


Đông Lợi Long

BÊN NI BÊN TÊ


Ở bên ni

Tui trộm nhìn qua bên nớ


Thấy O đang xớ rớ

trước cươi (sân) nhà


Khoe dáng ngọc

cười tươi đùa với nắng


Lén nhìn O đắm say

không chớp mắt


Thoảng bất chợt

O nghiên người bắt gặp,


Tui sượng sùng...

nên gượng cười ốt dột phân vân


Chậm bước qua,

dải nắng vàng rồi khựng lại,


Mặt cúi gầm miệng lấp bấp vu vơ.

O ngập ngừng hỏi tui vì răng mà lạ rứa?

Có răng mô mà ngại ngùng chẳng nói

Răng rứa hỉ, anh làm thinh mãi rứa?


Tui cúi đầu chẳng đáp

O e ấp bẽ bàng.!


Tố Nữ

Đông Lợi Long ! Hay quá anh rất Huế ạ.!


Đông Lợi Long

Cảm ơn Tố Nữ,


Ta về thăm lại Huế mơ

Câu thơ ai thả lững lờ trên sông

Mênh mang, thổn thức nghe lòng

Con thuyền buông lái giữa dòng Hương Giang..


Nguyễn Thị Như Nga

Trong đó có chi Gái của e

Con Gái Huế có truyền thống như rứa mà chi .e cũng gốc Huế nha


Đông Lợi Long

EM CHỪ VẪN RỨA


Em cũng rứa, như hồi còn đi học

Áo dài tơ trong nắng dọc hành lang

Bao nhiêu thầy dòm ngó liếc nhìn sang

Em bẽn lẽn, nép mình, ngang lối chắng


Em luôn mãi, dịu dàng như lúc nớ

Vẫn đến trường, dạy lớp, có nam sinh

Vẫn nghiêm trang, vóc dáng thật đẹp xixh

Trong đôi mắt rạng ngời tin tưởng đó


Em vẫn thế, như câu hò khoan nhặt

Giòng Hương giang, thôn Vỹ Dạ, quanh đây

Anh lắng nghe từng khúc hát đọng đầy

Âm hưởng Huế muôn đời gây quyến rũ.


Nhu Suong M-c

Răng mà hay rứa !


Đông Lợi Long

"Em luôn nhớ đã là con của Huế

Nên gắn liền với mấy chữ "mô tê"

Huế “răng rứa” như miền Tây “sao dậy”

Có khó chi mô ôn chẳng hiểu tề".


Hue Dieu

Rứa mà hay ghê tề! 😅 Nhu Suong M-c 💞🍀


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét