Thứ Tư, 7 tháng 5, 2025

ĐÔI TAY TỪ MẪU

 

ĐÔI TAY TỪ MẪU

Bàn tay mẹ, nuôi lớn đời con trẻ
Che chở con từ thuở mới tượng hình
Mẹ cưu mang, cực nhọ̣c chín tháng dài
Cất tiếng khóc, khi chào đời ngày mới

Dù thân mẹ, đớn đau ngăn trào lệ
Trìu mến thương, miệng bé nở nụ cười
Chắp hai tay mẹ khấn nguyện ơn trên
Mong con nhỏ an lành mau khôn lớn

Qua những bước, con lớn lên không dễ
Thăng-Giáng-Trầm, của trần thế nhiễu nhương
Tưởng lắm khi đàn phải đứt dây cung
Mẹ xuất hiện, trong âm thầm nâng đỡ

Cũng nhờ thế, đờn ca không lỗi nhịp
Con ung dung cất giọng kịp cung đàn
Cùng mây trời rong ruổi khắp trần gian
Quên bóng mẹ đang chờ con từng phút

Con vấp ngã, mới nhận ra điều ấy
Mẹ bên đời, con sẽ thấy yên tâm
Chớ vô tình, để làm mất nụ cười
"Ngày của Mẹ", trọn một đời luôn nhớ...

PHẬN CON CHÁU

Công cha nghĩa mẹ sinh thành
Làm con phải nhớ ngọn ngành chớ quên.

Vâng, đúng như vậy. Mọi người sinh ra đều mang trong mình một tình mẫu tử thiêng liêng và cao cả. Tình mẹ ấm áp, bao dung dành cho con hay tình cảm kính trọng yêu quý của những đứa con dành cho mẹ mình cùng bao điều tốt đẹp.

Tình mẫu tử của mẹ và con là thứ tình cảm đáng qúy nhất, mà suốt cuộc đời này những đứa con sẽ mãi trân trọng. Dù “ tung cánh muôn phương”, con vẫn mãi mang theo tình mẫu tử cao đẹp mà mẹ dành cho con. Chúng ta đang và đã được nhận tình mẫu tử thiêng liêng ấy, hãy cố gắng trân trọng và giữ gìn vì nếu như một ngày nào đó, tình thân ấy không còn thi` cuộc sống sẽ trở nên tẻ nhạt.

Ôi ! Tình mẫu tử thật cao đẹp biết bao...Với nhiều "tiếc nuối".

TIẾC NUỐI

Con muốn viết, bài thơ tặng mẹ
Nhưng ngôn từ, trót chẳng nên câu,
Cùng năm tháng, sống đời phiêu bạt
Nhớ mẹ hiền, lòng dạ khó phai.!

Con đã nhớ, lời ru của mẹ
Tiếng à ơi, thuở mới nằm nôi
Và sau đó chẳng còn ai hát.!
Vì Mẹ già, như chuối chín cây…!

Theo văn hóa, đạo đức của người Việt. Phận làm con, trong gia đình là phải chăm sóc cha mẹ khi già yếu, sự hiếu đạo đó không thể bỏ quên hay lảng tránh được. Sự yên vui quây quần bên cha mẹ già và con cháu là niềm hạnh phúc của gia đình. Với chúng ta mà nói, làm được điều gì vui cho cha mẹ là làm, từ thăm hỏi, quà tặng đến chăm sóc, tâm tình, chỉ cần thấy nụ cười của cha mẹ đã là điều sung sướng không gì đánh đổi được. Có cha mẹ để chăm lo, tạo thêm hơi ấm cho gia đình, đó mới là hiếu đạo của phận làm con.

Ngược lại, chúng ta đã xao lãng, tránh né hoặc bất cứ lý do gì.! Mà quên đi phận làm con đối với cha mẹ khi còn sống, nhất là người đã hy sinh nhiều công sức để tạo dựng nên sự nghiệp, mà chúng ta có được như ngày nay... Với thành quả đó, một phần lớn là từ tình thương yêu vô bờ bến, sự lo lắng không quản ngại của đấng sinh thành. Đáp lại, chúng ta phận làm con, dâu, rể, cháu chắt nội ngoại đã làm được điều gì để tỏ lòng hiếu đạo chưa.?

Trên đời, mỗi người chỉ có một lần được cha mẹ tạo nên, dưỡng dục nên người, cũng chính là lúc cha mẹ tuổi tác già nua, bệnh tật phát sinh, tinh thần sụt giảm, sức khỏe suy yếu, nói năng chậm rãi, ăn uống khó khăn, tay chân run rẩy, mắt nhìn không tỏ, tai nghe chẳng rõ.v.v...

Chính lúc nầy, con cái nạnh hẹ (tị nạnh) lẫn nhau, hoặc thờ ơ, tránh né trách nhiệm và bổn phận làm con cháu đối cha mẹ, ông bà. Bây giờ chúng ta đã có gia đình, con cháu, có giây phút nào tự soát xét lại bản thân mình hay không.!!! Để thấy rằng mình đã đánh mất một cơ hội duy nhất trong đới, đó là sự đáp đền lòng hiếu thảo của mình qua phận con, cháu, dâu rể, nội ngoại...

Trước khi quá muộn, vậy ngay bây giờ nhân "ngày của mẹ" và "ngày của cha" sắp tới, cũng như mỗi ngày, mỗi giờ, phút, giây, còn hít thở không khí để sống, thì chúng ta phải thành thật từ đáy lòng, ăn năn hối cải những gì sai trái mà ta đã hành xử đối với cha mẹ, ông bà hiện giờ và trước đây. Ăn năn Sám hối để được thứ tha.

HỐI HẬN

"Ngày của mẹ", chẳng mua chi, biếu Mẹ.!
Không có gì, để tặng Mẹ làm quà
Nhớ hay quên, để ngày ấy trôi qua
Không lời chúc, không hỏi thăm sức khỏe.!
Ngày ấy.thiếu.! Chẳng còn gì vui vẻ
Tình mẹ con, hành xử thế vô tình.
Giờ đơn côi, nghĩ đến nhói đau tim
Con quỳ lạy, Mẹ Cha.! Xin tạ lỗi.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét