THIẾU ĐÀN BÀ TRÊN ĐỜI
Nếu cuộc đời nầy thiếu các Bà,
Khác chi vườn cảnh thiếu ngàn hoa
Một màu ảm đạm thê lương sẽ,
Phủ khắp nơi nơi, cả mọi nhà.
Nếu thế giới nầy, không phụ nữ,
Hãy khoan chừa Rượu với chừa Trà
Lăng nhăng cũng ráng mà ôm lấy
Vì có còn đâu khoản thứ Ba.!
Nếu thế gian này thiếu quý Bà,
Anh hùng hào kiệt, sẽ làm sao,
Không ai bảo dưỡng cùng chăm sóc.
Thì sẽ tiêu tùng tựa bóng ma.
Thế giới tối ngày không phụ nữ,
Cơm canh hôm sớm lấy đâu ra?
Ăn mì gói mãi làm sao sống?
Rác rưởi tràn lên tận mái nhà.!
ĐÀN ÔNG
Nếu đời không có đàn ông.
Các chị cũng chỉ ngồi không ngáp ruồi.
Dựng nhà – săn bắn – chăn nuôi.
Việc gì to lớn cũng thời đàn ông.
Thủ kho thì cũng như không.
Chẳng còn một cắc thì trông cái gì.
Cạo hoài gió chắng làm chi.
Vấn đề say xỉn thường vì... chị em.
“Nếu đời không có chúng em.
Từ lâu thế giới “loạn” lên mất rồi.”
Nhưng mà không có chúng tôi.
Thế gian còn loạn từ hồi sơ khai.
Chẳng cần tranh cãi đúng - sai.
Chớ nên so sánh, không hài lòng nhau.
ĐÀN BÀ
Nếu đời không có đàn bà.
Đàn ông các bác có mà… ăn chay
Các ông sáng xỉn, chiều say.
Lấy ai “cạo gió”, lấy ai dọn nhà…
Nếu đời không có đàn bà.
Ai người nội trợ, ai là “giữ kho”?
Ai người tâm sự nhỏ to.
Khéo không các bác bày trò “chả nem”.
Nếu đời không có chúng em.
Từ lâu thế giới “loạn” lên mất rồi.
Các ông đừng có trách ̣đời.
Đừng than đừng thở sao trời bất công!
Thà rằng không có các ông.
Còn hơn “tuyệt chủng” bóng hồng tụi tui.
Anh ơi, nghĩ lại mà coi.
Sống sao cho sướng khi đời không em!
THIẾU VẤNG BÀ.! MỚI HIỂU RA...
Đâu còn hưng phấn để xem hoa
Khuya tối chiều trưa lắm việc nhà
Luôn phải bận lo, toan mọi chuyện.
Nếu mai tôi phải thiếu bóng Bà
Ai làm bữa sáng trưa chiều tối
Nấu nước sôi pha, ấm tách trà
Chừ phải tự làm cho hết thảy
Để khỏi phiền con .. lo lắng Ba.
Mai mốt còn tôi nhưng thiếu Bà
Thế rồi tôi biết, phận lo xa
Cho dù cuộc sống không lo đến
Cần phải quan tâm đến việc nhà
Đã thế một mai bà vắng bóng
Đâu còn đi dạo cùng hai ta
Phần tôi chiếc bóng đời cô quạnh
Không có cùng tôi, chung lối qua.
TÌNH NGHĨA VỢ CHỒNG GIÀ
Nếu đến ngày mai thiếu vắng Bà
Lúc trời vừa sáng giọt sương sa
Còn ai chế giúp cà phê sữa
Muì thoảng hương tình, tôi xuýt xoa.
Rồi thế thiếu bà trong cuộc sống
Vườn sau sân trước chẳng còn hoa
Tràn đầy cỏ dại không như trước
Ảm đạm tiêu điều tựa bóng ma
Trong lúc trời gầm sắp đổ mưa
Lóe vài tia chớp, chạnh lòng đau
Mỗi đêm tối xuống, tôi đi vắng
Lo lắng đi vào lại bước ra.!
Nếu đến một ngày bà biến mất
Còn ai trao đổi chuyện văn hoa
Để cùng học hỏi bồi tâm trí
Giữ chút hương lòng lúc cách xa.
Con cháu cùng nhau, tổ ấm nhà
Gia đình không mẹ chỉ còn cha
Còn tôi lẻ bóng trên trần thế
Luống mãi yêu thương chẳng nhạt nhòa.
Nếu đến, một ngày Bà tách bến
Ai đâu.! Còn nữa để làm hòa
Còn ai để giải, bầu tâm sự
Giờ thiếu bà rồi, mới hiểu ra.
ĐÀN BÀ BIẾN MẤT Ở TRẦN GIAN
Nếu thế gian nầy thiếu quí Bà.!
Khéo khôn, an ủi kiếm đâu ra?
Mỗi lần cố gắng chàng tu sửa,
Đinh đóng vào tay, ai xuýt xoa?
Nếu thế giới nầy bà biến mất,
Có đâu dành chỗ, ổng ba hoa
Khoe mình tán gái, ôi sành điệu
Toàn những em xinh Nhạn phải sa.?
Nếu thế giới này không có Bà,
Loan phòng nào khác bãi tha ma
Đêm trường thức trắng, như điên loạn
Đầu tóc bù xù lại kêu la
Thế giới tới đây bà biến mất,
Lấy đâu thơ nhạc để thăng koa
Niềm thương nỗi nhớ trong tim óc,
Đan kết tình gần với chốn xa.!
Nếu cuộc đời tôi lại mất Bà
Mỗi khi buồn giận nhớ không ra.!
Lấy ai trút bỏ bầu tâm sự
Thật quá đau lòng chỉ có ta
Thế giới cỏi trần không phụ nữ
Hổng ai là Mẹ, chẳng ai Cha
Cùng nhau tuyệt tích nơi trần thế
Lịch sử nghìn năm vụt xóa nhòa.
Nếu thế gian trần vắng bóng Bà
Mấy ông ham chiến thích ba hoa
Sẽ cùng "đấm ngực" mà than thở:
"Lỗi tại" nơi tôi với các Bà
Trần thế nhiễu nhương bà biến mất
Bây giờ "bài học" mới tìm ra
Khôn xoay trở lại như ngày cũ
Nhớ mãi yêu thương ở với ta.
PHỤ NỮ NGÀY NAY
Phụ nữ thời nay cũng lắm tài
Đôi bên cha mẹ gánh tròn vai
Gia phong tứ đức, tam tòng đủ
Xã tắc đa năng sáng kiến mài
Tết mãn vẫn thèm hương sắc bưởi
Xuân còn nên muốn vị cành mai
Chồng lo việc mọn nhân ngày tháng
Thỏa sức nồng say sướng dẻo dai.
Phụ nữ ngày nay thấy quá mê
Giỏi giang năng động đủ trăm bề
Duyên dáng, đẹp xinh, người mến ái
Chăm lo con cái chẳng bỏ bê.
Phụ nữ ngày nay đã khác xưa
Đàn ông thần phục, chẳng xem thừa.
Gia chánh, nữ công, không thể thiếu
Riêng nhà công nước vẫn say sưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét