MÙA THU
(21/9/2024 - 20/12/2024)
Mỗi mùa trong năm đều có vẻ đẹp riêng nhưng cứ đến cuối tháng chín ớ xứ người, khi đất trời khoác lên mình chiếc áo mới với những sắc màu rực rỡ còn sót lại của mùa hè, rồi mùa thu cũng nhẹ nhàng kéo về như gom tất cả nắng tô điểm lên vòm cây, chiếc lá. Lòng người cũng lắng lại để nghe thanh âm của khúc giao mùa...
MÙA HÈ NẮNG NÓNG
Có mhiều ngày nóng vượt trên trăm
Héo khô cây cỏ, mưa không đến
Chẳng dám ở ngoài, nắng đốt da.
Nắng chói chang đổ lửa
Sáng sớm như giữa trưa.!
Nóng ập vào gõ cửa
Gió trốn biệt mất tăm.
Nắng choáng ngập khắp chốn
Trong cây, nhựa nóng sôi
Mặt ao hồ bốc khói
Không gian phủ nóng rồi
Bầu trời trong leo lẻo
Vương tới thật là cao
Đất cong mình dưới nắng
Lá rủ xuống che thân
GIAO MÙA
Texas hôm nay, đã chyển mùa
Lai rai vài đợt với cơn mưa
Hàng cây lá đổi, thay màu sắc
Bóng nắng mây che bóng xám mù.
THÀNG CHÍN VÀO THU
Mây lãng đãng che mờ chân trời tím
Chiều đến gần vọng lại tiếng chuông ngân
Gió mùa thu làm se lạnh lại gần
Qua dãy phố lòng bâng khuâng rất lạ
Cây lay động bởi gió về hôn lá
In dáng hình trên mặ̣t nước hồ thu
Chiều xuống dần sương trộn lẫn trong mây
Thu huyền thoại lòng tàn phai tiềm thức
Chân bước vội ánh chiều tà sắp tắt
Le lói vàng nên che khuất đường xa
Nắng chiều thu còn vương vấn hồn ta
Màn đêm xuống lòng nhạt nhoà bối rối
Lá vàng úa chiếc bóng sầu lẻ gối
Tháng chín rồi trời còn nóng về đêm
Trước mái hiên trăng rọi sáng bên thềm
Trơ vài lá vẫn nằm yên chờ ai đó.
THU SẦU MUỘN
Hoàng hôn vàng óng chân mây
Gió hiu se lạnh đêm nay cô phòng
Ngoài hiên lá rớt bên song
Mãi theo nổi nhớ, sầu mong héo gầy
Mưa rơi tuông đổ xuống đầy
Tạt vào song cửa, gió lay thét gào
Lá vàng rụng ngập bờ ao
Lá xanh níu lại, với bao nổi sầu
Thu nầy buồn suốt canh thâu
Dưới chân xác lá, úa sầu nổi đau
Trăng thu viển xứ dài lâu
Hồn thu thổn thức đêm thâu não lòng
Thu xưa vương vấn tơ lòng
Bao lần đưa tiễn, ngóng trông ngày về
Nghìn trùng vạn dặm sơn khê
Thiên thu vọng nguyệt, bốn bề vấn vương
Ta xin đời có vô thường
Vì đâu tấu khúc đoạn trường chia hai
Sụt sùi nhiều đoạn bi ai,
Bóng trăng lìa gió, lạc loài phương xa.
HẸN THU
Hẹn thu hẹn nguyệt luống ăn năn,
Cái kiếp phù sinh những nợ nần.
Cửa viện thu về hoa mát mẻ,
Đài trang ẩn náu nguyệt băn khoăn.
Mỵ Nương nước mắt trào lai láng,
Lá thắm gieo thơ bút ngại ngần.
Son phấn dám đâu so ngọn bút,
Trương Chi ngân sáo tọa thanh bần
NỢ THU
Đầy hồ rực rỡ hoa sen nở,
Sai đứa hoa nô hái cúng dường.
Chớ trèo đến mộ Thanh Quan nhé,
Suối vàng nàng vẫn xót xa duyên.
Hoa rữa phai tàn trơ một nấm,
Xuân Hương dần khuất cỏ mồ xanh,
U hồn say mãi nay chưa tỉnh,
Thu qua mấy độ gió vô tình.
NHỚ THU
Ta về qua ngõ vắng
Nghe gió mùa xốn xang
Hoàng Anh nở rực vàng
Chiều vương vương nỗi nhớ
Mây bồi hồi nhịp thở
Chở cánh cò sang ngang
Chiếc lá về ngày cũ
Con đường vắng thênh thang
Ta đợi ai thuở trước?
Mà nhung nhớ bao lần
Nắng thu nhuộm trước sân
Ngọn cỏ buồn ngơ ngẩn
Dẫu biết rằng xa mãi
Kỷ niệm còn lẻ loi
Ta nằm nghe trăng thở
Buồn tim tím câu thơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét