THƠ TRÀO PHÚNG
Trung ơi.! Cho thiếp hỏi chàng
Thiếp đâu có đẹp dịu dàng như Nga
Cũng không giàu giống Qatar…
Việt ơi.! Nàng chớ hỏi nhiều
Tuy em không đẹp yêu kiều, mộng mơ
Nhưng ta yêu nét ngây thơ
Ngây thơ đến mức ngu ngơ của nàng
Bao phen ta lỡ sỗ sàng
Thế nhưng em vẫn nhẹ nhàng bỏ qua
Còn dâng ta cả song Sa
Mặc cho con cái lu loa khóc gào!
Thân em ta cũng sờ vào
Đầu, chân, ngực, rốn… chỗ nào cũng ngon
Vân Phong, Phú Quốc, Vân Đồn…
Nàng đều bịt miệng các con dâng mình
Trung ơi.! Chàng quả có tình
Để em chờ đợi tình hình bớt căng
Em cho chàng chín chín năm (99)
Chàng tha hồ đến ăn nằm với em!
Thích gì chàng cứ dựng lên
Các con khóc mãi cũng quen thôi mà
Mai sau thống nhất một nhà
Con chàng – con thiếp đều là họ Trung!
Cảm ơn nàng nhé Việt cưng
Anh thề suốt kiếp chẳng ngừng yêu em !
Mong trời xe chỉ, kết duyên
Vợ chồng Trung – Việt đổi tên thành Tàu!
NGHIÊNG NGỬA CƠ ĐỒ Sao nghiêng trời đất gió vờn mây Nghiêng tổ chim bay lạc mất bầy Đổ nát ngập tràn vì gió bão Cơ đồ nghiêng ngửa tính sao đây? "Tan đàn xẻ nghé" mong gom lại. Cảnh cũ giờ đây mãi nhớ hoài Vận nước lụi tàn thời mạt vận Cơ đồ nghiêng ngửa chẳng bền lâu. Nghiêng mình soi mặt, nước hồ thu Lạnh lẽo đôi vai nặng oán thù Buồn nỗi nhớ thương lòng khắc khoải Nghiêng lòng vong quốc mãi vương sầu Ngàn năm đất nước thời đô hộ Chịu cảnh cơ hàn lắm khổ đau "Thái thú" bóc lột dân đói khổ An Nam quan lại cứ theo hùa
DÒNG ĐỜI
Bảy chục qua rồi, sắp tám mươi
Người già thêm tuổi tính thêm lười
Anh hùng "Sách Sử", luôn ghi nhớ
Đất nước vun bồi, mộng sẽ tươi
"Văn ngữ" thuở xưa tìm hiểu gốc
Tinh hoa ngày mới, sánh vai người
Cao niên vẫn giữ lòng son sắt
Mắt đọc tay ghi, để lại đời.
VẬN NƯỚC
Tuổi-tác nay gần, đến tám mươi
Đời ta luôn phải, khóc hơn cườì
Ngẫm qua bốn bận (1) binh đao thảm
Điểm lại nhiều phen hậu vận tươi
Nịnh bợ háo danh, lòng chẳng bận
Vốn nhà luôn giữ chí không ngơi
Tri âm chẳng lọ so già trẻ
Dàn trải lòng ra với mọi Người.
(1) Tàu, Pháp, Nhật, Việt Cộng.
Toà án có thể kết tội và bỏ tù một người bất đồng chính kiến, nhưng người bất đồng chính kiến có quyền không nhận cái tội đó, vì đơn giản bất đồng chính kiến không phải là tội.!
"Một chế độ,
có thể cầm tù thể xác con người,
nhưng không thể cầm tù tinh thần của họ".
"Hoặc là chết,
hoặc là phải được sống tự do".
Thế nên con người ta luôn có xu hướng đấu tranh đòi cái tự do sống, kể cả những người cộng sản cách đây hơn 80 năm. Thế nhưng giành được tự do cho mình rồi, không có nghĩa là lại đi tước đoạt tự do của kẻ khác.
Có bao giờ nhà cầm quyền tự hỏi, tại sao chế độ ban hành đủ thứ luật để hạn chế, cấm đoán quyền con người mà vẫn không ngăn cản được họ lên tiếng không?
Dường như họ quên một câu nói quen thuộc:
“Ở đâu có áp bức, ở đó có đấu tranh”
hay:
“Ở đâu có áp bức,
thì ở đó không thể có tự do,
không thể có bình đẳng".
XIN ĐƯỢC BÌNH YÊN
Bình yên buổi sáng lặng thinh
Soi gương cười với chính mình ngu ngơ
Bình yên trưa nắng thẩn thờ
Lối mòn tôi bước bóng mờ chao nghiêng
Bình yên chiều đến cô liêu
Tấc lòng này hởi muộn phiền lo toan
Bình yên đêm tối hiền ngoan
À...ơi...bên cạnh hoa soan giấc nồng
02112019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét