THƯƠNG NHỚ MẠ
Con đốt nén hương khấn mẫu thân
Nhân ngày xa Mẹ tiết trong ngần
Xa xôi con vẫn chưa về được.
Thắp một nén nhang trước mộ phần
Phần mộ Mẹ Cha thương xót quá
Vắng đi con cháu nỗi băn khoăn
Thiếu người đến mộ cùng thăm viếng
Nhang lạnh mồ hoang cỏ dại tràn
Quê hương nhuộm đỏ tháng tư đen
Thân phận mày râu chẳng đáp đền
Thà bỏ thân nầy trên biển cả
Còn hơn sống nhục kiếp thân hèn
Quê nhà còn lại lòng thương nhớ
Đất khách quê người thấm lạnh thêm
Cha Mẹ giờ đây tròn giấc ngủ
Thân con viễn xứ mãi ưu phiền
Thầm khóc đau lòng giọt lệ rơi
Đã qua năm tháng vẫn chưa rời
Chưa tròn đạo hiếu cùng Cha Mẹ
Đền đáp công lao tựa biển khơi
Năm tháng qua rổi chồng chất tuổi
Chờ ngày đoàn tụ ở phương trời
Ông Bà Cha Mẹ Anh Em đến
Nơi chốn giã từ, trọn kiếp thôi.
MẠ ƠỊ.! CON SẼ VỀ
Bóng cây che mất đường làng,
Quê hương ta đó, vô vàn nhớ thương
ĐakBla nước chảy vấn vương
Biết bao kỹ niệm, đêm trường khắc ghi
Thời gian dấu vết chim di
Xuân về rồi lại xuân đi vô thường
Xin đời cứ mãi yêu thương
Đón mùa xuân đến nhớ thương Mẹ hiền
Mai vàng hé nụ bên hiên
Mình con xa xứ bỗng nhiên chạnh lòng
Trời xuân hoa thắm sắc hồng
Mà sao nước mắt ngập lòng tha phương
Thắp dùm cho một nén hương
Bia sầu, huyệt lạnh xót thương mộ phần
Dõi hồn mơ cảnh cỏi trần
Còn thương bóng Mẹ bên sân đợi chờ
Đời người sao mãi ước mơ.!
Xuân,về tết đến còn chờ hay không.?
Mạ iôi cứ mãi đợi trông
Nhìn tia nắng mới, ươm hồng xuân sang.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét