Thứ Ba, 2 tháng 8, 2022

THẾ SỰ.


Chuyện đời lên xuống xin đừng hỏi
Ghe vắng lao chao cá cắn câu
Thế tục ngày xưa còn chỗ lánh
Ngày nay loạn cảnh trốn nơi đâu.!
Thị phi phải quấy nghe buồn quá,
Đen trắng đục trong nghĩ lại rầu.
Vẫn biết, buông thôi, là được chứ,
Nhưng sao lòng vẫn nặng lo âu.
Tri âm tri kỷ ai đâu nhỉ.?
Năm tháng qua nhanh đã bạc đầu.
Thế sự thăng trầm đời lắm cảnh
Thói đời đen bạc đắm chìm sâu...
'Cảnh giới' là sự thể hiện đối với “hỉ nộ ai lạc ái ố dục”, là cảm ngộ đối với thế sự nhân tình. Một người có khí chất, có đam mê, có niềm hứng thú, cũng không thể nào bằng được một cao nhân có cảnh giới.
Tha thứ chính là một loại cảnh giới thăng hoa về nội tâm. Sự tha thứ cho phép quá khứ trôi qua, dù không có nghĩa là xóa hết những gì đã xảy ra, nhưng nó giúp chúng ta giảm bớt và thậm chí loại bỏ quá khứ khổ đau để những bất hạnh trong quá khứ không còn ảnh hưởng đến cuộc sống trong hiện tại tương lai của chúng ta.
Cảnh giới đam mê đạo với đời
Phù du thế sự thăng trầm vơi
Gió vẫn thổi… Hoàng hôn đang buông phủ trên khắp núi đồi… Tôi đang tiếc thương cho một kiếp người… Phú quý ư? Vinh hoa ư? Sắc tài danh lợi cũng chỉ là phù du. Tôi đã đến với cuộc đời này bằng hai bàn tay trắng, ra đi cũng chỉ là kẻ trắng hai bàn tay. Thế mới biết “Ta nay ở trọ trần gian. Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời”.
Cuộc sống hư vô, nhân sinh ảo mộng, kiếp người thực sự có nghĩa chi mô.!
Góc độ nhìn qua lăng kính, cuộc sống là hư vô, mỗi người đều đang đi theo an bài của vận mệnh mà không thể đổi thay điều gì. Vì vậy, chúng ta cần phải sống sao cho trọn vẹn khoảnh khắc hiện tại. Đời người là do vô số thời khắc hiện tại tổng hợp thành, con người trong sinh mệnh ngắn ngủi nên tìm được vị trí phù hợp nhất cho mình. "Nhân sinh cõi mộng mờ hư ảo...Một kiếp trầm luân vướng bụi trần".
Nẻo thanh trần thế mộng hư ảo
Tĩnh lặng chân tu duyên khởi trời
Dù nghèo khổ hay giàu sang, chỉ khi đến giờ phút cuối cùng ta mới chợt nhận ra cuộc đời mình đã bị chi phối quá nhiều bởi ngoại cảnh, trong khi điều thật sự khiến ta mãn nguyện lại là một lần được sống vì bản thân mình. Chúng ta thậm chí không biết được ngày mai và cái chết, thứ nào sẽ đến trước. Vậy nên hãy tận hưởng giây phút hiện tại, sống sao cho vui vẻ và ý nghĩa, làm những điều mình yêu thích, trải nghiệm tình yêu, tình cảm gia đình thân thương, tình người cùng bạn ta, trong khoảnh khắc vô giá của cuộc đời.
Thảm cảnh sân si lòng cố chấp
Nương hoài sắc dục chẳng buông lơi
Bởi vì, trong đời nầy nghiệp chướng quá sâu dày, ít khi thấy lẽ phải. Họ chỉ sống theo bản ngã và sống vì dục vọng của mình nên khó ai làm cho họ hài lòng. Cũng có người sẵn sàng giúp họ khi khốn đốn nhưng chẳng bao giờ họ biết ơn, mang ơn, nhớ ơn và trả ơn.
Mong nước cam lồ tưới mát trong lúc tâm trí được khai mở và lòng chứa chan đức tính từ bi.
Nhưng lòng từ bi, nếu thiếu đức tánh nhẫn nhục thì việc làm khó được viên mãn.
Cận kề cảnh giới mở tâm trí.!
Tưới nước 'cam lồ' dạ thảnh thơi.

Thứ Hai, 1 tháng 8, 2022

BIỂN SÓNG VỖ BỜ EM

 SÓNG VỖ BỜ

Đêm dần xuống khi trăng lên sáng tỏ
Sóng triều dâng ào ạt vỗ bờ em
Cuộc tình mình say đắm suốt thâu đêm
Tiếng em thở nghẹn ngào kèm tiếng gió.
Xa nhau rồi em còn nhớ hay không?
Anh luôn đợi phút giây mong gặp lại
Để sánh bước bên nhau cùng chung lối
Kề cận bên hạnh phúc với biển đêm.
Ghen với biển nợ tình em còn đó.!
Sóng dâng trào đùa với gió vô tâm
Tóc tỏa hương làm anh mãi ngất ngây
Anh tự hứa trọn đời nầy mãi nhớ
Phút bình yên đón gió thoảng mát lành
Nghe sóng vỗ rì rào thành điệp khúc
Lòng nao nức với trái tim thôi thúc
Ôm trọn em nỗi rạo rực khát khao.
Em đâu biết tình anh như sóng vỗ.
Hôn mãi bờ sóng cuộn khổ thân thôi
Vì em là, bờ cát trắng tinh khôi
Nên anh mãi vỗ bờ vơi nỗi nhớ.
Cùng với biển không ngại gì mưa nắng
Suốt ngàn đời yêu cát trắng bờ em
Em có nghe lời biển hát từng đêm.?
Là anh đó riêng nỗi niềm say đắm.!
Hai chúng ta chung bước một con đường
Tim hòa nhịp..trao tình thương trọn vẹn
Hoàng hôn xuống... đôi mình chờ điểm hẹn
Hòa nhịp tim...cùng hẹn đến bên nhau...
Sóng của biển vỗ bờ trao bọt nước
Bờ nép mình ngọn sóng ngước nhìn em.
Tim chúng ta rạo rực suốt cả đêm
Nên loạn nhịp sóng vồ lên cao ngất.
Những nỗi nhớ, sóng vỗ bờ miên viễn
Cùng bên nhau đùa giỡn biển mênh mông
Sóng vô tình rẽ nước cuốn theo luôn
Anh nuối tiếc còn nụ hôn dang dở.
Em ước nguyện anh đưa về với biển
Như ngày nào còn dấu hiện bước chân
Sóng xôn xao ôm bờ cát...lại gần
Nghe biển hát suốt đời mang thương nhớ.
Tình yêu đầu như con sóng đắm say
Ta mê mẫn tình ngất ngây đắm đuối
Tưởng như đã không có chi tiếc nuối
Mối tình câm mặn như muối biển xanh.
Buối hoàng hôn trông biển đẹp hẳn lên
Nhịp chân bước cùng nhau trên bãi biển.
Duyên trời định...để lòng ai thầm mến,
Người phương xa...quyến luyến đã từ lâu.
Anh cứ hỏi sao biển xanh mặn thế
Em trả lời biển chứa lệ tình yêu
Không bỏ em trống vắng bởi cô liêu
Vì em khóc nên biển nhiều mặn chát.
Biển có khi ...chuyển động, sóng dâng cao
Ngập triền cát ... dịu êm ... đầu sóng bạc
Bờ phủ sóng, biển nén lòng nổi giận
Sóng ôm Bờ, ngơ ngác ...biển hồi sinh.!
Đẹp lắm biển.! Hoàng hôn... nghiêng mình ngắm.
Anh cùng em bước mộng...Nắm tay cầm
Nghe biển lòng từng đợt lỗi thanh âm.
Mà giấu hết ...nỗi lặng thầm muốn nói....
SÓNG BIỂN NHA TRANG NGÀY THÁNG CŨ
Khi nói đến "miền thùy dương cát trắng" người ta nghĩ ngay đến Nha Trang, là Thành Phố Biển nghỉ mát lý tưởng với Biển Xanh Cát Trắng ...
Những bài hát viết về Nha Trang là những tình cảm đẹp mà những tâm hồn nghệ sĩ đã dành cho vùng đất này. Nha Trang - dịu dàng ngay từ tên gọi. Những người đã sống hay chỉ là từng đặt chân đến Nha Trang đều cảm nhận được sự yên bình của thành phố biển xinh đẹp thuộc vùng duyên hải miền Trung Việt Nam.
Một trong những bãi biển đẹp với thành phố êm ả; Nha Trang là trung tâm của đất Khánh Hòa - miền đất được mệnh danh là “xứ trầm, biển yến”.
Nha Trang từ ánh bình minh trên biển của buổi sớm mai. Chỉ cần dậy sớm ra biển là có được cái cảm giác cùng cả thành phố đón chào ngày mới.
Bãi biển có thể là nơi hẹn hò của nam thanh nữ tú, cũng là nơi gặp gỡ của bạn bè, gia đình, người thân quen. Người ta xuống tắm biển, hóng gió biển nhưng với thiên nhiên biển cả bao la rộng lớn, làm con người trở nên nhỏ bé gần gũi, thân mật hơn. Thành phố Nha Trang không lớn lắm nên gặp ai cũng có cảm giác như vừa lạ lại vừa quen.
Biển Nha Trang xanh và đẹp, nước biển cũng thẳm xanh theo từng thời khắc trong ngày. Mùa mưa Nha Trang rất ngắn, nhưng mỗi lần ngắm mưa trên biển cũng mang đến cảm giác lạ len lỏi vào tâm hồn. Giọt mưa trên biển như đang xẻ chia 'ngọt mặn' cùng những tâm sự 'đắng cay' của con người. Đứng trước biển, người ta có cảm giác đang trải lòng với biển cả mênh mông và tìm lại sự sống thật với chính mình hơn.
Mỗi chúng ta ai mà chẳng có một quê hương, bên cạ̣nh đó cũng có những nơi đã đi qua, từng sống và làm việc... Khi bỏ nước ra đi, chúng ta mang theo trong lòng một (hay nhiều) khuôn mặt, giọng nói, màu áo, cùng với những hình ảnh trong cuộc sống vui buồn đã trải qua… mà chúng ta không hề ngờ tới. Chỉ khi nào trái tim ta đau buốt vì thương cảm, hoặc nổ tung ra vì hạnh phúc ta mới chợt nhớ ra quê hương đang ở trong lòng ta. Cũng có khi quê hương hoặc nơi chốn... Sống dậy vì một chút nắng, hay một giọt mưa, một bãi cát (vàng, trắng) hay một con sóng biển, một màu trời hay một tiếng nói mang âm hưởng của vùng quê ta, lúc đó ta biết rằng không có chi ngăn nổi trí nhớ rạo rực của ta làm hiện ra những hình ảnh cũ của những tháng ngày xa xưa. Bởi vì thật bất ngờ, đôi khi chỉ thoảng một “mùi hương” một làn gió heo may, cũng đủ khơi dậy trong ta biết bao kỷ niệm quê nhà.
Đối với tôi, thời tiết se lạnh của những ngày cuối Đông đầu Xuân ở xứ người, luôn gợi lại trong tôi biết bao điều về thành phố thân thương, đất nước nơi đã nhìn tôi lớn lên, đã thêu dệt trong tôi biết bao mộng ước, cũng chính là nơi đã khủng bố, đày đọa tôi từ tinh thần đến thể xác xuống tận cùng bằng số.
Nhatrang, đó là một thành phố của tình yêu và chia biệt, thành phố của những mối tình mùa hè, của những con sóng biển vô tình, những con dã tràng trên cát, những dấu chân bị nước cuốn đi không để lại một vết tích nào như thể trước đó nó không hề tồn tại …
Bãi biển Nha Trang mở ra một khung cảnh thiên nhiên rộng lớn bát ngát. Mọi người có thể đắm mình trong làn nước xanh mát, trãi người trên bãi cát trắng mịn, đi dạo dọc bờ biển, lúc mệt nằm sải dài trên cát nghe tiếng sóng vỗ bờ hay có những giây phút nhìn ngắm cảnh bình minh, mặt trời to tròn ửng đỏ như từ dưới mặt biển trồi lên, hoặc buổi chiều hoàng hôn nắng vàng le lói cuối chân trời làm người chứng kiến phải ngỡ ngàng trước cảnh đẹp của đất trời.
Một tình cảm vô cùng thân thương "gợi nhớ", qua hình ảnh, bức tranh, lời văn câu thơ nói lên hay nhắc đến nơi chốn của quê hương, đất nước, mình sinh ra và lớn lên nhưng bây giờ đã cách xa. Có lẽ khi ta xa cách với những ký ức đẹp của một thời còn thương để nhớ đó, thường cảm thấy thèm muốn được trở về, được nhìn tận mắt, sờ tận tay nó, đó là thứ tình cảm cao quý, đẹp đẻ vô cùng, nó giúp ta cảm thấy yêu mình, yêu đời hơn…
Xa rồi vẫn nhớ....
Biển ngàn đời sóng vỗ rì rào hát bài hát tình ca bất diệt, tình người, tình bạn bè, tình yêu đôi lứa, tình yêu nơi chốn có ngói đỏ rêu phong, với hình bóng của những người quý mến thân thương...
Những kỷ niệm trên quê hương sẽ hằn ghi mãi mãi trong suốt cuộc đời của chính tôi về những ký ức mến yêu từ thuở ấu thơ đến lúc trưởng thành - cùng với các thành phố của dải đất tổ quốc mến yêu... Trong đó "miền quê hương cát trắng" qua bài hát “Nha Trang” của nhạc sĩ Minh Kỳ: Hình ảnh nơi ghi đậm nét qua cuộc sống đầy "thăng trầm" nhất đời tôi.
"Nha Trang là miền quê hương cát trắng
Có những đêm nghe vọng lại
Ầm ầm tiếng sóng xa đưa...
….Nha Trang quê hương dịu hiền
Ngàn đời lòng tôi mến yêu...
Còn đâu những chiều vui xưa
Còn đâu Tháp Bà êm mơ
Còn đâu đá Chồng bơ vơ
Còn đâu bến Cầu Đá nên thơ"……
Nha Trang đó sống mãi trong lòng và đã ăn sâu trong tiềm thức của chúng tôi.
Cái tình cảm ấy, ước muốn trở về tìm lại nơi chốn ấy làm cho lòng tôi như rộn lên bao nỗi niềm, buồn vui lẫn lộn.
Ta tìm về chốn cũ
Con đường ngập lá vàng
Phượng trơ cành , liễu rũ
Thiên thu và dịu dàng
Cảnh cũ.! Giờ nơi đâu.?
Thùy dương còn nghiêng bóng
Che từng vết dấu chân
Gợi tìm và nỗi nhớ.
Ta tìm lại kỷ niêm
Gió lao xao gợi sầu
Những tháng ngày đã mất
Sóng vỗ bờ biển xưa.!

NGÀY ĐẦU ĐỜI CON ĐI HỌC,


Trong hiện tại Ba chỉ là tay trắng

Sau những tháng năm, tù tội lắm oan khiên

Chẳng có gì ngoài tình thương con trẻ

Dành trọn vẹn cho hai con nhỏ của Ba.

Sáu năm rồi,

mới viết được bài thơ

Tặng con trai đầu lòng yêu dấu

Buổi đầu đời,

Mẹ đưa con đến lớp,

Không có Ba,

đón đưa con đi học mỗi ngày...


Vì tương lai con trẻ,

Ba đành nhắm mắt vượt thoát ra đi

Con ở lại tuổi lên ba, Mẹ vừa sinh em gái,

Đúng một tháng, sau ngày

Ba rời khỏi quê hương...

Mà sao Ba luôn nhớ

Từng ánh mắt, nụ cười của con thơ

Con sinh ra vào tiết đổi giao mùa

Trời chuyển lạnh, con lần lữa chui ra từ nơi ấm.!

Khi lọt lòng con mở mắt

Trong vòng tay của Nội

Và phút giây Mẹ sung sướng làm sao.


Ba nén lặng, qua chuổi dài mong đợi

Có tin nhà, con trẻ được tròn vuông

Đôi mắt nhìn khi ba tháng ngóng trông

Niềm hạnh phúc Ba ước mong tuyệt diệu.


Nơi xứ lạ hằng đêm Ba cầu nguyện.

Xin bình yên cho trọn vẹn người thân

Đời vẫn xoay thì Ba phải đổi thay

Vì con trẻ Ba cần thay hơn nữa.


Và bỏ đi ước muốn của riêng mình

Cố tạo dựng cho con hình ảnh mới.

Ba không muốn những lo toan chi phối

Chạm vào nơi, từng sợi tóc tuổi thơ


Ba muốn thay con "hứng nhận" tất cả

Những ưu phiền, đau đớn, nghĩ suy...

Ba không ngại giữ lại những nỗi đau

Những thất bại của công danh từ cuộc sống

Ba không sợ những lo toan điều trống rỗng

Nhưng sợ nhất, nếu thiếu nụ cười, các con.

Ba thay đổi rất nhiều vì con đó

Không bon chen ham muốn những nấc thang

Vòng lợi danh nó luôn luôn cám dỗ .

Nhưng Ba nguyền yên phận, với hai chữ bình an.

Khi con khóc làm lòng Ba chùng xuống

Lo lắng nhiều mỗi lần con đau ốm,

Nhưng vui mừng khi con khoe điểm "A plus"

Và chìa tay chờ nhận thưởng năm đô.


Và cuộc sống...

Ngày càng không như mơ ước

Nhiều khó khăn.!

Muôn điều không biết trước...

Nhưng Ba chẳng sợ những điều như vậy

Bởi phía trước là con cái của Ba...

Con biết không, đường đời dài vạn nẽo

Chuyện buồn vui sẽ đến rồi lại đi ...

Có những điều không thể nào san sẻ

Nhưng cạnh Ba luôn có các con yêu .!

Con biết không, đôi lần Ba thất bại

Tưởng nỗi đau xuyên suốt thấu trong tim

Nhưng nhìn con và nghe lời con nói

Thất bại kia bỗng chốc được ủi an .

Ba chẳng màng vinh hoa và phú quí

Trong cuộc sống không bình thường, không yên ả

Vì lẽ đó mà Ba luôn nhỏ bé

Trước cuộc đời tham vọng, lắm mưu mô.

Trong hiện tại Ba chỉ là tay trắng

Sau những tháng năm tù tội oan khiên

Chẳng có gì ngoài tình thương con trẻ

Dành trọn vẹn cho Quang, Ngọc của Ba.

Có những lúc Ba thấy mình "hụt hẫng"

Trước lọc lừa của xã hội ngày nay

Trong những lúc chua cay Ba nhận thấy.!

Trước tình Người thay đổi và đổi thay.!

Nhưng phía trước Ba vẫn còn con trẻ

Với nụ cười rạng rỡ đầy ước mơ

Ánh mắt con là muôn vàn sức mạnh

Đưa Ba đi trọn hết con đường này.

Ba biết mình chẳng phải là gì cả ,

Nên không làm được những việc lớn lao

Nhưng vì con Ba sẵn sàng thay đổi ...

Và vì con Ba sẽ cố gắng nhiều hơn.

Ba muốn dành cho con cuộc sống yên bình

Không lo lắng, không buồn phiền, không toan tính...

Ba muốn con giữ những nụ cười, ánh mắt

Đã cho Ba sức mạnh và niềm tin.

Mãi sau này Ba vẫn chỉ là Ba

Là một người bình thường trong cuộc sống

Không quyền lực, không tiền tài, không danh vọng

Nhưng tất cả những gì ba sẵn có...

là tình thương là mọi thứ cho con.

Hãy giữ mãi nụ cười các con nhé.!

Bởi đó là cuộc sống của đời Ba

Ba thay đổi, cam chịu, sự buồn tủi...

Chỉ mong rằng nhìn thấy nụ cười tươi.

Rồi sau này hai con sẽ khôn lớn

Sẽ yêu thương con cái của các con

Và có điều không bao giờ thay đổi

Ba sẽ làm tất cả...cũng vì các con ./.


01082019

- Ngày đầu con trai đi học ở VN

- Sinh Nhật con trai một tuổi

- Sinh nhật con gái một tuổi ở VN

- Mẹ và Cô Giáo lớp một

- Con trai lớp hai, con gái mẫu giáo ở Mỹ