Thứ Tư, 9 tháng 7, 2025

GÓP NHẶT BẠN THƠ

 Không có mô tả ảnh.

GÓP NHẶT BẠN THƠ


Hue Dieu


*** Hạ về ngày xưa nỗi buồn xa cách tuổi học trò,,,

Hạ về bây chừ nỗi sầu Người Viễn xứ ***

☺️🌷🍀🌷


Đông Lợi Long


HẠ CHIA XA.


Hạ về phượng nở nhớ trường xưa

Bạn cũ thân thương tuổi học trò

Vong quốc sầu thương người viễn xứ

Bây chừ ngóng đợi vẫn chia xa.


Huỳnh Nương


* Mùa Hạ xưa đong đầy nỗi nhớ

Ký ức buồn muôn thuở khó quên ...?!.


Đông Lợi Long


MÙA HẠ BUỒN.


* Mùa Hạ xưa đong đầy nỗi nhớ

Ký ức buồn muôn thuở khó quên ...?!.*

Kẻ tha phương mãnh đời ôn lại

Bao ký ức luôn mãi trở về.


Thi Diêm Tran


Trời thấp mây mù chút khói sương

Tình đã xa rồi..phía cuối đường

Biển buồn nước Lặng im không sóng

Ta muốn sóng Về gởi nhớ thương. Hi


Đông Lợi Long


THỞ THAN


Khi bọt biển, tung bay trắng xóa

Gió thổi về lan tỏa khắp nơi

Vờn sóng biển, ngàn năm nhớ mãi,

Bởi yêu nhiều, quá đổi, em ơi.


Quang Vinh Pham


Xin chào gđ chú Kính. Nhớ chú.


Đông Lợi Long


HẠNH PHÚC


Hai bạn trẻ, 

Vinh Hà chung nhịp thở

Cuộn mình trong,

lòng rộng mở tình yêu

Dẫu cuối mùa

nhưng dịu ngọt nhân lên

Cằn khô xóa,

giữ ấm thêm tình ái.


Rồi gãy lên,

những nốt nhạc yêu thương

Cùng chìm đắm

trong thiên đường hạnh phúc


Huu Anh Vu


Tuyệt vời thơ rất hay cảm ơn thi nhân.


Đông Lợi Long


TẬP TỄNH LÀM THƠ


Gẫm mình còn phải học làm thơ

Nên đã ngâm nga chữ lựa hờ

Niêm luật trắc bằng gieo chớ vấp

Tám câu vần điệu giữ tròn vo

Thử nghề âm luật hơn trăm cách

Nhưng vẫn còn đang ở mức trò

Giữa chốn thi nhân đông đủ cấp

Theo đòi lại cứ, mãi lần vô


Dương Ánh


Sóng đưa thuyền xa viễn xứ

Lòng người tựa áng mây trôi

Đường xa gập gênh gian khó

Ngày về biển biệt xa xa


Đông Lợi Long


VƯỢT THOÁT


Vượt biển thuyền nan trời viễn xứ

Ngoái nhìn quê Mẹ phủ mây đen

Biển khơi tràn sóng nhiều gian khó

Biền biệt cách xa mãi lụy phiền


Dương Ánh


Đất mẹ ngàn năm mưa lũ cuốn

Trong lòng còn lại đá và xương

Xa khơi chí lớn lòng nung nấu

Ngoảnh mặt phong sương đă bạc đầu

Hỡi ơi đất mẹ... ngày về...


Đông Lợi Long


QUÊ MẸ ĐIÊU TÀN


Đất Mẹ đã, đứng bên bờ nước lũ

Ngó lên trên, toàn một đám hại dân

Đồ súc vật, vẫn lòng lan dạ thú

Tự bao đời, luôn bán nước cầu thân


Rời tháng bảy, tôi đi ngang qua phố

Trên sông Hương

không thấy một con đò

Qua Gia Hội những ngày thơ, dòm ngó

Nước Hương Giang,

muôn thuở vẫn không lo.


Lòng đất Mẹ, biển núi sông nhiểm độc

Xương cốt người, với đất đá cằn khô

Rời quê Mẹ, phải mưu sinh khó nhọc

Ngoảnh mặt nhìn, da thịt Mẹ ở mô.!


09072019


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét