Thứ Ba, 9 tháng 9, 2025

NỖI NIỀM BUỒN VUI CUỐI THÁNG TÁM.

 


Những "Nỗi Niềm" riêng một đời dấu kín.
Có những " Buồn Vui" suốt đời khép kín.

"LUẬT BẤT THÀNH VĂN"
TRONG CHỮ NGHĨA VIỆT;

- "NỖI BUỒN" là một trạng thái cảm xúc, thường xuất hiện khi chúng ta mất mát, gặp thất bại, hoặc đối mặt với những tình huống không như ý muốn.
- "NIỀM VUI" không chỉ mang lại cảm giác dễ chịu, nhẹ nhàng, hân hoan và tràn đầy hạnh phúc, mà còn đóng vai trò quan trọng trong việc giúp chúng ta vượt qua những thử thách và làm cho cuộc sống trở nên đáng sống hơn.

CHIA BUỒN CHUNG VUI.

XIN GÓP Ý ĐỂ BẢO TỒN NGÔN NGỮ CHÍNH THỐNG ĐÃ HÌNH THÀNH TỪ CHÍNH PHỦ "QUỐC GIA VIỆT NAM" NGÀY 11 - 3 - 1945 ĐẾN NGÀY 30 - 4 - 1975.

Trong văn hóa ngôn ngữ Việt Nam trước 1975, có những "luật bất thành văn".

– Trong những dịp vui (như cưới hỏi, đoàn tụ, sinh nhật, ra trườ̀ng, lên chức.v..v...)
• Chủ nhà thường tổ chức buổi tiệc để CHIA XẺ niềm vui với mọi người...
• Khách được mời, cùng CHUNG VUI (góp vui, cùng vui, hòa vui.v.v...) với chủ nhà.

-- Trong những lúc không vui (như nhà có đám tang, thiên tai, làm ăn thất bại.v.v...)
* Chủ nhà trong lúc đau buồn, cần được sự CHIA XẺ (SAN SẺ) từ bạn bè và mọi người...
* Khách viếng thăm sẽ CHIA BUỒN (CHIA XẺ NỔI BUỒN) với gia đình, hoặc SAN SẺ những thiếu thốn, mất mát vì thiên tai.v.v...

Cái gọi là "Tiếng Việt Trong Sáng và Thuần Nhất" bị ảnh hưởng Sau 1954, đợt di cư vào Nam của một triệu người...và còn tệ hại hơn nữa sau 30-4-1975, ngôn ngữ Việt trong nước dưới mái trường XHCN, và người Việt hải ngoại, ngôn ngữ pha trộn, ngôn ngữ của Ba thế hệ Ông Bà Con cái Cháu chắc...
Tự do Ngôn luận, mạnh ai nấy viết (nhà báo, nhà văn, thơ, nhạc. v.v... Mạnh truyền thông cứ nói không cần kiểm soát, chắt lọc...nên độc giả, thính giả lớp già như Chúng tôi đành chịu trận. Nói ít không ai nghe, viết nhiều góp ý lại cho là nhiều chuyện, thế là Họ cứ phớt lờ mạnh miệng cứ nói, cứng tay cứ viết chẳng cần cân nhắc, sàn lọc mất công..Thật đáng buồn cho sự xuống cấp của Ngôn Ngữ, Văn Hóa, Lịch Sử và Gía trị Truyền Thống của một đất nước có nhiều nghìn năm văn hóa.!
Chúng tôi cũng xin góp ý, hầu tránh những sai sót về sau của thế hệ con cháu, khi xử dụng (hay sử dụng) "Chữ và Nghĩa". Vấn đề góp nhặt chữ nghĩa để làm giàu ngôn ngữ là điều tốt, nhưng phải suy nghĩ, phân tách Đúng Sai khi chấp nhận xử dụng những từ mới.
Khi cả triệu người miển Bắc di cư vào Nam, ngôn ngữ không có gì xáo trộn (chỉ khác địa phương tính!) Nhưng sau năm 1975 thì khác nhau một cách tệ hại (vì hai nền giáo dục vô thần và hữu thần). Biết rõ điều đó không ai khác hơn, chính là chúng ta; Những con dân sống dưới mái nhà và mái trường của chế độ VNCH. Khẳng định được "lằn ranh" văn hóa ngôn ngữ, khi đó chúng ta mới xác quyết được lập trường của văn hóa chính trị. Đó là điều kiện "ắt có và đủ" của mỗi một con người Việt Quốc Gia...

GIẢI PHÓNG - ĐỔI ĐỜI

*. “GIẢI PHÓNG” có nghĩa là giải tỏa, xả, thả, trả tự do. Từ giải phóng chỉ nên dùng cho con người, không dùng cho loài vật, đất đai, vườn tược… lạm dụng từ giải phóng, nghe không thuận tai và sai nghĩa.
Thí dụ:
- "Đã giải phóng (giải tỏa) xong mặt bằng để xây dựng nhà máy".
- "Anh công an lưu thông tích cực công tác để giải phóng (giải tỏa) xe cộ".
- "Em X giải phóng (thả) con chó.!!"

Những câu sau đây mới là cách dùng đúng:

- "Phong trào giải phóng phụ nữ".
Phong trào giải phóng phụ nữ là một phong trào xã hội và chính trị xuất hiện vào cuối những năm 1960 và 1970, chủ yếu ở các quốc gia công nghiệp phương Tây, nhằm đạt được sự bình đẳng về mặt xã hội, kinh tế và cá nhân cho phụ nữ.

- "Công cuộc giải phóng nô lệ".
Phong trào giải phóng nô lệ là một nỗ lực xã hội và chính trị nhằm chấm dứt chế độ nô lệ, đạt được động lực rộng rãi trong thế kỷ 18 và 19.

"Giải Phóng": một danh từ, được định nghĩa là: hành động giải thoát ai đó khỏi cảnh tù đày, nô lệ hoặc áp bức; sự giải thoát. (chuyển từ XẤU sang TỐT)

*. "ĐỔI ĐỜI": thay đổi hẳn cuộc sống theo chiều hướng đi lên, trở nên sung sướng, giàu có, sung túc và tốt đẹp hơn hẳn so với trước đó.

- Người Việt ở miền Bắc Đổi Đời sau ngày thống nhất đất nước
- Người Việt sau ngày đất nước thống nhất đã vượt thoát khỏi chế độ, Đổi Đời khi được định cư ở nước thứ ba.

Thật không may, ngày nay nhiều từ chúng ta cần để hiểu cho đúng nghĩa không còn đủ sức mạnh để làm điều đó nữa. Chúng ta như bà Chatterley của D. H. Lawrence. Về thế giới của bà, tác giả Lawrence viết: “Tất cả những từ ngữ vĩ đại đã bị thế hệ của bà hủy bỏ. Tình yêu, niềm vui, hạnh phúc, tổ ấm, làm cha, làm mẹ, làm chồng, tất cả những từ ngữ mang sức sống vĩ đại này giờ đã chết đi một nửa.” Điều đó cũng đúng với chúng ta. Càng ngày, những từ ngữ chúng ta cần càng thiếu ý nghĩa nên những điều sâu sắc không còn sâu sắc nữa. Tại sao?
Báo Nhân Dân/VN Chủ Nhật, ngày 29/12/2024

"NGHỆ THUẬT ẨM THỰC VIỆT NAM LAN TỎA BỐN PHƯƠNG"
"Thời gian qua, ẩm thực Việt Nam ngày càng thăng hạng với nhiều dấu ấn: Được vinh danh tại những giải thưởng uy tín toàn cầu, gây ấn tượng tại các liên hoan và lễ hội quốc tế, được nhiều chính khách và doanh nhân nổi tiếng tích cực giới thiệu… Sự hấp dẫn và đa dạng, đậm đà bản sắc của nghệ thuật ẩm thực đã và đang là nguồn tài nguyên phong phú để khai thác, từ đó đóng góp tích cực trong việc quảng bá đất nước, con người Việt Nam".

“8 MÓN ẨM THỰC KINH ĐIỂN CỦA NGƯỜI NGA” (ĐÀI VOV/VN). Ăn uống mà cũng “kinh điển” nữa sao? Thực ra đây chỉ là các món ăn cổ truyền giống như bánh chưng, bánh tét, bánh dầy của Việt Nam nhưng lại viết dưới dạng bát nháo vì kém hiểu biết, ít thông thạo chữ Việt.

Ăn uống trở thành ẩm thực.
Thói quen/cách ăn uống trở thành văn hóa ẩm thực,

“DU KHÁCH NƯỚC NGOÀI THAM GIA TOUR TRẢI NGHIỆM ẨM THỰC TẠI HỘI AN” (Báo Sài Gòn Giải Phóng). Thực ra câu nói chỉ là, “Du khách ngoại quốc đi du lịch và thưởng thức các món ăn ở Hội An” nhưng lại viết dưới dạng cầu kỳ vì ít học.

Xin nhớ rằng "ăn uống" không phải là văn hóa, nghệ thuật gì cả.! Con người cũng như các loài vật khi đói thì ăn, khát thì uống chỉ theo nhu cầu tự nhiên của cơ thể mà thôi. Loài thú cũng ăn uống. Con hổ sau khi ăn thịt con nai xong bèn ra bờ suối uống nước.
Nhưng qua các món ăn, nếu biết nấu nướng, chế biến cho đàng hoàng và trình bày món ăn đúng cách hay lịch sự, biết mời chào nhau thì nó là một nét của nghệ thuật và văn hóa vậy.
Khi ngôn ngữ của chúng ta nửa sống nửa chết, có thể chúng ta cần học lại một số ngôn ngữ cũ đã có từ 80 năm về trước...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét