Chữ S hai mãnh nát tơi bời
Bâu xít Daknong đã xới tơi
Nay bán Đặc khu trên cả nước
Việt Nam ba mảnh, tổ tiên bồi
Tại con cháu chắt không gìn giữ
Để nó bây giờ rách tả tơi
"Thái Thú" lũ bây sao bán nước
Diệt người dâng đất, suốt muôn đời.!
- Thởi còn nô lệ, Giặc Tàu đã cử Thái thú Tô Định sang cai trị dân ta, nhưng vì chính sách quá tàn bạo, làm mọi người đều oán hận, ta thán!
Nhân chồng là Thi Sách bị giết, bà Trưng Trắc cùng em là Trưng Nhị nổi lên khởi nghĩa đánh đuổi quân Tàu.
- Thời XHCN, Đảng Cộng sản Tàu đã huấn luyện những con chó săn Việt làm Thái Thú cho Tàu để cai trị dân Việt Nam.
Bản đồ chữ S nát tơi bời
Bâu xít cao nguyên đã tái xơi
Nay bán non sông cho kẻ cướp
Tại sao con cháu không gìn giữ?
Để nó bây giờ rách tả tơi
"Thái Thú" tham ô sao bán nước
Giết dân, xóa nước, suốt muôn đời.!
Trước hiểm họa đất nước bị xâm lăng, Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu có bài thơ Vịnh Bức Dư Đồ Rách 1. Bài thơ in lần đầu năm 1921, trong tập thơ Còn Chơi. Đến năm 1925 được tuyển chọn in trong tập Thơ Tản Đà:
Nọ bức dư đồ thử đứng coi
Núi sông non nước khéo bia cười
Biết bao lúc mới công vờn vẽ
Sao đến bây giờ rách tả tơi
Ấy trước tổ tiên mưu để lại
Mà sau con cháu vẫn đùa chơi
Thôi thôi có trách chi đàn trẻ
Thôi để rồi ta sẽ liệu bồi.
Các nhà văn, nhà thơ đương thời cảm tác cùng tác giả, lên tiếng hưởng ứng, ủng hộ tư tưởng của Tản Đà bằng cách có nhiều bài họa lại. Tản Đà đồng cảm liền viết bài tự họa lại thứ 2–Vịnh Bức Dư Đồ Rách 2–đăng trên ĐPTB (Đông Phương Thời báo), số 635, năm 1927:
Thôi để rồi ta sẽ liệu bồi
Ta bồi cho chúng chị em coi
Giận con cháu chắt đà hư thế
Nghĩ đến ông cha dám bỏ hoài.
Còn núi còn sông: Nhìn vẫn rõ
Có hồ thêm giấy để mà bôi.
Bởi chưng hồ giấy ta chưa có
Đành phải bó tay chịu tả tơi
Như được chắp thêm cánh, đồng hành bay bổng cùng Tản Đà, các nhà nho, nhà văn có tâm huyết, yêu đất nưóc, dân tộc, cùng tham gia họa lại Bức Dư Đồ Rách. Tản Đà viết tiếp bài thứ 3–Vịnh Bức Dư Đồ Rách 3–đăng trên Đông Phương Thời Báo số 636, cùng năm 1927:
Đành chịu ngồi trông rách tả tơi
Cùng nhau? Buồn lắm chị em ơi!
Nghĩ cho lúc trước thương người vẽ
Ngó lại xung quanh hiếm kẻ bồi
Hồ giấy bây giờ mua kiếm khó
Non sông ai hỡi đợi chờ ai?
Còn núi còn sông còn tớ đó
Đến lúc phải bồi chúng bạn coi.
Cuối cùng, Tản Đà tổng kết cuộc họa thơ do ông khởi xướng bằng bài Vịnh Bức Dư Đồ Rách 4, cũng đăng trên Đông Phương Thời Báo số 643, cũng năm 1927:
Có lúc ta bồi chúng bạn coi
Chị em nay hãy tạm tin lời
Dẫu tài vẫn có, cao là thánh
Chưa dễ tay không vá nổi trời
Hồ giấy muốn mua, tiền chẳng sẵn
Non sông nhìn ngắm, lệ dường rơi
Nhà chung việc cả, ai ai đó
Ai có cùng ta sẽ liệu bồi.?
Trong số những bài họa, có bài của Cụ Phan Bội Châu, cũng cùng năm 1927.
Hóa rách ra lành thế mới hay
Trời giăng toàn giấy, đất hồ đầy,
Non sông sẵn vóc thêu hoa gấm,
Gan óc ghe phen trổ gió mây.
Trắng úa, vẫn tươi, tùy ý thức.!
Bột rền, keo dẻo cốt thầy tay.
Người đà mới mới ta nên mới,
Bồi vá mà chi, kéo khuấy rầy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét