Thứ Ba, 19 tháng 12, 2017

SONG HỶ LÂM MÔN


           

Mùa hè 2017, ông A vừa dự lễ tốt nghiệp (Đại Đăng Khoa) của con trai. Bây giờ lại tổ chức lễ cưới (Tiểu Đăng Khoa), Thật đúng là "Song Hỷ lâm môn". Trong thánh đường, một hôn lễ đang diễn ra. Mục sư  xuất hiện với bài giảng về hôn nhân, đồng thời xác định được chân giá trị đích thực của đời sống vợ chồng. Xuyên qua bản thân cũng như kinh nghiệm sống từng trải Vị Mục sư chững chạc rút trong ví tờ 100 đôla còn mới toanh, ngửi thơm mủi giấy mực, cầm trong tay và đưa lên cao nói với Cộng đoàn.
Có ai muốn nhận tiền này không?.
Không có tiếng trả lời…cũng như hưởng ứng.
Mục sư nói:
Không e ngại, xấu hổ gì cả, ai thích cứ mạnh dạn giơ tay lên.
Khoản một phần ba số người giơ tay.
Sau lời Cảm ơn, Mục sư lại vo tròn tiền giấy lại rồi hỏi:
Bây giờ có còn ai thích sở hữu nó nữa không?
Vẫn còn người giơ tay, nhưng đã ít đi một nửa.
Mục sư vứt tiền xuống đất, giẫm chân lên rồi nhặt lại.
Tờ tiền vừa bẩn vừa nhàu.
Ông lại cất tiếng hỏi:
Còn ai can đảm thích đồng hành nữa hay không.?
Chỉ còn một người thanh niên giơ tay…
Vị Mục sư cố mời anh ta lên phía trên, trao cho anh đồng tiền giấy và nói anh ta là người duy nhất đã giơ tay cả ba lần. Lập tức mọi người trong Thánh đường đều cười to nhưng Mục sư xin cộng đoàn yên lặng.
Ông hướng về phía chú rể và dõng dạc nói.
Trong năm nay con được hai ngày vui (Song Hỷ) đầu năm đỗ đạt (Đại Đăng Khoa) cuối năm thành hôn (Tiểu Đăng Khoa) Hôm nay con cưới một cô gái mà con yêu nhất đời.
Nhưng qua ẩn dụ giống như đồng tiền giấy này, năm tháng trôi qua cộng thêm vất vả với gia đình, con cái… cô ấy sẽ không còn xinh đẹp như bây giờ. Nhưng thực tế, tiền vẫn là tiền, giá trị của nó chẳng hề thay đổi. Hy vọng con giống như chàng trai này, luôn hiểu được giá trị và ý nghĩa đích thực, đừng vì vẻ bề ngoài mà đánh mất mọi thứ. Xin các Con hãy nhận biết, hình thức bên ngoài của mỗi người sẽ biến đổi theo thời gian, con người có thể già hơn và xấu đi, nhưng tâm hồn đẹp thì sẽ vĩnh viễn không hề thay đổi.
 


Song Hỷ Lâm Môn
Một Mối duyên Tình thật đắm SAY
Ông Tơ bà Nguyệt thật Là HAY
Xe Duyên mộng Ước mùa Xuân thắm
Để Tuổi thần Tiên được Mộng ĐẦY
Trôi Mãi thời Gian cứ Vẫn thế
Cùng Trường chung Lớp ngày Vui LÂY
Bên Nhau nguyện Ước chuyện Ngày ấy
Thề Hẹn sắc Son đến Bạc ĐẦU

Dùi Mài kinh Sử vẫn Hoài MONG
Dồn Vén vun Bồi với Ước MONG
Khoa Cử đề Danh lưu Hậu thế
Tổ Tông rạng Rỡ, với Gia PHONG
Hiển Vinh bù Đắp sự Mong ước
Đèn Sách miệt Mài đã Gắng CÔNG
Duyên Nợ ân Tình luôn Thắm thiết
Vui Vầy hạnh Phúc mãi Chờ TRÔNG

"Song Hỷ lâm Môn" nhà Kết HOA
Công Thành, danh Toại "đại Đăng KHOA"
Sách Đèn bút Mực dày Công khó
Xếp Lại bút Nghiên giờ Bỏ QUA
Xem Chuyện tình Duyên nên Phải tính
Lứa Đôi trọn Vẹn "tiểu Đăng KHOA" 
Vợ Chồng danh Phận đôi Điều tốt
Mong Được sớm Ngày nhụy Nở Hoa

VƯƠNG AN THẠCH SONG HỶ LÂM MÔN

Vương an Thạch đến kinh Đô ứng THÍ
Đi qua Nhà mã viên CHỈ thấy ĐÈN
"Đèn kéo Quân" nối tiếp "Kéo quân ĐÈN"
Khi "đèn Tắt quân ngừng LIỀN " không CHẠY
Thấy câu Đối đọc qua Tuy áy NÁY
Vẫn lên Đường ứng thí HÃY tính SAU
Bài làm Xong gọn nhẹ Nộp thật MAU
Quan trường Chấm tấm tắc CÂU thật ĐẠT

Chánh chủ Khảo bảo qua Khâu vấn ĐÁP
"Hổ bay Cờ", câu hỏi ĐÁP phân MINH
"Cờ hổ Bay, cờ cuộn Hổ ẩn MÌNH"
Vương an Thạch đọc qua MÌNH còn NHỚ
Câu đối Đáp khít khao Nhà viên ĐÓ
Nên đỗ Đầu trạng Nguyên CÓ khắc TÊN
"Đại đăng Khoa" tên tuổi Đã xướng LÊN
Khi trở Lại đi ngang BÊN viên NGOẠI

Mời được Khách vào nhà Cùng mã NGOẠI
Vương đáp Liền câu đối TẠI khoa TRƯỜNG
Vừa nghe Qua viên ngoại Bảo phi THƯỜNG
Nên sai Gọi tiểu thư THƯỜNG kén CHỌN
Cho giáp Mặt hai bên Duyên đã TRỌN
"Tiểu đăng Khoa" cử hành TRỌN song KHOA
"Đại đăng Khoa" song hỷ "Tiểu đăng KHOA"
HỌ VƯƠNG MÃ HƯỞNG TRỌN KHOA SONG HỶ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét