Thứ Tư, 7 tháng 8, 2019

VU LAN - BÁO HIẾU.


  Trong hình ảnh có thể có: hoa, thực vật, thiên nhiên và ngoài trời

Rằm tháng Bảy Âm lịch hằng năm, Phật giáo long trọng tổ chức "Đại lễ Vu Lan-Báo Hiếu" thật trang nghiêm, từ hình thức cho đến nội dung, nhằm mang ý nghĩa nhân văn trên bình diện tâm linh và văn hoá của con người. Lễ hội này phát xuất từ sự tích Phật giáo được ghi lại trong kinh Vu Lan Bồn.

- Vu Lan: Danh từ gọi tắt của "Vu Lan Bồn", tiếng Phạn là "Ullambana". Ullam: dịch là "treo ngược" (đảo huyền), ví cho sự thống khổ của người chết như bị treo ngược. Chữ "bồn" tiếng Phạn là "bana" tạm dịch là "cứu giúp". Như vậy chúng ta có thể hiểu từ "Vu Lan Bồn" có nghĩa là giải cứu người bị tội treo ngược.

- Báo Hiếu: Nghĩa là sự báo đáp, đền đáp công đức sinh thành dưỡng dục của người con đối với cha mẹ hiện tiền và cha mẹ nhiều đời nhiều kiếp.
Theo trong kinh thì Lễ Vu Lan của Phật giáo phát xuất từ thời Đức Phật. Ngài đã dạy phương thức báo hiếu cho cha mẹ ở đời này và nhiều đời khác. Người đầu tiên tiếp nhận chính là Tôn giả Mục Kiền Liên, Ngài là một trong 10 vị đệ tử xuất chúng của Đức Thế Tôn.

Một nét đẹp trong ngày Vu Lan sau này là trong buổi lễ, có kèm theo chương trình "bông hồng cài áo". Trong buổi lễ thiêng liêng ấy:
- Nếu còn cha mẹ được cài lên ngực áo một hoa Hồng Đỏ,
- Nếu mất cha mẹ được cài lên ngực áo một hoa Hồng Trắng.
- Cha Mẹ (nếu mất một, còn một) thì cài 2 hoa Hồng, Đỏ và Trắng.


 Trong hình ảnh có thể có: hoa, thực vật và thiên nhiên

SẮC HOA NHỚ MẸ

Cha Mẹ mất rồi, Hoa Trắng THÔI.!
Chạnh lòng nhớ mẹ dạ khôn NGUÔI
Lời ru thuở ấy giờ xa vắng
Thương xót vô vàn lệ mãi RƠI

Lần lữa thời gian rồi vẫn thế
Tình thương cho mẹ chẳng phai PHÔI
"Mẫu Từ Hiền Dịu" đâu còn nữa.!
Tìm lại thuở xưa vương vấn THÔI


Mẹ dạy cho con lúc tuổi THƠ
Tình thâm mẫu tử đến vô BỜ
Chiều tàn bóng mẹ mờ hư ảo
Chuối chín trên cây rụng bất NGỜ

Mẫu tử tình thâm, giờ cách trở
Mẹ về giấc ngũ, hiện trong MƠ
Bóng hình của mẹ như con tưởng
Tỉnh giấc giật mình dạ ngẩn NGƠ


Mỗi lần nhớ mẹ lệ trào TUÔN
Đau xót tim con những nỗi BUỒN
Ký ức ngày xưa còn nhớ mãi
Thương con mẹ khổ đến hao MÒN

Một đời của mẹ đầy gian khổ
Buôn bán tảo tần nuôi các CON
Chẳng có ngày nào mẹ được nghỉ
Quanh năm vất vả chỉ vì CON


Sáng sớm hôm nay trời phủ SƯƠNG
Mạ đưa, đến lớp buổi khai TRƯỜNG
Cho con, ăn học mở khai trí
Chăm chỉ học hành để Mạ THƯƠNG
Từ đó mỗi năm đà chóng lớn
Trò ngoan học giỏi của nhà TRƯỜNG
Cuối năm lãnh thưởng nhất toàn lớp
Đẹp mặt Mẹ Cha tỏa ngát HƯƠNG


Khi đã thành công cuộc sống RỒI
Mẹ Cha luống tuổi phải lo THÔI
Thời gian an dưỡng vẫn chưa thấy
Ly biệt khó lường kiếp nổi TRÔI
Duyên nghiệp tự lòng nào biết trước
Thế rồi mất mẹ, của đời TÔI
Làm sao níu được trong giây phút
Sinh tử cận kề khoảnh khắc THÔI.!


Hoa trắng con cài lên ngực ĐÂY
Tim côi thổn thức mấy hôm RÀY
Công lao của mẹ chưa đền đáp
Giờ Mẹ đi rồi trong phút GIÂY
Cầu nguyện mẹ hiền ngủ trọn giấc
Hành hương một chuyến PHẬT linh NẦY
Trần gian vĩnh biệt đành xa cách
Côi cút một thân viễn xứ NÀY


- Cha Mẹ còn được cài lên ngực áo một Hoa Hồng Đỏ.
- Cha mẹ mất được cài lên ngực áo một Hoa Hồng Trắng.
- Cha Mẹ (nếu mất một, còn một) thì cài 2 hoa Hồng, Đỏ và Trắng.


 Trong hình ảnh có thể có: hoa, thực vật và thiên nhiên

07082019 - 15082019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét