Thứ Năm, 31 tháng 8, 2017

VỤ ÁN TRỊNH VĨNH BÌNH KIỆN NHÀ NƯỚC VIỆT NAM TẠI TÒA ÁN THE HAGUE


A.TÓM TẮT VỤ KIỆN

Ông Trịnh Vĩnh Bình sinh năm 1947, là một người Việt tị nạn tới Hà Lan vào năm 1976. Ông kinh doanh giò chả, thức ăn chế biến kiểu Việt Nam trên đất Hà Lan thành công và thành tỷ phú nên có biệt danh "Vua Giò Chả". Năm 1986, Đại hội đảng cộng sản lần thứ 6 ở Việt Nam đã mở cửa kêu gọi Việt Kiều về đầu tư làm giàu cho quê hương. Là người yêu nước vô bờ nên vào năm 1987, ông đem tiền về Việt Nam đầu tư. Để xây dựng nhà xưởng, ông phải mua đất nhưng vào thời điểm này, Chính phủ chưa cho phép Việt kiều mua nhà đất, chính vì thế ông Bình đã phải nhờ người thân sống ở Việt Nam đứng tên giúp (cho đến hiện nay, phía Việt Nam vẫn quy định đất đai thuộc sở hữu toàn dân và Chính phủ cho tư nhân xử dụng tạm thời). 
Từ năm 1987 đến 1996, ông Bình đã rất thành công, mua hơn 284 ha đất, 2 cơ sở sản xuất và 11 căn nhà ở Bà Rịa Vũng Tàu, Đồng Nai và TP.HCM, nâng số tài sản đầu tư lên gấp gần 8 lần số vốn, tới khoảng 30 triệu đô la Mỹ. Thấy số tiền của ông quá lớn, Tỉnh ủy đã chỉ đạo cho Công an Bà Rịa-Vũng Tàu đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can và bắt tạm giam ông Bình về tội "vi phạm các quy định về quản lý và bảo vệ đất đai" và tội "đưa hối lộ". 
Năm 1998, TAND tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu xét xử sơ thẩm và tuyên phạt ông Bình 13 năm tù. Sau khi kháng cáo, Tòa phúc thẩm TAND tối cao tại TP.HCM giảm xuống 11 năm tù (năm 1999) dù việc chứng minh 02 tội danh trên rất mơ hồ. Đó là tội “vi phạm các quy định quản lý và bảo vệ đất đai” thì không có quy định nào về việc nhờ người thân đứng tên giùm là tội phạm cả; còn tội “đưa hối lộ” thì có một số quan chức đảng tố giác ông Bình đưa hối lộ nhưng họ chối bay chối biến là không nhận hối lộ. Kẻ đưa hối lộ nhưng không có kẻ nhận thì “cúng chùa” có phải hối lộ không? 
Tất cả tài sản của ông Bình đều bị Tỉnh ủy Bà Rịa Vũng Tàu chỉ định tịch thu để chia nhau sau khi nhập vào công quỹ đảng. Theo đó, nhiều số tài sản (nhà và đất) cũng được tòa phúc thẩm tuyên bố giao cho UBND tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu và Đồng Nai tịch thu; 2 cơ sở sản xuất (diện tích gần 40.000 m2) cùng 9 căn nhà trên địa bàn tỉnh được UBND tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu được giao cho Cục Thi hành án dân sự bán đấu giá. 
Ông tìm cách ra tù trước thời hạn và sống trốn chui trốn nhủi vì an ninh chìm giả dạng côn đồ tìm cách giết ông nuốt trọn tài sản. Ông theo đường bộ vượt rừng trốn sang Campuchia và về Hà Lan. Đến năm 2003, ông Bình kiện chính phủ Việt nam tại Trung tâm trọng tài quốc tế ở Stockholm, Thụy điển đòi bồi thường 100 triệu USD vào năm 2005. 
Theo đơn kiện, ông Bình yêu cầu phía Việt Nam phải bồi thường số tiền khoảng 100 triệu USD. Ông Bình đã viện dẫn các quy định của Hiệp định khuyến khích và bảo hộ đầu tư mà Việt Nam đã ký kết với Hà Lan vào năm 1994 để tiến hành khởi kiện và ông chứng minh bản án hình sự kết tội ông ta tại Việt Nam trước đây chỉ là cái cớ để Chính phủ Việt Nam tiến hành tước đoạt quyền sở hữu đối với tài sản của ông ta, và như vậy đã vi phạm thỏa thuận tại hiệp định nêu trên và phải bồi thường cho ông ta. Phiên tòa quốc tế nhằm giải quyết vụ tranh chấp này lúc đó được dự định là sẽ khởi sự vào tháng 12/2005 tại Stockholm (Thụy Điển). Cầm chắc thất bại nên phía Việt Nam chọn hòa giải ngoài Trung tâm Trọng tài vào tháng 9/2005 với các cam kết như sau:

1. Phía Việt Nam có các nghĩa vụ: 

  a) Bồi thường cho ông Trịnh Vĩnh Bình 15 triệu (mười lăm triệu) USD là tiền chi phí đi kiện số tiền này giao ngay trong năm 2005. 
  b) Phía Việt Nam trao trả toàn bộ tài sản ở VN cho ông Trịnh Vĩnh Bình bao gồm phân xưởng, nhà kho, đất đai bất động sản. Việc trao trả tài sản chậm nhất vào năm 2012. 
  c) Phía Việt Nam cho ông Trịnh Vĩnh Bình ra vào Việt nam tự do để làm từ thiện.

2. Phía ông Trịnh Vĩnh Bình: Có nghĩa vụ giữ kín cam kết mật nói trên không được tiết lộ cho bất cứ cơ quan truyền thông nào.
Bản Cam kết trong buổi hòa giải này đã có sự chứng kiến của Trung tâm trọng tài Thương mại Stockholm và Văn phòng Thừa phát Lại xác lập vi bằng.

B. THỰC HIỆN CAM KẾT CỦA CÁC BÊN

1. Phía ông Trịnh Vĩnh Bình: đã im lặng giữ đúng cam kết là không tiết lộ lên cơ quan truyền thông để giữ uy tín quốc gia cho phía Việt Nam.
2. Phía Chính phủ Việt Nam: năm 2006, theo báo điện tử Thanh niên, Chính phủ Việt Nam đã miễn chấp hành hình phạt tù cho ông Trịnh Vĩnh Bình, và cho ông được phép trở lại Việt Nam. Và số tiền 15 triệu USD thì cù nhây đến năm 2014 mới trả hết và ông Bình cũng không đòi tiền lãi suất từ năm 2005 đến 2014. Còn tài sản, các bất động sản là 02 nhà xưởng sản xuất với diện tích gần 40.000 m2 cùng 9 ngôi nhà và đất, đoàn xe vận tải 12 chiếc, căn nhà 86 m2 trên diện tích đất hơn 2.000 m2 ở đường Trần Phú- Vũng Tàu và nhiều bất động sản ở các tỉnh thành khác..v.v... thì chưa thực hiện hoàn trả..
Thấy việc cam kết ban đầu bị vi phạm ông Trịnh Vĩnh Bình lần này nhờ đến một Tòa án quốc tế can thiệp. Hiện nay, ông Trịnh Vĩnh Bình đưa chính phủ Việt Nam ra Tòa án Trọng tài Quốc tế The Hague (Tiếng Anh) hay La Haye (Tiếng Pháp) - Hà Lan.
Vụ kiện chính thức khởi hành vào tháng 1.2015. Ngày 30.4.2015, có sự trùng hợp lý thú là phía Tòa án Quốc Tế đã chính thức gởi lệnh thông báo đến nhà nước Việt Nam vào đúng ngày đảng cộng sản ăn mừng 40 năm cưỡng chiếm Miền Nam. Người đứng tên là ông Trịnh Vĩnh Bình, mang quốc tịch Hà Lan. Nội dung đòi chính phủ Việt Nam với các liên can trực tiếp là Bộ kế hoạch đầu tư và UBND tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu phải bồi thường cho ông 1 tỷ USD vì đã trắng trợn vi phạm cam kết mật giữa ông và phía chính phủ Việt Nam vào năm 2005.
Tổ hợp luật sư của ông Trịnh Vĩnh Bình kỳ này cũng là các luật sư từng giúp cho tỷ phú dầu mỏ của Nga là ông Khodorkovski. Đó là Hãng luật Covington & Burling nổi tiếng của Mỹ.
Thuận lợi cho ông Bình và tổ hợp Luật sư của ông là chính Tòa án Quốc tế này đã tuyên án chính phủ Nga phải có nghĩa vụ bồi thường 50 tỷ USD cho ông Khodorkovski. Lần này cùng với các hiệp ước thương mại giữa Việt Nam và Hà Lan cùng với án lệ có sẵn thì phía Việt Nam thua kiện là rất cao.
Không như giải pháp im lặng như cam kết bị Việt Nam trắng trợn vi phạm. ông Trịnh Vĩnh Bình có hứa dùng 90% tiền được sau khi trừ các chi phí vụ kiện sẽ dùng từ thiện, hoạt động nhân đạo hay giúp các nạn nhân của chế độ cộng sản đi kiện ra các tòa án quốc tế đòi bồi thường, việc hỗ trợ bao gồm tư vấn cả tiền bạc nhằm giúp các nạn nhân lấy lại công lý cho mình. Không loại trừ khả năng một số tiền sẽ được giúp các tổ chức xã hội dân sự ở Việt Nam. 
Ban đầu Nhóm Luật sư muốn ông Bình khoán toàn bộ vụ việc cho họ bởi họ phòng ngừa việc phía Việt nam sẽ cho người ám sát ông nhưng ông Bình chọn phương án đồng hành cùng họ. Chắc chắn hơn nữa cho tiến trình vụ kiện có thể lâu dài hay bị nhà nước Việt Nam cho người đi ám sát ông Trịnh Vĩnh Bình thì ông Bình cũng đã hoàn tất lập chúc thư thừa kế vụ kiện cho các thừa kế của ông ngõ hầu theo đuổi vụ việc đến cùng. Nguồn tin cho hay là ông Bình được chính Tòa án Quốc tế khuyến cáo không nên quay về Việt Nam lúc này, ông cũng tuyên bố sẽ không về Việt Nam cho đến khi công lý thực thi hoàn toàn cho ông.
Trong vài ngày tới các cơ quan truyền thông tại Hòa Lan và EURO-zone sẽ thông báo tin này trên các phương tiện truyền thông nhằm khuyến cáo Việt kiều cân nhắc khi về Việt Nam đầu tư làm ăn.
Phía Việt Nam hiện nay, Chính phủ cũng vội vàng thuê một hãng luật nổi tiếng của Pháp để bào chữa trước Tòa án Quốc tế La Haye.

C. NHẬN XÉT SƠ BỘ VỀ VỤ KIỆN SẮP TỚI GIỮA CÁ NHÂN TRỊNH VĨNH BÌNH VÀ NHÀ NƯỚC VIỆT NAM

Đây là vụ kiện rất hay bởi các tác dụng của nó trên phương tiện truyền thông sẽ gây ảnh hưởng lớn đến tiến trình thay đổi chế độ độc tài và cải thiện môi trường đầu tư, giúp cho kinh tế Việt nam phát triển. Bởi vì khả năng thua kiện của nhà nước Việt nam, theo cá nhân tôi, là 95%. Thời kỳ bao cấp, Việt nam đóng cửa về thông tin nên trình độ nhận thức rất thấp, nhất là các quan chức đầu tỉnh và trung ương. Hình như quyền chức càng cao thì họ càng khôn với dân trong quốc nội để bóc lột, còn ra đấu trường quốc tế ngơ ngơ ngáo ngáo. Điểm sáng duy nhất hiện nay trong trí nảo của họ là thuê ngay hãng Luật của Pháp, còn như trước kia, vụ kiện chất độc dioxin “màu da cam” đã làm cho giới luật trên toàn cầu cười đến tét cả rốn. Không biết Hãng Luật của Pháp mà họ thuê sẽ bảo vệ cho Nhà nước Việt Nam trong vụ kiện này ra sao nhưng đa số các luật sư là bạn bè của Cù Huy Hà Vũ cả. Thật khôi hài.
Còn cá nhân kiện một chính phủ là việc rất bình thường theo luật pháp quốc tế. Ngay cả vụ Khodorkovski cũng tương tự. Do Khidorkovski là tỷ phú có ý định tranh cử tổng thống và tham gia vào hoạt động chính trường, Putin đã quy kết ông vì tội trốn thuế và bắt tù. Sau khi ra tù, Khodorkovski đã kiện Chính phủ Nga tại tòa án quốc tế này và thắng kiện. Phía Nga hiện đang bồi thường cho khoản 50 tỷ USD cho ông. Còn Trịnh Vĩnh Bình kiện Nhà nước Việt nam thắng kiện sẽ là một vụ kiện rất đặc biệt bởi vì liên quan đến quan điểm của đảng cộng sản về sở hữu tư nhân đất đai. 
Khi đất đai hiện nay ở Việt Nam vẫn là sở hữu toàn dân, nếu phán quyết phía Việt Nam thua kiện và phía Việt Nam tuân thủ bản án quốc tế này đồng nghĩa với việc sửa đổi cơ bản luật đất đai và cả hiến pháp của họ. Trường hợp phía Việt nam thua kiện nhưng không tuân thủ bản án theo kiểu “tao đéo chấp hành, chúng mày làm gì tao” thì hậu quả còn xấu hơn nữa vì tình hình thế giới hiện nay đã không còn phe xhcn và dân trí Việt nam đã cao hơn trước nhiều. Phán quyết của Tòa án quốc tế La Haye có thể gây chấn động chính trường Việt nam để họ phải đổi mới thể chế.
Chúng ta biết rằng đảng cộng sản thiết lập hệ thống ba bộ máy nhà nước để tham nhũng. Do vậy, sở hữu toàn dân về đất đai là cơ sở pháp lý cho tham nhũng hệ thống. Thật sự, về bản chất sâu xa của vụ kiện là ông Bình kiện đòi sở hữu bất động sản mà ông đã mua ở Việt Nam. Phía Việt Nam đang nợ nần khắp thế giới. Nên nếu thua kiện, không thể quy ra giá trị 01 tỷ USD để trả cho ông Bình. Còn trả bằng bất động sản thì phải sửa đổi Hiến pháp và Luật Đất đai cho phù hợp với quốc tế. 
Chúng ta biết rằng cơ sở tồn tại của nền độc tài dựa vào 3 cột chống chủ yếu là: độc quyền thông tin lừa đảo dân chúng; sở hữu toàn dân về tư liệu sản xuất để bóp chặt kinh tế tư nhân; và thủ tiêu các hội đoàn đảng phái dân sự độc lập. Do vậy, việc thừa nhận sở hữu tư nhân về đất đai sẽ có tác dụng chủ yếu làm tan rã nền móng kinh tế của đảng cộng sản làm cho đảng không vận hành được cơ chế tham nhũng nữa; và đảng không tham nhũng thì sẽ sụp đổ. 

Thứ Bảy, 26 tháng 8, 2017

VIETNAMESE AMERICANS


Who we are

As much as I was ambivalent towards growing up as Vietnamese, I now take pride in how much it has made me who I am today. It's contributed to my work ethic, my personality, and my soul. I want my son to know that it's not just a language or cultural practice that's done at home—but that we are all multi-dimensional people, and his Vietnamese identity is a huge part of him just how it has been for me. I hope he doesn't believe that he's just American or that America has made him, but understands that if my parents never came to Canada and brought me up on their traits and values, I would not be able to pass them down to him and be the parent I am today.

Có thể nói là tôi mâu thuẫn, cũng có thể nói là tôi chán vì mình đã sinh ra là người Việt, nhưng rồi tôi đã nhận biết được và rất tự hào về cội nguồn Việt đã tạo dựng lên con người tôi ngày hôm nay, tạo cho tôi một đạo đức nghề nghiệp và nhân cách mà tôi sở hữu. Tôi muốn con trai tôi sau này sẽ hiểu rằng, không phải chỉ học ngôn Ngữ văn hóa ở nhà mà phải học ở cả thế giới bên ngoài. Nhân sinh rất đa dạng, là người Việt sinh trưởng ở nước ngoài sẽ là một phần lớn trong cuộc đời nó cũng giống như tôi vậy. Tôi hy vọng và tin rằng không phải là đất nước hay con người America tạo dựng ra nó. nếu như cha mẹ tôi không tới đây và nuôi nấng dạy dỗ tôi một cách chuẩn mực, thì tôi sẽ không thể truyền lại cho con tôi về nguồn gốc Việt và trở thành người cha như tôi ngày hôm nay.

Even though I feel there are many hardships growing up and being Vietnamese, I also feel there are so many silver linings and benefits to being Viet and being part of the Vietnamese community. We are fortunate to hold onto a piece of tradition that not many other people may have. I enjoy taking part in the practices that give me an identity as a Vietnamese. It's almost a feeling of being exotic because our parents come from this foreign land and are able to bring these past traditions with them to this western society that can be seen differently.
Dù biết rằng có rất nhiều thử thách khi sinh ra và lớn lên là người Việt, nhưng tôi vẫn thấy mình có rất nhiều may mắn và lợi ích là người Việt trong cộng đồng Việt Nam. Chúng ta may mắn được nắm giữ một truyền thống mà nhiều người không có được. Tôi vui mừng được đại diện cho người Việt Nam. Một cảm giác hào hứng lạ lùng khi có được cha mẹ mình đã tới đất nước này, mang truyền thống lâu đời của họ tới xã hội Tây Phương, mà có thể nhận thấy là hoàn toàn khác biệt với họ.

I think of the time when I was in high school; I would have a group of friends that I would hang out with and some of them were Vietnamese. But going to University and only sparsely having Viet friends, the question of what it meant to be Vietnamese came to my mind. It came from a feeling of embarrassment and a realization that I am at a point in my life where I only know so much about my culture and the history of it. Even though I know a bit about the cultural history of Vietnam, it was not knowing the language well and being able to speak it or communicate with family in full that made me think about my own cultural identity.
Tôi nghĩ về thời gian tôi còn học ở High school, tôi cũng chơi với một nhóm bạn trong đó có vài bạn là Việt Nam. Nhưng khi vào Đại học thì bạn Việt hiếm hoi lắm, nên tôi tự hỏi thế nào là người Việt. Từ chỗ thấy mắc cỡ (xấu hổ) tôi nhận ra rằng tôi biết rất nhiều về văn hóa cũng như lịch sử của nơi tôi đang sống. Mặc dù, tôi biết rất ít về văn hóa lịch sử Việt Nam, mặc dù không nói được nhiều tiếng Việt để có thể giao tiếp nhiều với gia đình, thì không có nghĩa là tôi không nghĩ về nguồn gốc văn hóa VN của mình

I think what makes me feel Vietnamese is when I would come home and my parents would be speaking in Viet, constantly eating Viet food and participating in the cultural practices my parents were able to do, like praying for family members that have passed away. Even something as simple as watching Paris by Night with my parents made me feel Vietnamese.
Theo tôi, cái mà làm cho tôi cảm nhận mình là người Việt là khi về tới nhà được nghe cha mẹ nói tiếng Việt, ăn đồ Việt do mẹ nấu hàng ngày, cùng tụng kinh niệm Phật cầu siêu cho gia tiên, thậm chí là xem chương trình Paris by Night cùng với cha mẹ tôi cũng thấy mình là người Việt.

I started asking this question of what it meant to be Vietnamese right after university. I was having thoughts about the world and culture and the impacts of it, which led to me to think about my own identity and what kind of Vietnamese I was. I know that the Vietnam my parents had been raised in is now gone, and while it is interesting to me; I know it's a completely foreign idea. The identity I know and grew up on was one that was passed down through oral traditions, usually in settings like around the dining table with family. The question for me at this point is what happens to that legacy and where does it go?
Ngay sau khi kết thúc đại học ,tôi bắt đầu băn khoăn như thế nào là người Việt . Tôi có nghĩ về văn hóa và ảnh hưởng của nó trên thế giới, điều này làm tôi nghĩ tới tình trạng của bản thân tôi là người Việt và là người Việt thế nào. Tôi biết đất nước mà cha mẹ tôi được sinh ra và lớn lên đã không còn nữa nhưng tôi lại muốn tìm hiểu về nó. Tôi biết đây là một ý tưởng hoàn toàn ngoại quốc , nhận biết về người Việt qua sự trưởng thành của tôi được để lại qua truyền thống truyền miệng trong những bữa ăn hàng ngày của gia đình. Tới giờ này tôi vẫn hỏi là chuyện gì đã xảy ra với sự kế thừa đó và nó sẽ đi về đâu.
I've always felt proud to grow up as a Vietnamese individual. I wanted to prove that being Vietnamese meant we could grow up as regular, contributing American citizens. It meant showing that we weren't just minorities taking up space and causing trouble as delinquents. We can succeed whether it's getting a good job or going to school even though we are minorities—the whole "anything you can do, I can do better" mentality. I feel [Vietnamese have] always been looked down upon, and especially with the stereotype of Viet people being thugs or drug dealers. it's given me all the more reason to prove we are better than that.
Tôi luôn tự hào về bản thân vì đã được sinh ra là người Việt. Khi trưởng thành tôi muốn chứng tỏ rằng người Việt cũng đóng góp nghĩa vụ cho America như bao người American khác. Người Việt không phải là thành phần thiểu số chiếm dụng không gian và gây tội phạm, mặc dù là thiểu số nhưng chúng ta thành công trong học tập cũng như công việc, nói một cách bao quát là "bất cứ điều gì bạn làm được, tôi sẽ còn làm tốt hơn thế". Tôi thấy người Việt luôn bị coi thường và đặc biệt là định kiến với một số Việt là côn đồ và buôn bán ma túy, nhưng những định kiến đó càng làm cho tôi muốn chứng minh rằng người Việt tốt nhiều hơn thế.

Thứ Bảy, 19 tháng 8, 2017

ƠN NGHĨA SINH THÀNH


Ba Mẹ của con, 
  


Mỗi năm con đều dự định viết bài về Mẹ và Ba, nhưng lúc nào những dự định đó cũng bị bám bụi vì những quyến rũ khác, điều đó làm cho con bị ray rứt...Và mỗi lần như thế, là con tìm đến những câu ca dao hoặc những lời hát về cha mẹ mà mỗi khi ru con mẹ hay hát. Mặc dù, có rất nhiều bài hát ca tụng về mẹ, nhưng công ơn sinh thành dưỡng dục của ba mẹ không thể nào gói gọn trong một bài hát hay một bài thơ. Nếu mang ơn mẹ mà không nói về cha là một thiếu sót rất lớn. 
Nay con xin mượn bài hát "Ơn Nghĩa Sinh Thành" để tự nhắc nhở mình về đạo làm người, đạo làm con. Lời bài hát thật chân thành, da diết làm sao! Nó đã cho con cảm xúc chân thật về công ơn ba mẹ sâu đậm. 
Thường ngày con quá bận rộn với đời sống riêng của con và đôi khi không để ý những gì xảy ra xung quanh, nhưng khi nghe bài hát "Ơn Nghĩa Sinh Thành" lại rung động trái tim con và bồi hồi xao xuyến nhớ về ngày xưa. Bài học vở lòng đầu tiên con học từ mẹ là:

"Công Cha như núi Thái Sơn
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ Mẹ kính Cha
Cho tròn chữ Hiếu mới là Đạo con".

Con hỏi núi Thái Sơn cao cỡ nào, mẹ lại diễn tả là nó cao lắm, cao đến nỗi lẫn vào trong mây mà con không thể nào thấy đỉnh của nó được. Công cha to lớn vô kể hơn cả ngọn Thái Sơn kia. Con lại hỏi ngọn Thái Sơn ở đâu, mẹ lại hắng giọng giải thích là nó ở xa, xa lắm, mình không thể đi xe một ngày mà tới được, ở rất xa tận miền Trung của tỉnh Sơn Đông Trung quốc, (Thái Sơn cao 1.545 m so với mặt biển và chiếm diện tích 125 km2).Tình mẫu tử thì dạt dào như nước đầu nguồn, không bao giờ khô cạn. Và mẹ kết luận bài học vở lòng đầu tiên làm người, làm con phải hiếu đạo, phải biết vâng lời ba mẹ, thương yêu anh chị em, có lòng nhân với mọi người xung quanh. 
Nhạc sĩ Dương Thiệu Tước đã xử dụng bài ca dao này tạo nên chủ đề chính trong nhạc của ông. Một sự so sánh tượng trưng công cha nghĩa mẹ đã được lặp lại để nhấn mạnh hơn.

"...Công đức sinh thành
Người hỡi đừng quên..."

Cảm ơn mẹ cha tạo dựng nên hình hài nầy để con được hiện diện trong cuộc đời. Công đức sinh thành đã đưa con về dòng sông của tuổi thơ, thuở con còn do mẹ mang nặng tới 9 tháng 10 ngày, rồi khi sinh con lại gặp bao nhiêu trở ngại. Khi bác sĩ quyết định chích thuốc dục, vì thai bị sệ xuống gần cả tháng, (Do mẹ bị shock mạnh, đúng một tháng kể từ ngày Ba đi vượt biên) nhưng chưa tới ngày sanh nên tử cung chưa mở hết, cho nên cơn đau kéo dài. Dùng máy hút vẫn không kết quả. Nguy hiểm đến 90% cho mẹ nếu phải mỗ, nghe đến mỗ mặc dù kiệt sức nhưng mẹ vẫn cố chịu đau, nắm chặt tay mợ Thảo và ráng dùng sức bình sinh còn sót lại, may thay! lúc đó Bác sĩ Cúc reo lên "mở rồi" và dùng tay lách từ từ vào tử cung để nương theo và nhích dần đầu con cho đến lúc ra hẳn...(ngày 8 tháng 12 Đức Me vô nhiễm nguyên tội), mọi người thở phào nhẹ nhỏm. Tinh thần quả cảm của Người Mẹ đã vượt qua cơn "Thập tử nhất sanh" Mẹ là người vui mừng hạnh phúc nhất, khi được ôm con vào lòng và thấy tận mặt con gái vừa mới chào đời, từ tay người y tá; phần BS Cúc thì qụy xuống chân giường, vì quá mệt từ 5 giờ chiều mãi đến đúng 12 giờ đêm, sau đó giao lại cho hai y tá và sang phòng kế nằm nghĩ chân. Bà nội đang lần chuổi cầu nguyện, không dấu nổi mừng, dành bế cháu gái nhá dộng đầu vào tường ba lần vừa nói "con gái lỳ " này... Khi y tá bế con đi làm sạch sẽ, Mẹ cẩn thận nhờ mợ Thảo đi theo! Nửa giờ sau, BS Cúc trở lại, y tá cho biết nhau chưa ra, lại một phen ú tim nữa, BS nhanh tay rà soát lá nhau thật kỹ lưỡng, và tuyệt đối không bị bỏ sót, vì chỉ sót một chút thôi cũng gây nên tử vong. Như vậy! Mẹ phải chịu đau đớn lần thứ hai. Nghe Mẹ kể lại, con biết Mẹ đã chịu đựng quá nhiều khổ đau vì con...
Cảm ơn Thượng đế, cả mẹ và con đều tai qua nạn khỏi. Ngoại ở nhà với cu cườm, (vừa tròn 3 tuổi) đang lần tràn hạt cầu nguyện, khi nghe tiếng gọi cửa của cậu Phượng, Ngoại run sợ nên không dám lên tiếng ! càng gọi, Ngoại càn run lẩy bẫy, mãi cho đến lúc nghe cậu nói "chị sanh con gái rồi mẹ ơi " mừng quá đi vội ra mở cửa đến nổi té trầy cả đầu gối luôn.

Những ngày còn thơ, công ai nuôi dưỡng
Cảm ơn mẹ cha đã nuôi dưỡng con. Tiếng hát quyện lẫn với âm thanh đàn bầu, đàn tranh não nuột làm con cảm nhận được những khó khăn tiếp nối khó khăn dường như đã là số phận của mẹ. Sinh con khó là thế, nuôi con cũng không dễ. Vì hậu quả của việc chích thuốc dục để sinh chỉ huy, (theo cách gọi của Bác Sĩ sau năm 1975) một trong những nguyên nhân làm cho tử cung không khép kín, vì thế sau khi sanh vẫn thỉnh thoảng có vài giọt máu, BS chửa không bớt, nên bảo cắt bỏ tử cung. Mẹ vừa lo vừa sợ ! Cuối cùng mẹ quyết định tìm đến cô mụ Lan (hành nghề trước 75). Theo kinh nghiệm, cô cho biết đó là hậu quả của thuốc, qua trao đổi và trình bày, cô Lan chích thuốc hậu sản, nhưng qua một tuần không có kết quả thuyên giảm, cô chuyển qua thuốc trụ sinh " phước chủ may thầy " may phước là ngày thứ hai đã thấy có dấu hiệu tốt, uống đến ngày thứ bảy thì hoàn toàn bớt hẳn..! Cũng may thuốc trụ sinh không ảnh hưởng đến dòng sữa ngọt ngào của mẹ. Nhờ bầu sữa thơm ngon của Mẹ đã nuôi con mau lớn tròn trỉnh trong những tháng đầu đời cũng như những tháng năm về sau...Đại gia đình nội-ngoại lại mừng hơn, vì sau hơn ba tháng mới được tin về Ba đã đến được Thái Lan, Mẹ ôm hai con vào lòng, mừng mừng, tủi tủi đọc thư của ba. Sinh khí gia đình đã trở lại.

Hơn một năm Ba qua Mỹ, và kể từ đó về sau nội ngoại cũng như mẹ và hai con có cuộc sống được thoải mái hơn. Bốn năm sau, Mẹ và hai con đoàn tụ với Ba...Thấm thoát, mà nay con đã ra trường sau 21 năm miệt mài ở ghế nhà trường, tiếp theo chúng con phải qua bốn năm "Medicine Residency Program" nữa. Thành quả mà chúng con có được ngày hôm nay, phần lớn là do công lao trời biển cuả Ba Mẹ, phần còn lại là sự cố gắng của bản thân, nhằm để đạt được ước mơ khi còn nhỏ. 
Cảm ơn Mẹ đã chăm sóc chúng con từ miếng ăn, cái mặc đến giấc ngủ cũng như khi vui chơi hay lúc ốm đau, luôn cận kề mọi nơi, mọi lúc, nhất là những năm tháng không có Ba bên cạnh. 
Chúng con thương Ba rất nhiều vì phải chịu cảnh tù tội đoạ đày đói khát, khi ra tù lại phải lam lủ, vật lộn với những khó khăn của cuộc sống, nhưng vẫn không yên thân, nên đành phải chọn con đường ra đi vượt biên, đành bỏ lại tất cả đằng sau. Nhưng may thay trong cái " thập tử " đã tìm lại được sự sống trong đường tơ, sợi tóc...Nhờ sự hy sinh lớn lao đó mới có ngày đoàn tụ năm 1992. Kể từ đó chúng con được cả Mẹ cùng Ba tiếp tục chăm lo giáo dục, hướng dẫn, uốn nắn nên người từ gia đình đến nhà trường và ngày nay ngoài xã hội. Chúng con thật lòng biết ơn Ba Mẹ.   
Âm hưởng lời ca tiếng nhạc trầm buồn của nhạc cụ dân tộc như đánh động vào tâm thức của con. Cho con ăn uống đã khó khăn là thế, mà nuôi con khỏe mạnh còn khổ gấp trăm ngàn lần thế nữa. Mỗi lần con bệnh là mẹ lo lắng chạy ngược chạy xuôi. Mẹ dỗ dành con uống thuốc. Thuốc đắng con cứ lừa ra, mẹ phải dụ kẹo. Bình thường con không được ăn kẹo vì mẹ sợ hư răng con. Viên thuốc lớn quá, mẹ phải cà nhuyễn ra cho con, khổ nỗi thuốc cà ra càng khó uống, mẹ phải kiên nhẫn dỗ dành con. Khi con đau nằm thiếp , khi tỉnh dậy thấy mẹ bên cạnh xoa xoa tay con. Mặt của mẹ hóp lại thấy rõ. Nỗi đau đớn về thể xác của con lúc đó thì ít mà thấy mẹ lo nhiều quá làm con phải chảy nước mắt. Ôi tình mẹ cứ dạt dào tưới mát đời con.

Nhớ công ơn sinh dưỡng, đó mới là hiền nhân
Ơn mẹ đã dạy bảo cho con những món ăn tinh thần vô giá. Tạo cho con hình thể này khó khăn là thế, mẹ còn phải lo tới mặt đạo đức của con nữa. Con vốn bướng bỉnh từ hồi bé. Mẹ lúc nào cũng vừa nghiêm vừa uyển chuyển để uốn nắn con từng ly từng tí. Mẹ vừa là thầy vừa là bạn của con. Mỗi sáng mẹ thức dậy từ gà gáy, làm sạch sẽ trong, ngoài, trước, sau và sau đó là đánh thức chúng con dậy để học bài. 
Dù bây giờ con có bao nhiêu bằng cấp, rành bao nhiêu ngoại ngữ, bài học vỡ lòng bằng tiếng mẹ đẻ do mẹ dạy vẫn khắc đậm trong tâm khảm của con : "O tròn như quả trứng gà . Ô thời đội mũ. Ơ thời có râu". Tấm bảng đen đầu tiên con có cũng là một tặng phẩm vô giá từ mẹ. Mẹ nhờ người ghép những mảnh gỗ nhỏ lại, rồi mẹ lấy giấy nhám đánh lên cho nó đỡ sần sùi, sau đó mẹ lại cặm cụi dùng sơn đen quét lên . Con rất vui khi dùng bảng đen đó, vì nó tự tay mẹ làm cho con. Tuy Mẹ bận rộn công việc hằng ngày, nhưng vẫn dành thời gian kèm cho con học, ngoài ra cũng tranh thủ giành chút xíu thời gian ít ỏi của mẹ mà làm đồ chơi cho con. Mùa mưa thì mẹ ngồi nắn đủ loại tượng bằng đất sét . Mùa hè thì mẹ cặm cụi gọt giũa những thanh tre để làm diều. Trung thu thì mẹ giúp con làm lồng đen ngôi sao . Khi mẹ kể chuyện Trần Minh khố chuối vì nghèo mà bắt đom đóm thay đèn dầu để thức khuya học bài. Những chuyện cổ tích qua mẹ đã cho con một thế giới thần tiên với những bài học hiếu thảo đạo đức luân lý mà mẹ đã khéo léo lồng vào từ Cây Tre Trăm Đốt tới Tấm Cám, Mẩn tử Khiêm, Tử Lộ đội gạo v v...( Trong Nhị thập tứ hiếu ). Cảm ơn mẹ cha đã kiên nhẫn uốn nắn con để con thành nhân. Và cứ thế dòng nhạc cứ trôi vào lòng con, đánh thức những tiềm thức đẹp đẽ về mẹ, về ba. Gương hiếu thảo của Ba Mẹ đối với Nội-Ngoại luôn làm cho chúng con cảm động.
Ơn ba mẹ không thể nào gói gọn trong câu "Ba năm dưỡng dục, chín tháng cưu mang" được. Ơn và nghĩa của ba mẹ phải nói là cả đời, cho dù cả đời này con có trả ơn cũng không thể nào trả hết công sinh thành và dưỡng dục của ba mẹ được. Nhìn đi nhìn lại cuộc đời của con có quá nhiều ân huệ, nhờ ba mẹ mà con thành người và giúp con nhận ra những lỗi lầm của mình để mà tu mà sửa kịp thời. Con cảm ơn ba mẹ đã giúp con vượt qua những cơn giông bão cuộc đời. Một bài hát về lòng biết ơn công sinh thành dưỡng dục của cha mẹ, một đạo lý rất bình thường của chúng ta, thế nhưng nhạc sĩ Dương Thiệu Tước đã thành công phối hợp một cách tài tình ca dao và điệu nhạc dân tộc . Dòng nhạc của ông đã đánh động tâm thức của con một cách sâu sắc cái cảm giác được yêu thương, được bảo bọc từ ba mẹ. Con cảm ơn ba mẹ, nhất là mẹ đã cho con hình hài này, trí tuệ này, nhân cách này. 
Con nhớ thương Ba Mẹ quá, nước mắt con đã luôn chảy lúc nào con chẳng hay, nhưng môi con đã mặn, lòng con bồi hồi như muốn níu kéo thời gian xa xưa trở lại đ con vẫn là đứa con nhỏ dại, hằng ngày vẫn được sống bên cạnh ba mẹ, được ba mẹ hết sức thương yêu dạy bảo, cưng chìu, dỗ dành, che chở, với tấm lòng luôn luôn bao dung tha thứ và tràn ngập hạnh phúc vô biên.

Nếu được thời gian quay trớ ngược 
Xin cả nghìn năm tiếng Mẹ cười.

Vì vậy mà ca dao tục ngữ Việt Nam đã ca ngợi công cha nghĩa mẹ sâu dày.

“Công cha như núi ngất trời,
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển đông",
"Núi cao biển rộng mênh mông,
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi.”
và :
“Đêm khuya trăng rụng xuống cầu,
Cảm thương cha mẹ, dãi dầu ruột đau.”

Với lòng nguyện cầu:
“Đêm đêm khấn vái Phật, Trời,
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.”

Hoặc qua câu đối :
- “Cha muôn thuở vầng dương soi sáng, độ lượng gian lao không ngại khó".
 
- "Mẹ nghìn đời dòng suối ngọt ngào, bao dung tận tụy chẳng hề than”.

Thứ Tư, 9 tháng 8, 2017

BIỆT THỰ RAO BÁN CỦA TỔNG THỐNG TRUMP


Một biệt thự xa hoa của Tổng thống Mỹ Donal Trump trên đảo St Martin ở Ca-ri-bê đang được rao bán với giá 28 triệu USD. Nằm bên bờ biển xanh cát trắng tuyệt đẹp, biệt thự rộng lớn là nơi lý tưởng để nghỉ ngơi thoải mái, sau thời gian căng thẳng với công việc.


Biệt thự Le Chateau des Palmiers của Tổng thống Trump nằm trên đảo St. Martin ở Ca-ri-bê.

Biệt thự Le Chateau des Palmiers của Tổng thống Trump nằm trên đảo St. Martin ở Ca-ri-bê.


Toàn cảnh biệt thự Le Chateau des Palmiers nhìn từ trên cao. Biệt thự nằm trên khu đất rộng hơn 20.000m2 tại vịnh Plum.
Toàn cảnh biệt thự Le Chateau des Palmiers nhìn từ trên cao. Biệt thự nằm trên khu đất rộng hơn 20.000m2 tại vịnh Plum. 

Biệt thự hướng ra biển nằm trên khu đất rộng được bài trí đẹp với nhiều cây xanh.
Biệt thự hướng ra biển nằm trên khu đất rộng được bài trí đẹp với nhiều cây xanh. 

Biệt thự gồm 9 phòng ngủ được ông Trump mua vào năm 2013.
Biệt thự gồm 9 phòng ngủ được ông Trump mua vào năm 2013. 
The estate itself measures just under five acres of land, with an eight-foot wall at the ends of the property. There's also a two-bedroom manager's area, bringing the bedroom total to 11.

Vào thời điểm đó, chủ cũ của biệt thự rao bán nó nó với 19,7 triệu USD, mặc dù không rõ giá bán cuối cùng.
Vào thời điểm đó, chủ cũ của biệt thự rao bán với giá 19,7 triệu USD, mặc dù không rõ giá bán cuối cùng.
The rental prices Trump charged ranged from $6,000 to $28,000 per night, depending on what time of year and which of the houses was being rented.
The rest of the structures on the property match the main home.

Biệt thự có bể bơi rộng nằm cạnh bờ biển.
Biệt thự có bể bơi rộng nằm cạnh bờ biển. 

Ông Trump từng miêu tả đây là một trong biệt thự tuyệt vời nhất trên thế giới khi mua nó vào năm 2013.
Ông Trump từng miêu tả đây là "một trong biệt thự tuyệt vời nhất trên thế giới" khi mua nó vào năm 2013.

Biệt thự đã được lặng lẽ rao bán trên trang web của hãng Sotheby’s International Realty hồi tháng trước với giá 28 triệu USD.
Biệt thự đã được lặng lẽ rao bán trên trang web của hãng Sotheby’s International Realty hồi tháng trước với giá 28 triệu USD.

Hiện không rõ lý do vì sao ông Trump bán biệt thự này.
Hiện không rõ lý do vì sao ông Trump bán biệt thự này.

Theo Washington Post, biệt thự mang về cho chủ nhân số tiền từ việc cho thuê từ 200.000 USD đến 2 triệu USD trong thời gian từ năm 2014 đến giữa năm 2016. Giới chức Nhà Trắng và Tổ chức Trump không lên tiếng khi được hỏi về biệt thự này.
Theo Washington Post, biệt thự mang về cho chủ nhân số tiền từ việc cho thuê từ 200.000 USD đến 2 triệu USD trong thời gian từ năm 2014 đến giữa năm 2016. Giới chức Nhà Trắng và Tổ chức Trump không lên tiếng khi được hỏi về biệt thự này.

Biệt thự được trang bị nội thất sang trọng, bài trí bắt mắt.
Biệt thự được trang bị nội thất sang trọng, bài trí bắt mắt.

Biệt thự còn có sân tennis, quán bar, bàn chơi bida, phòng giải trí, phòng tập gym...
Biệt thự còn có sân tennis, quán bar, bàn chơi bida, phòng giải trí, phòng tập gym...

Phòng ăn ngoài trời rộng rãi, thoáng đãng.
Phòng ăn ngoài trời rộng rãi, thoáng đãng.

Một phòng ngủ trong ngôi biệt thự.
Một phòng ngủ trong ngôi biệt thự.

 Phòng bếp và phòng ăn trong nhà.


Một phòng tắm rộng rãi có cửa nhìn ra biển.
Một phòng tắm rộng rãi có cửa nhìn ra biển.

There are also more casual spaces in the home, like this media room ...

There are also more casual spaces in the home, like this media room ...