WUHAN CORONAVIRUS
Trần gian virus đã tràn LAN
Đại dịch Cô Vi quả lộng HÀNH
Hết thảy Mọi người sợ vướng phải
Chinese virus sống không AN
Hoảng sợ, người dân tâm bất ổn
Khóc than lo lắng suốt ngày ĐÊM
Cướp đi mạng sống người thân ấy
Không được nhìn nhau kề cận BÊN
Thế giới, vì Cô, mà nhuốm bệnh.
Nhưng Cô, vẫn quyết giết không THA
Làm cho thế giới luôn điên đảo
Sống chết trong tay kẻ sát NHÂN
Cô sống cùng chung một chế độ
Độc tài Cộng Sản vớ Hồ - MAO
Giết người đấu tố không tha mạng
Nên thích giết người uống máu TƯƠI
- Hãy hình dung thành phố chúng ta đang sống là một thành phố chết... Với những con đường vắng tanh, bệnh viện hết chỗ, không còn giao thông công cộng.
- Hãy nhìn đất nước của mình đang cư ngụ, mọi sinh hoạt trong cuộc sống đều ngưng đọng, các nhà máy im lìm, không hoạt động, cư dân bị phong tỏa tại nhà; Trung tâm y tế, bệnh viện đông nghẹt người. Những phi trường, nhà ga vắng lặng và cả đất nước bị cách ly!
- Đó là tình hình của những nơi mà Cô Vi có nhã hứng, chiếu cố ghé thăm cùng với lưỡi hái Tử thần của mình. Cô Vi ghé nơi nào, ít tuần sau thành phố đó hoặc thậm chí cả một quốc gia ở đó bắt đầu rỉ máu rồi chìm vào hôn mê, tê liệt… Cô Vi "lang bạt kỳ hồ", đã đang và vẫn không ngừng gieo rắc nỗi sợ hãi cho cả thế giới.
MÙA DỊCH
Trời đất Đã, nổi Cơn đại DỊCH
Khiến toàn Cầu không ÍT lao ĐAO
Khắp Nơi báo Động kêu GÀO
Sợ Con “vi Rút” lẻn VÀO quốc Gia.
Nơi tâm Dịch, diễn Ra điểm NÓNG
Cồ rô na, lan RỘNG mỗi NGÀY
Ngóng Tin từng Phút, từng GIÂY
Cô Vi mười Chín đó Đây hoành Hành
Nguy cơ Dịch, trở Thành thảm HỌA
Luôn đề Phòng chớ QUÁ chủ QUAN
Ngăn Ngừa bùng Phát lây LAN
Đề Cao cảnh Giác trước NÀNG Cô Vi.
Tránh nghĩ đến quán bar, du LỊCH
Hoặc những nơi di TÍCH, viếng THĂM…
Ra đường nhớ bịt khẩu TRANG
Rửa tay, khoảng cách nhớ RẰNG ưu tiên
Nhà chỗ mô, người luôn ở ĐÓ
Không việc chi chớ CÓ ra ĐƯỜNG
Vợ chồng cơm cháo với TƯƠNG
Ăn xong ba bữa lên GIƯỜNG trùm chăn
Việc phòng chống đồng tâm tích CỰC
Các cơ quan hợp SỨC tham GIA
Tin rằng chắc chắn không XA
Năm châu, bốn biển vượt QUA nạn nầy.
Tất nhiên, có những lý do tại sao một số người chọn tránh nghe tin buồn hoặc tránh suy nghĩ nhiều về thảm họa. Liên tục xem tin tức về các sự kiện kinh hoàng, có liên hệ đến mức độ căng thẳng nghiêm trọng cao, có thể ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe tinh thần của chúng ta.
Ngay hiện giờ, chúng ta có thể thấy quá trình kỳ lạ tương tự xảy ra khi con số tử vong toàn cầu do virus corona tăng lên mỗi ngày.
Cho đến hôm nay (13-8-20) Con số sinh mạng mà virus này cướp đi hơn 753.394 người và hơn 21.077.917 ca nhiễm đã được ghi nhận ở 200 quốc gia.
Mỗi cái chết là một bi kịch xảy ra ở cấp độ cá nhân với một gia đình tang thương và bàng hoàng. Nhưng khi nhìn rộng ra thì ai thực sự có thể hiểu được con số lớn như vậy?
Tại Mỹ, nơi đã vượt cột mốc đau buồn 100.000 người chết từ hồi tháng Sáu (mà cho đến những ngày giữa tháng Tám đã tăng lên tới 170.415 người), các nhà báo đã tìm mọi cách để giúp công chúng hiểu về sự tàn phá của dịch bệnh.
Con số hồi tháng Sáu là cao "gấp đôi số người Mỹ thiệt mạng trong toàn bộ Chiến tranh Việt Nam" và "vượt quá số người thiệt mạng khi giao tranh của quân đội Mỹ trong mọi cuộc chiến kể từ Chiến tranh Triều Tiên".
Nhưng việc chúng ta không thể hiểu được những thống khổ gắn với những con số này có thể gây hại cho cách chúng ta phản ứng với những bi kịch như vậy.
Ngay cả bây giờ, có bằng chứng cho thấy mọi người đang bị mệt mỏi với những tin tức về virus corona và đọc cũng như theo dỏi ít hơn về đại dịch khủng khiếp nầy.
Điều này một phần có thể là do một hiện tượng tâm lý được gọi là CHAI SẠN TÂM LÝ, tức là quan niệm rằng "càng nhiều người chết, ta càng ít quan tâm".
THẾ GIỚI DIỆT CÔ VY
Cô Vi, cô vít, cô VÌ
Cô quậy châu Á cô ĐÌ châu ÂU
Châu Mỹ nay cũng đã RẦU
Mọi người sợ hãi, điên ĐẦU vì cô
Cô đến chẳng biết chi MÔ
Ở mô cũng chẳng ai SỜ được CÔ
Bay qua lướt biển, xuyên HỒ
Cô vào đúng lúc bất NGỜ giết dân
Người ta chẳng dám đứng GẦN
Khẩu trang kín mít tần NGẦN chào NHAU
Người già dưỡng bệnh ốm ĐAU
Trẻ mong đến lớp nên RẦU bản thân
Nhân gian cứ thế cô HÀNH
Cô làm người chết tưởng THÀNH công SAO.!
VACCINE đã sẵn nghênh CHÀO
Truy cùng diệt tận cô NÀO váo vênh.!
Vì không xử lý tốt cho lắm với những con số rất lớn. Nếu chúng ta nói về mạng sống, một mạng sống là vô cùng quan trọng, quý giá và chúng ta sẽ làm bất cứ điều gì để bảo vệ mạng sống đó, cứu mạng sống đó, cứu giúp người đó. Nhưng khi số lượng sinh mạng tăng lên quá mức tưởng tượng thì cảm xúc của chúng ta lại không tăng theo tương ứng.
Thực ra, khi các con số thống kê liên quan đến thảm kịch ngày càng lớn hơn, tâm lý chúng ta trở nên CHAI SẠN và mức cảm xúc giảm dần. Điều này đến lượt nó khiến chúng ta ít có khả năng thực hiện hành động cần thiết để ngăn chặn nạn diệt chủng, cứu trợ cho thảm họa thiên nhiên hoặc thông qua các đạo luật để chiến đấu với sự nóng lên toàn cầu.
Trong trường hợp đại dịch hiện nay đã kéo dài hơn tám tháng qua, nó có thể dẫn đến một kiểu VÔ CẢM khiến mọi người chỉ biết tự mãn bằng cách rửa tay, đeo khẩu trang và giữ khoảng cách, - cả ba việc đều đã được chứng minh là giảm lây lan virus.
- Những người già yếu như chúng tôi cách ly tại gia là cách tốt nhất hiện nay.
13082020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét