Thứ Hai, 11 tháng 11, 2019

SỐNG CHO XỨNG ĐÁNG ĐỂ KHÕI UỔNG KIẾP NGƯỜI

                      Related image

Hãy sống cho thật đáng sống, để không uổng một kiếp người

Sống càng lâu, ta lại thấy cái chết dễ dàng đến với bất cứ ai. Sống thật khó mà sao chết lại quá dễ. Hôm qua vừa gặp nhau đây, ngày mai đã phải chia lìa nhau mãi mãi. Sống thì có hẹn hò hôm nay, ngày mai nhưng chết đi thì chẳng bao giờ có một cuộc hèn hò nào trước.

"Càng yêu ta càng thấy": có được tình yêu thì khó mà mất tình thì quá dễ. Hôm qua mới yêu nhau đấy, hôm nay đã mất rồi. Mất sạch như người đi buôn mất hết vốn liếng. Rồi tự an ủi khi nghĩ rằng mình quả thật đau khổ, nhưng đồng thời cũng có kẻ khác còn bất hạnh hơn.

Và ngược lại, biết đâu có thời gian mình được yêu thương trọn vẹn, thì người khác cũng đang mất mác thiệt thòi vô cùng. Nghĩ được thế, sẽ thấy cuộc đời bỗng nhẹ nhàng hơn và cũng dễ tha thứ và xích lại bên nhau. Sống mà giữ mãi trong lòng những vướng mắc hờn oán thì cũng nặng nề.

"Tích tắc của số phận". Có người bỏ cuộc đời mà đi như vào một giấc ngủ quên; Lãng quên nơi này, để đi về một nơi chốn khác. Người ở lại bao giờ cũng nhớ thương một bóng hình đã mất, khó mà quên nhanh, khó mà xóa đi trong lòng một nỗi ngậm ngùi.

"Vì quá quan trọng hóa một vấn đề". Nên luôn cho rằng khó có thể quên dễ dàng một cuộc tình, vì chẳng bao giờ quên được. Mượn cuộc tình này để xóa cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn. Những mảnh vá ấy chỉ đủ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi.

"Thật không đáng, vì Trời chưa sập"

Ta
mãi luôn
cảm ơn đời
cho ta chút nắng
và thêm ít giọt mưa
cùng đôi nét đẹp mộng mơ
kèm theo vài ba điều ước muốn
cảm ơn người cho ta nỗi mong nhớ
nỗi lòng đợi chờ, điểm một chút lao xao
trong ngăn tim nhỏ, với máu đỏ luôn chuyển trao
xin cảm tạ Thượng đế cho đời niềm tin cuộc sống.
lẫn một chút mê tín của ngày tháng ngây ngô
với tuổi dại khờ tạm thời đành lẫn trốn
và cảm ơn, khi nhận ra lẽ phải 
để lánh xa những nơi cám dỗ
mộng mị, ôm chờ mong đợi
những ai? để phải lỡ
chuyến đò giờ đã
sang ngang rồi
tiếc nuối
thôi.!

Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mất tình mà giữ mãi một lòng nhớ nhung.

"Sống Chết không do ta quyết định". Cuối cùng thì ta nhận được gì khi còn sống, và mang theo được gì khi: "Buồn vui trả lại trần gian, mi buồn khép lại, áo quan đưa về". Tiền tài, danh vọng hay sắc đẹp chăng? Không… chắc chắn là không rồi, vậy tại sao ta cứ mãi tranh giành hơn thua, bon chen nhau, ganh ghét đố kỵ nhau.

Mỗi sáng mở mắt mà thấy được cuộc sống vô thường, mong manh dễ vở thì có lẽ tình yêu thương đã tràn ngập trên thế gian này rồi, vậy hãy sống như ngày mai ta không còn được sống nữa, nếu ngày mai bạn không còn tồn tại trên cuộc đời này thì hôm nay bạn phải làm gì, sống như thế nào? Lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại được đời người.

(Hơn 25.000 người đã tham dự dịch vụ "Tang lễ cho người sống" với hy vọng cải thiện lối suy nghĩ trong cuộc sống của chính mình, là một dịch vụ được nhiều người Nam Hàn quan tâm lâu nay).

Cuối cùng thì tình yêu cũng không giữ lại được người mình yêu… Tháng ngày cứ hối hả trôi qua, vạn vật đều theo luật vô thường mà hủy hoại, thoáng chốc vụt tắt qua đi chỉ còn nỗi buồn sâu kín trong lòng người ở lại.

Dù biết rằng qui luật sinh tử là lẽ thường ở đời, nhưng vừa đến lại ra đi không ngăn nỗi nghẹn ngào, cuộc sống mong manh như một bình pha lê dễ vỡ, chính vì thế hãy sống làm sao để “khi mình sinh ra mọi người cười, mình khóc – khi mình mất đi mọi người khóc, mình cười”.

Trong mỗi chúng ta ai cũng chỉ có một lần để sống, vậy hãy sống vì những ước mơ của mình, ngay từ lúc này đây hãy sống để trở thành người mà bạn vẫn ao ước hướng tới, yêu thương khi trái tim còn đập.

Nói những điều cần nói, trân trọng những gì mình đang có, thì chỉ cần một lần sống đó thôi cũng đủ để ta cảm thấy mãn nguyện lắm rồi.

Vẫn
Cảm ơn
đời trao cho
khó khăn vất vả
thấm mặn giọt mồ hôi
gột nên những điều mới lạ
dối gian, nêm vị ngọt đầu môi
dẫu đi một lối chớ vội tin người
lòng dạ con người, qua tình đời thay đổi
thời gian vẫn cứ trôi, mối tình sau đang đợi
nên còn tồn lại, phải sống trọn kiếp người
biết sai, phải sửa, mãi vẫn trên đời
nơi thế gian, tránh xa tội lỗi,
mai đây khi đã lìa đời
chẳng ai còn tắm gội
Thân xác đây rồi
không có mùi
hôi thối,
nữa...

Related image

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét