NHỚ MẸ XIẾT BAO.!
Đêm qua nhớ Mẹ xiết Bao !
Trằn qua trở lại, nghẹn Ngào lòng Con.
Mơ màng giấc mộng chưa Tròn,
Nửa đêm ray rứt héo Hon vô Cùng.
Đêm qua nhớ Mẹ xiết Bao !
Trằn qua trở lại, nghẹn Ngào lòng Con.
Mơ màng giấc mộng chưa Tròn,
Nửa đêm ray rứt héo Hon vô Cùng.
Mẹ ơi ! biển rông muôn Trùng,,
Con đang lạc lối giữa Dòng thời Gian.
Đêm qua gió tạt mây Tan,
Mắt còn đẫm lệ miên Man giọt Sầu.
Bây giờ Mẹ ở nơi Đâu ?
Có nghe được tiếng con Cầu, hiển Linh.
Bao năm lăn lóc nhục Vinh,
Trong tâm con vẫn in Hình Mẹ Yêu.
Quê người một mảnh trăng Treo,
Ánh vàng hiu hắt, gió Theo biển Về.
Mẹ ơi ! Nắng ấm tình Quê,
Con đang lạc lõng bốn Bề tuyết Rơi !
Dùng dằng hai cảnh hai Nơi,
Nơi con cắt rốn, nơi Đời tạm Dung.
Đoái trông quê Mẹ nghìn Trùng
Vì đâu.! Ngăn cách khó Mong ngày Về.
Mai Vàng hé Nụ bên Hiên
Mình Con xa xứ Bỗng Nhiên chạnh Lòng
Trời Xuân hoa Thắm sắc Hồng
Mà Sao nước Mắt ngập Lòng tha Phương
Thắp Dùm cho Một nén Hương
Bia Sầu, huyệt Lạnh xót Thương mộ Phần
Dõi Hồn mơ Cảnh cỏi Trần
Còn Thương Cha Mẹ, mộ Rêu phũ Đầy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét